Xuyên Qua Ta Sống Một Cuộc Đời Nông Nhàn - Chương 116
Cập nhật lúc: 2025-12-06 12:26:36
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Một ngày , Chu Nam Sinh cố ý đến cửa hàng Vương gia, một ngàn năm trăm cây nến như dự đoán, bán . Tình hình Vương lão bản chú ý tới, các cửa hàng bán nến khác cũng chú ý tới. Cho nên Vương lão bản mới điều kiện với .
Nội tâm Chu Nam Sinh kích động, mặt cố gắng bình tĩnh. Cả hai cò kè mặc cả, Chu Nam Sinh đáp ứng Vương lão bản, đơn đặt hàng thứ hai sẽ hạ giá cho ông, nếu nguồn cung khan hiếm, ông ưu tiên lấy hàng đầu tiên. Đồng thời Vương lão bản đặt tiếp năm ngàn cây nến ấn chữ nữa, đương nhiên với giá tiền mới.
Hai ngày , Vương lão bản đúng hẹn, giới thiệu Chu Nam Sinh với thương nhân bổn địa. Tựa như Vương lão bản , ông ở bổn địa uy tín, vì ông mà xóa bỏ nghi ngờ với Chu Nam Sinh. Cho nên chuyện càng ngày càng thuận lợi.
Dĩ nhiên cực khổ, Chu Nam Sinh ngày ngày xã giao bàn rượu, uống đến đầu óc trống rỗng, hai chân mềm nhũn như giẵm lên bông, lúc kịp ăn gì, uống nhiều quá còn nôn mửa, đôi khi hoài nghi nôn sặc hoặc nghẹn c.h.ế.t.
Thật rượu hành hạ nhất, tình hình gay go hơn là lão bản thích uống hoa tửu bàn công việc, mới bắt đầu, Chu Nam Sinh oanh oanh yến yến vờn quanh, căng thẳng, mấy trấn định hơn. một uống quá chén, thần trí mơ hồ, lúc tỉnh , phát hiện quần áo cắt !
Kế tiếp, trở thành sử thượng (quan ghi chép lịch sử) ép hỏi cô nương Hoa Lầu. Dĩ nhiên, nam nhân chuyện tự hiểu rõ nhất, nhưng quá kinh hoàng và sợ hãi mà nhất thời thất thố mờ mịt.
Tất cả đều , nam nhân ngoài trộm hương là bình thường. như , hơn nữa đáy lòng cảm giác, Tiểu Hà sẽ tha thứ chuyện như .
Hắn đảm bảo với cô nương gì cũng trả tiền, mới khiến cho đối phương rời phòng, thẳng cẳng giường, há miệng thở dốc, thể và tứ chi vì say rượu là sợ mà mềm nhũn, thể động đậy.
Hắn nhớ tới mùa xuân một năm, khi đó và Tiểu Hà thành , bọn họ t.h.ả.m hoa, nghiêng , hôn lên mặt nàng, từ cái trán trơn bóng, xuống thái dương nhẵn nhụi, đến đôi môi mềm mại, nhớ vành tai mượt mà của nàng, cả một chút da thịt ấm áp nhẵn nhụi phía tai— luôn thích hôn nơi đó của nàng, “Ta sẽ nhớ kỹ mùi.” Hắn nhớ với nàng .
Thơm, ấm áp, thuần khiết. Giống như phong cảnh tươi ngày xuân, nhẹ như gió, mềm như mây, như chim tước vỗ cánh.
Sau bọn họ thành , ngày ngày ở bên , khi gây lộn vì việc vặt, tình cảm ngọt ngào dần dần bình thản. Nhất là lúc Tâm Ái đời, Tiểu Hà dồn hết tinh lực cho hài tử, bọn họ trao đổi ít , thỉnh thoảng hai ngắm hài t.ử ngủ, đó một tiếng, trao một nụ hôn bình thản.
giờ phút , giường nơi đất khách, mùi son phần nồng nặc, những tình tiết bình thản thường ngày hiện tại rõ nét, lòng cuồng tư tưởng: Hắn về nhà, trở bên thê nhi.
Suy nghĩ, gian phòng thể nán . Không để ý say rượu choáng váng, kiên cường giãy dụa, trấn tĩnh về khách điếm.
Cho dù chuyến đủ loại đau khổ, Chu Nam Sinh thuận lợi đạt mười mấy đơn đặt hàng, bán gần hai vạn cây nến. Khấu trừ tiền vốn và tiền công, lãi mười mấy lượng bạc.
Chu Nam Sinh cao hứng hét lên một tiếng.
Đây là một khởi đầu , thương nhân bổn địa nhập cây nến từ Quế huyện nhiều, mặc dù bọn họ con đường nhập hàng quen thuộc, nhưng Chu Nam Sinh và bọn họ dây dưa một đường, nếu thuận lợi, chừng thể đoạt lấy việc ăn. Coi như chỗ khác cây nến ấn chữ, giá vốn chắc thấp hơn bọn , ưu thế giá tiền, cung hàng nhanh chóng, kịp thời, thương nhân lý do cùng tiếp tục ăn.
——
Thời điểm Chu Nam Sinh cửa, Đường Hà cũng xoay như chong chóng.
Đầu tiên mời sư phụ dựng lều ở sân , nàng yêu cầu lều dày để chắn gió, đó xây một loạt bếp nhỏ, ngoài nàng còn nhập nguyên liệu hàng loạt.
Cuối cùng nàng thuê hai mươi nhân công. Mất ba ngày cho những thứ , cộng thêm dạy nhân công, phân công công việc để đạt hiệu suất lớn nhất.
Không nàng mù quáng mở rộng kích thước. Sau khi Chu Nam Sinh , Tề lão Tứ tìm chu lão truyền lời, ông chuyện bàn.
Chu Bắc Sinh định Tam ca đến nơi hẹn. Đường Hà cảm thấy ăn rõ ràng chút, Chu gia giúp một hai , chứ giúp đến tám, mười , biến thành cả gia đình ăn ?
Nên Đường Hà tự mặt. Tề lão Tứ thấy nàng, lấy kinh hãi. Đây vì giới tính nàng. Phụ nhân bổn địa ngoài kiếm sống ít, Đường Hà là phụ nhân xuất giá, sinh oa. Nói chuyện ăn cùng cũng phàn nàn. Tề lão giật vì nàng trẻ tuổi, cảm thấy nàng hiểu chuyện, đoán chừng thể đồng ý.
Đường Hà thẳng: “Tề lão bảo đến giá tiền cây nến ?”
“Lúc với Nam Sinh, cây nến ấn chữ trả thêm một thành (một cái gì chia mười, nếu một phần gọi là một thành, năm phần gọi là năm thành) so với cây nến thường, nhưng Nam sinh đồng ý, hôm nay thêm nửa thành, thế nào?”
Đường Hà lắc đầu, : “Chúng bán cho khác nhiều thêm ba thành.”
“Cửa hàng khác so với cửa hàng nhà , một nhập hàng gấp năm nhà khác,” Tề lão tứ kiên trì bảo nàng giảm giá, ngay cả bài tình cảm đều , “Ban đầu Nam Sinh cây nến, nguyên liệu cũng là mua giúp.”
Đường Hà , thật giá tiền thêm ba thành là thách, để mặc cả xuống là , bọn họ bán cho thương nhân bên ngoài, tính thêm cả phí chuyên chở, ba thành tính cả tiền lãi. Bán cho cửa hàng bổn địa, tiết kiệm phí vận chuyển, giá tiền thêm hai thành, nếu bán lượng lớn, lợi nhuận cũng khả quan.
Tề lão Tứ chính là trúng điểm , chắc chắn Đường Hà nỡ bỏ qua khách hàng lớn như , định giá tăng một phần rưỡi, “Cây nến ấn chữ mặc dù mới lạ, nhưng khi sáng mai mọc lên như nấm, đến lúc đó gọi cũng nhận giá , khéo còn bán tống bán tháo.”
Đường Hà trầm ngâm một lúc, “Như , Tề lão Tứ, giá tiền thêm hai thành,” nàng khoát tay ý bảo Tề lão Tứ đừng vội mặc cả, tiếp tục , “Nếu nhập hàng của chúng , chúng thu hai phần tiền đặt cọc, lúc giao hàng cần trả tiền, chờ bán hết hàng trả một thể, ? Về phần cửa hàng khác lãi nhiều hơn… Tề lão Tứ cũng là phân biệt hàng, nếu như phẩm cấp giống nhà , giá tiền rẻ hơn, chúng sẽ hạ giá cho ngài, thế nào?”
Ý nghĩ Đường Hà từ lâu, Cây nến ấn chữ quá phức tạp, bọn họ thuê nhiều nhân công như , khó bảo ai học trộm cách điều chế mang ngoài. Ưu thế của bọn họ là thời gian, nhanh chóng thành lập quan hệ mua bán với các cửa hàng, đó cung hàng tốc độ, sức xâm chiếm thị trường.
Những điều kiện cung hàng, tính tiền, các cửa hàng nến lo tồn kho, sẽ nguyện ý nhập hàng của bọn họ. May mà cửa hàng bổn địa mở mấy chục năm, ngắn nhất cũng mấy năm, lão bản các cửa hàng là tên tuổi, mối nguy hiểm thu tiền hàng tương đối thấp.
Đường Hà và Tề lão tứ thương định chi tiết khế ước, nàng nhất cổ tác khí, cầm khế ước mẫu, chạy các cửa hàng bán nến, thuyết phục lão bản, chưởng quỹ nhập hàng. Mới bắt đầu, nàng gặp trắc trở hơn Chu Nam Sinh nhiều, vì nàng là nữ nhân, đám nam nhân cảm thấy đàm luận với nàng , nhưng thấy Đường Hà ăn linh hoạt, dứt khoát, những cửa hàng đặt hàng ăn , thấy bọn họ cũng động tâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ta-song-mot-cuoc-doi-nong-nhan/chuong-116.html.]
Sau Đường Hà mời bọn họ tới thăm xưởng ở Chu gia thôn. Mười mấy hai mươi phân công hợp tác, bảo đảm sản lượng mỗi ngày. Dĩ nhiên lúc họ tới khuôn mẫu thu . Vô luận thế nào, tinh thần đề phòng gián điệp buôn bán vẫn .
Cứ như , Chu Nam Sinh về đến nhà, báo cáo với thê t.ử chuyện nắm bắt thị trường huyện bên, phát hiện thê t.ử sớm hơn một bước, nắm bắt thị trưởng bổn địa.
“Mặc dù vui vẻ, nhưng trong lòng cảm thấy một tia kỳ quái buồn bực…” Chu Nam Sinh lầm bẩm , “Thê t.ử thật lợi hại, cảm giác thật mất mặt…”
Đường Hà ha hả, Chu Nam Sinh bôn ba đường, nàng đau lòng, để tắm, nghỉ ngơi, nàng chuẩn đồ ăn cho . , tầm mắt rời khỏi nàng, theo nàng phòng bếp, thời điểm nàng rửa rau, thái đồ ăn, phía ôm lấy nàng, Đường Hà bất đắc dĩ, lấy tay đ.á.n.h nhẹ , mới yên tĩnh , ngoan ngoãn để nàng đốt lò, động tay động chân nữa.
“Ta nhớ nàng mà.” Chu Nam Sinh ủy khuất , “Hơn mười ngày, ôm, hôn…”
Đường Hà mỉm , đầu , ánh lửa chiếu lên mặt , nụ của cực kỳ ấm áp. Trong lòng nàng đột nhiên vui vẻ, đây là nam nhân của nàng, về nhà.
Từ thị Tam nhi trở về, ôm cháu gái về thăm cha, “Tâm Ái, ai nha? Ôi, , râu cha dài, ghim đau ?”
Từ thị đau lòng, đoạt lấy cháu gái trong tay nhi tử, để tàn bạo với da thịt non mềm của tiểu oa, “Đi lâu đến nỗi hài t.ử nhận cha nữa.”
Chu Nam Sinh xong đau lòng, “Tâm Ái, cho phụ hôn nhẹ, nào nào…”
Đường Hà cũng đau lòng nữ nhi, vì bận rộn, trừ thời điểm cho hài t.ử ăn mới ôm bé, thời gian còn đều ném cho bà nội.
“Cứ thế , tìm chút thời gian ở cạnh hài tử.” Buổi tối nàng với Chu Nam Sinh về vấn đề dưỡng d.ụ.c hài tử. “Việc ăn mắt xuất phát , kế tiếp chỉ cần cố gắng, tranh thủ để công việc quỹ đạo, như cần thường xuyên ngoài chuyện ăn, quá mệt mỏi. Một nhà chúng cũng ở gần .”
“Ừ.” Chu Nam Sinh gật đầu đồng ý, “Mệt mỏi là thứ yếu, chuyện nam nhân thể gánh vác .”
Khi ngoài, Đường Hà ở nhà ôm đồm. Trong đó đủ loại sự vụ phức tạp, đều cảm nhận , hơn nữa kích thước xưởng lớn hơn so với nghĩ, “Tiểu Hà, tiền vốn chúng đựng xưởng lớn …”
“A, quên , về nhà mượn cha năm mươi lượng bạc.” Thật ý của nàng chính là kéo nhà đẻ nhập hội. Ban đầu nàng cố gắng thuyết phục Chu Nam Sinh chia nhà, một , chính là nghĩ tới thể dìu dắt nhà đẻ, nếu như còn ở cửa hàng Chu gia, nàng cũng nên để cho nhà đẻ vắt ngang gia nghiệp Chu gia. Hiện tại nàng và Chu gia cây nến , nhà đẻ tham gia, sẽ nhẹ nhàng hơn việc nhà nông nhiều.
Đường lão và Lý thị dám liều lĩnh. Bọn họ sợ nghèo, tiền nắm trong tay bỏ . Mặc dù vẫn la hét ăn, nhưng vẫn sợ thâm hụt tiền. Bọn họ đau lòng nữ nhi, nguyện ý đưa tiền cho nàng vòng, rốt cuộc vẫn còn tồn tại ý nghĩ một ngày nàng thể phát triển hơn, chuyện và chuyện ăn giống .
Chu Nam Sinh quyết định của nàng, nhưng đối với chuyện thiếu tiền cha vợ, cảm thấy buồn phiền, “Ách, chờ chúng thu tiền hàng đợt đầu, đại khái kiếm một trăm lượng, đến lúc đó trả tiền cha nàng .”
Đường Hà , “Không vội, kiếm tiền cứ giữ vòng, tiền lời, nhất định mang tiền trả Đại tẩu …”
Dương thị đến Chu gia bao nhiêu của hồi môn, cho dù , mấy năm qua cũng len lén trợ cấp nhà đẻ bảy tám phần , trong ba chị em dâu, Dương thị ít tiền nhất, cũng coi nặng đồng tiền nhất. Lần , nàng cam lòng cho phu thê Chu Nam Sinh vay tiền, thầm vài , đặc biệt thấy bọn họ xưởng, mua nguyên liệu, một xe ngựa chở nến ngoài, vụng trộm tính toán bạc họ kiếm, càng thêm thèm thuồng. Đường Hà nàng ngầm vài , chút nhịn . Sau Chu Đông Sinh quát lớn, “Tam kiếm nhiều, chia sẻ trách nhiệm phụng dưỡng cha , chẳng lẽ lợi cho chúng ?” Dương thị mới im miệng, khôi phục mật với Đường Hà.
Chu Nam Sinh chút xúc động, thoáng cái thê nhi, sự nghiệp , mở mắt qua mau một nửa, đảo mắt chính là cả đời, nắm tay Đường Hà, “May mà nàng ở bên.” Trong lòng quyết định, tuyệt đối thể để nàng chuyện ở Hoa Lầu…
Đường Hà , mở to mắt trong bóng đêm, cố gắng rõ bộ dáng của trượng phu và nữ nhi, đây là những nàng cận nhất cuộc đời , “Trước cảm thấy bạc đầu giai lão là một chuyện khó khăn, nhưng hiện tại lòng tin.”
Hắn ôm nàng lòng, xiết chặt cánh tay, thở phào nhẹ nhõm, “Dĩ nhiên chúng sẽ bạc đầu giai lão.”
Chu Nam Sinh và Đường Hà phấn đấu một hai năm, ăn quỹ đạo. Mới bắt đầu, Đường Đại Sơn giúp bọn họ áp tải hàng, cảm thấy thể nâng cao kiến thức, kiếm nhiều, khổ như ruộng, nên theo bọn họ ăn. Cuộc sống Đường gia theo đó mà lên, điều kiện cung Đường Tiểu Sơn học, phu thê Đường lão thương lượng, để cho ngoài việc, thể bao nhiêu sách thì cứ , một ngày tiến cũng chừng.
Chu Bắc Sinh phát triển cửa hàng hoa quả khô ngày một . Mới bắt đầu, Lã thị khuyên nên quên khoa cử, thấy tâm tư kiên định, mờ mịt thống khổ, nàng dần dần đón nhận thực tế, hai trải qua cuộc sống ngọt ngào, hòa hợp. Lúc Tâm Ái ba tuổi, hài t.ử lớn của bọn họ đời. Chu Đông Sinh và Dương thị vẫn sống như , thỉnh thoảng lòng Dương thị chua xót vì kiếm tiền như nhà Tam thúc, nhưng vẫn hơn nhiều trong thôn, nên lòng bình thản, nàng sinh thêm một tiểu hài t.ử nữa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Chu Tâm Ái bốn tuổi, Đường Hà sinh hài t.ử thứ hai, là một nam hài. Nàng tính toán hai, ba năm nữa sinh thêm hài t.ử nữa , dù nàng mới hai tư, hai lăm tuổi, chính là thời điểm thể lực nhất. nàng với Chu Nam Sinh, thể giống hàng xóm sinh bảy, tám hài tử, nuôi vất vả , sợ nhất là tinh lực dạy dỗ hài tử. Bọn họ sinh hạ hài t.ử sẽ bảo vệ, trân trọng bọn chúng, sinh chỉ để thành nhiệm vụ, đó để bọn nhỏ giống như hoa màu trong đất, cứ thế mà lớn lên.
Lúc bọn họ mở rộng xưởng, nhà cũ đủ rộng, Chu lão cho bọn họ một mảnh đất rộng rãi, xây xưởng mới, nhân công gấp đôi so với lúc đầu.
Lúc , Chu Nam Sinh tính toán kế hoạch xây phòng ở mới. Đáng lẽ sớm xây xong, nhưng Đường Hà tình cảm với nhà cũ. Tiểu nhi t.ử bọn họ đời tại nơi đó. Mỗi bông hoa, mỗi cây xanh, cây dương xỉ dựa tường đất, góc tường rêu xanh, còn cả giếng nước, mỗi múc nước kêu bì bõm, mùa hè đom đóm bay dập dờn, nàng dều thích, .
Phòng ốc vẫn thể che gió che mưa, đông ấm hè mát, nhưng dù phòng nhỏ, hài t.ử lớn chen chúc một phòng với bọn họ, bất tiện. Chu Nam Sinh kiên trì xây phòng mới. Hắn ngắm một chỗ, là một nơi bằng phẳng, dựa lưng núi, mặt là cánh đồng bát ngát.
Đường Hà phác họa ngôi nhà trong suy nghĩ của . Một ngôi nhà lớn, lưng về hướng Bắc, mặt về hướng Nam, xà ngang thật cao, cửa sổ lớn, thường xuyên gió lùa , nhiều ánh sáng. Nàng tinh tế vẽ hàng rào gỗ quanh sân, hàng rào trồng cây bìm bịp, hoặc là trồng một hàng sồi xanh. Đất trống trong sân để trồng hoa hướng dương, mùa hạ hoa nở, .
Tóm cuộc sống bình thản, từ từ trôi qua.