“Ý  là ?”
 
“Phu nhân của Mộc tướng quân  mất nhiều năm  nhỉ? Mà Hứa Khinh Nhi cũng đến tuổi thành .”
 
Phó Hành giật  kinh hãi:
 
“Người …?”
 
Ta chỉ  bức thư:
 
“Chữ  của Mộc Diệu, ngươi bắt chước cũng gần giống  nhỉ? Hôm nay thêm vài câu  nhé.”
 
Nội dung là:
 
“Phụ , nhi tử thật sự nuốt  trôi cục tức . Nếu Hứa Khinh Nhi  hủy hoại , hủy hoại Mộc gia,  nàng  nên gả cho phụ , để vì Mộc gia mà khai chi tán diệp.”
 
 lúc Phó Hành đang mặt như tro tàn mà  lời giả mạo, thì nha  bên ngoài   bẩm báo:
 
“Lâm tướng quân cầu kiến.”
 
Còn  kịp  gì, Phó Hành  soạt một tiếng  phắt dậy:
 
“Hắn đến  gì?”
 
Ta chống cằm  , dạo   càng lúc càng vô phép với .
 
Mới mấy hôm  còn sợ  đến nỗi cứ gặp là quỳ, giờ thì… chẳng coi   gì.
 
Chắc đây chính là cái gọi là:
 
“Được sủng mà kiêu.”
 
7
 
Ta chỉ  tấm bình phong phía :
 
“Không  rời  thì   đó trốn  một lát.”
 
Hắn miễn cưỡng cầm bức gia thư, chui  phía  bình phong.
 
Lâm Dư Thịnh bước  thì thấy  chỉ đang lặng lẽ ăn dưa, đến một ánh mắt cũng chẳng buồn liếc .
 
“Yên Yên…”
 
Ta ngẩng mắt   một cái:
 
“Yên Yên là tên mà ngươi  thể gọi ?”
 
Hắn sững ,  cúi đầu hành lễ: 
 
“Công chúa.”
 
“Quỳ xuống.”
 
Nghe   ,   chút do dự, quỳ xuống  mặt .
 
Ta  uống ,  hỏi: 
 
“Thương thế khỏi ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ta-se-cho-biet-the-nao-la-doc-ac/5.html.]
 
Nghe  hôm đó,  thi hành án  tay  nặng, đánh cho  da tróc thịt bong.
 
“Đã khỏi .”
 
“Vậy đến tìm   gì?” 
 
Ta cúi đầu, chậm rãi uống , hỏi .
 
“Thần  cầu hôn công chúa.”
O Mai d.a.o Muoi
Tay  đang cầm chén  khựng .
 
Ta còn  kịp mở miệng thì   phía  bình phong vang lên một tràng “loảng xoảng”.
 
Ta khép mắt : 
 
“Tiểu Thúy,  xem xem, con mèo   rơi đồ , dọn dẹp một chút.”
 
Đợi  rời ,   chằm chằm  Lâm Dư Thịnh, hỏi: 
 
“Ngươi  đánh đến ngu  luôn  ?”
 
“Thần  .”
 
Ta cạn lời.
 
“Vậy lý do gì khiến một kẻ xưa nay luôn khinh thường  như ngươi đột nhiên  lấy ?”
 
“Chuyện xảy  ở phủ thần, công chúa   mất trong sạch, nên thần nguyện ý cưới công chúa.”
 
Ta bật : 
 
“Sao? Ngươi đang tuyên án cho  đấy ? Hay đang chuộc tội? Để ngươi lấy một công chúa  còn trong trắng, chắc là thiệt thòi cho ngươi lắm?”
 
“Thần   ý đó.”
 
Ta bước tới,   mặt , dùng ngón trỏ nâng cằm  lên: 
 
“Sao, thật sự nghĩ   còn ai  nữa ?”
 
Ta  khẩy: 
 
“Ta là công chúa, phụ   là hoàng đế, mẫu   là hoàng hậu, ngoại tổ phụ  là đại tướng quân. Ngươi nghĩ  ai thật sự quan tâm  còn trong trắng  ?”
 
“Ngươi    bao nhiêu   lợi dụng  để thăng tiến ? Chỉ cần  cất tiếng,  xếp hàng   phò mã  thể nối dài đến tận nước láng giềng. Sao ngươi  nghĩ  ai cầu hôn ?”
 
“ những  đó đều là vì lợi ích,  ai thật lòng đối với công chúa.”
 
Ta ngẩn ,  còn dám  đến “thật lòng”?
 
Mới mấy hôm thôi mà   “trưởng thành”  một trái tim chân thành  ?
 
“Ngươi  thật lòng là  ý gì?”
 
“Thời gian qua công chúa  xuất hiện, thần cảm thấy trống trải, cũng nhờ thế mà nhận  tấm lòng của . Thần thích công chúa, chỉ là thần  thích cách công chúa cưỡng ép thần.”
 
“Bây giờ  thông suốt, thần đến nhận . Thần thật lòng  cưới công chúa. Thần hứa,  khi cưới, nhất định sẽ đối xử chân thành với công chúa, tuyệt  để công chúa chịu bất kỳ ấm ức nào.”