Xuyên Qua Ta Sống Một Cuộc Đời Nông Nhàn - Chương 107
Cập nhật lúc: 2025-12-06 12:26:27
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hết hạ thu, thật nhiều ngày lễ, lễ ngày mười bốn tháng bảy, rằm tháng tám, tết trùng cửu mùng chín tháng chín, các thôn ở bổn thành coi trọng lễ tiết, các loại phiền khổ trong sinh hoạt, đều để lạy tế, ăn mừng. Tựa như Chu Nam Sinh định liệu, chắc bỏ tiền để ăn thịt, nhưng mua nhang đèn tế tổ, thần tiên là chuyện bình thường.
Đợt cây nến đầu tiên, bọn họ đúng hẹn giao cho Tề gia. Vì bán sỉ lượng lớn, lãi kiếm nhiều lắm, một hai ngàn cây nến cũng chỉ kiếm mấy lượng bạc. Dĩ nhiên nếu là nông dân, kiếm ăn cực khổ, nửa năm mới kiếm tiền , hai bọn họ trong nhà, mặt trời, ngoài để quát mắng, một tháng kiếm tiền là cực kỳ hiếm thấy.
Lúc , cả ngày Từ thị , bọn họ trẻ tuổi, còn nếm trải khổ sở, sẽ đợi đến khi bọn họ đụng tường, đầu . Một ngày bà đưa cơm trưa cho phu thê Chu Nam Sinh, thấy Chu Nam Sinh, hỏi Đường Hà mới giao hàng, bà càm ràm, nhưng Đường Hà , một chuyến của Chu Nam Sinh thể kiếm tiền, miệng đến khép , “Ôi, Thất bá nương cái thể kiếm tiền, lúc tin, hôm nay các con kiếm bạc, an tâm .” Vừa tình hình trong nhà, “Làm mấy tháng nữa là đủ bạc xây phòng mới, đất xây nhà cha con với thôn trưởng, gần nhà chúng , nơi đó rộng rãi. Đến lúc đó tiền bạc đủ… Hai lão chúng bổ sung thêm…”
“Đường Hà , “Chuyện vội.” Coi như kiếm tiền, bọn họ cũng để vốn.
Từ thị tiếp, nhưng nghĩ Đường Hà chủ kiến lớn, chia nhà xong, bà bĩu mỗi, . Bà địu Tâm Ái lưng, hôm nay hài t.ử tỉnh, hài t.ử hơn bốn tháng, thấy thể kêu ầm ĩ, Đường Hà mềm lòng, thả chén cơm trong tay tính lên ôm, “Mẹ, địu Tâm Ái lâu thế, chắc mỏi , để con ôm con bé, chậm rãi nghỉ.”
“Không cần.” Từ thị gạt tay nàng, “Trước cứ ăn xong cơm .”
Đường Hà cách nào, hôn bảo bối, xuống ăn cơm.
“Con ăn nhiều canh , cho hài t.ử b.ú ăn nhiều uống nhiều.” Từ thị nàng mắt, càm ràm ngừng, “Nam Sinh một đại nam nhân hiểu chuyện, chẳng lẽ mẫu cũng hiểu chuyện ? Biết hài t.ử b.ú sữa, ăn uống chú ý dinh dưỡng, nếu chỉ còn một da bọc xương thôi!”
Có lẽ thanh âm bà lớn, hài t.ử kinh hãi, Tâm Ái lưng bà oa oa lên, Từ thị đành lên, , hai tay vỗ vỗ m.ô.n.g hài tử, “Ngoan, ngoan, Tâm Ái , , bà nội con nữa, a…”
Quả nhiên tiếng hài t.ử dừng , Đường Hà nín , nuốt cơm trong miệng, cầm chén đũa rửa.
"Bổn cung dù có thất sủng thì địa vị vẫn cao hơn ngươi."
Từ thị thấy nàng ăn hết, định , nhưng nghĩ thể bắt nàng ăn hết hai phần, đành : “Chắc Nam Sinh về nhà ăn cơm trưa , đem đồ thừa về, tránh lãng phí.”
“Vâng.” Đường Hà rửa xong chén bát, lau khô tay, đón hài t.ử lưng bà, “Mẹ, cám ơn giúp chúng con trông Tâm Ái, còn nuôi cơm hai bữa.”
Có một , Từ thị đến xem hai việc, thấy nhi t.ử con dâu bỏ cơm, mùi vị đồ ăn cũng chả . Hỏi mới , từ khi khởi công đến nay bọn họ đều ăn uống qua loa như , Từ thị đau lòng giận, về nhà bực bội một lúc, buổi tối thương lượng với Chu lão, dứt khoát một ngày hai bữa nấu đồ ăn mang tới.
“Được , thừa dịp lão bà t.ử tay chân nhanh nhẹn, thể sai sử, giúp một thời gian việc gì.” Từ thị phất tay, “May Tứ tẩu nhỏ nhen…”
Từ thị giúp phu thê Tam nhi nấu cơm, chăm sóc hài tử, phu thê Chu Bắc Sinh thông cảm, hai lời. Chu Đông Sinh đương nhiên nghĩ nhiều, Dương thị trong lòng khó chịu, ghen tỵ một chút cũng nguôi ngoai.
Chính là lúc , Đường Hà phát hiện chỗ của Chu gia.
Đường Hà , gật đầu đáp ứng, “Con , nhất định cố gắng việc.”
Nàng ôm hài t.ử xuống, nghiêng tránh ánh mắt Từ thị, cho hài t.ử bú.
Từ thị tự giác, bà coi chuyện là bình thường, nghĩ tránh , “Các con đừng liều mạng quá, tiền quan trọng, thể còn quan trọng hơn. Cha con chính là lúc trẻ liều mạng, hiện tại cả ngày tay chân đều đau nhức… Ai, lúc nhà Thất bá nương thuê việc đó thôi, con và Nam Sinh thuê?”
“Chúng con đang ý .”
——-
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ta-song-mot-cuoc-doi-nong-nhan/chuong-107.html.]
Chu Nam Sinh đưa hàng đến Tề gia, thanh toán xong xuôi, vòng qua cửa hàng Chu gia, tìm Chu lão.
Chu lão đối với tiền một tháng bọn họ cực khổ kiếm, chút thỏa mãn, “Kiếm đến là .”
Chu Nam Sinh thỏa mãn, hai mới lập nghiệp, nên yêu cầu xa vời, bọn họ như coi là thuận lợi . Đường Hà chịu khổ, hận thể công thành danh toại ngay lập tức, để Đường Hà mỗi ngày đều rảnh rỗi, cần vất vả, nhàn rỗi thì sách, trêu chọc hài t.ử là .
“Cha, con thuê cửa hiệu.” Hắn chân giao nến cho Tề gia, chân hỏi thăm giá tiền bán lẻ cây nến. Giá sỉ và giá lẻ đương nhiên chênh lệch, hỏi thăm một vòng, âm thầm tính toán: Hai ngàn cây nến bán lẻ, gấp đôi giá bán sỉ.
Chu lão chần chờ, “Cha để ý qua, cũng hỏi cửa hiệu nào cho thuê , chỉ cần một quầy nhỏ sát đường . thời buổi khó khăn, đại thương tiểu phiến chỉ trông chuyện bán hàng, nếu gặp chuyện khó khăn , cũng cho thuê cửa hàng.”
Chu Nam Sinh gật đầu, “Con , con vội. Hiện tại con đang thiếu tiền, ngay cả cửa hiệu, cũng thuê .”
“Được, sẽ tiếp tục lưu ý, cố gắng hỏi thăm, nếu nơi nào thích hợp, hết cha chủ, bàn bạc với , về phần tiền… Ta ứng cho.”
Chu Nam Sinh , “Vậy , nhưng kiềm chế chút, đừng móc sạch tiền mua đường cho các cháu nha. Nếu ngài , thể mượn Đại ca và tiểu .”
Đường Hà , lời Chu Nam Sinh là sự thật. Gia đình Chu gia tệ,cha thiện lương giảng đạo lý, dạy dỗ hài t.ử đại nghĩa, mặc dù chút thiên vị, nhưng nghĩa quan tâm, che chở hài tử. Chính là tình cảm ba Đông Nam Bắc vẫn bền vững, thời điểm thể giúp đều giúp, thời điểm thể giúp bọn họ cũng c.ắ.n răng mà giúp.
Huynh tương trợ lẫn , chỗ là Chu Nam Sinh cần, bọn họ sẽ giúp, chỗ là ngày khác bọn họ mở miệng, Chu Nam Sinh sẽ dốc túi tương trợ.
Dĩ nhiên, là con dâu, nhà nhận viện trợ của chị em dâu, hiểu gia đình phúc hậu, nhưng nếu bản viện trợ nhà khác, trong lòng khó tránh khỏi thầm: Toàn giúp , gia đình thèm để ý.
Tuy , thể trách trượng phu quá mức tình cảm. Đường Hà cảm thấy, như coi là khuyết điểm, đôi khi nàng cảm thấy, những chuyện cho nàng động tâm.
Đổi là Đường Đại Sơn, Đường Tiểu Sơn của nàng, nàng giúp nàng, nếu may, nàng sẽ tính toán mà dốc túi tương trợ.
Dĩ nhiên nghiêm trọng đến mức dốc túi tương trợ, dù hỗ trợ đề hài t.ử chịu đói, nội tâm sẽ dằn vặt. Bất luận chuyện lớn hoặc nhỏ, bản năng ích kỷ sẽ kháng cự, để lợi ích của tổn hại.
Một đôi phu thê, cuộc sống hòa thuận, nguyên nhân lớn chính là hiểu tình cảm của đối phương. Thế gian trăm ngàn loại gia đình, chỉ quan niệm giống , mới thể hiểu, thông cảm cho .
Ở điểm , Đường Hà cảm thấy nàng và Chu Nam Sinh khác , nhưng may lớn.