Cửa ải đầu tiên vượt qua với tốc độ cực nhanh, đến nỗi Khương Dư Linh còn chưa kịp phản ứng, đã từ biệt thự vàng son lộng lẫy chuyển đến một đài tỷ võ rộng lớn.
Trước mắt cô là một người đàn ông thân hình ít nhất lớn gấp đôi cô, vẻ mặt dữ tợn, hung thần ác sát.
Bên tai vang lên giọng máy móc: “Số 205 và số 113 tỷ thí bắt đầu, bất kể sống chết.”
Đây là một trận lôi đài. Tuy nhiên, xung quanh chỉ là một khoảng trắng xóa, không một bóng người. Hơi qua loa.
Người đàn ông giơ nắm đ.ấ.m về phía Khương Dư Linh. Khương Dư Linh nhanh chóng né tránh, ý niệm vừa động muốn triệu hồi phi kiếm, nhưng lại không thể. Ngay khoảnh khắc đó, đối thủ lại giơ nắm đ.ấ.m cực lớn về phía cô.
Khương Dư Linh hơi nghiêng người, vẫn có thể nghe thấy tiếng xé gió. Lực đạo này nghe là biết rất lớn.
Nhận ra không thể sử dụng vũ khí, Khương Dư Linh toàn lực vận dụng tinh thần lực, đánh nhau với người đàn ông. Người đàn ông dáng người vạm vỡ, thân hình không quá linh hoạt, mỗi quyền đều đánh hụt.
Ngược lại, Khương Dư Linh thì khác, cô dáng người thon gọn, thân hình nhỏ nhắn, trên sàn nhảy lên nhảy xuống, mỗi quyền đều là đánh trúng da thịt. Lực đạo của cô cũng không nhỏ, trên người người đàn ông khắp nơi đều là vết thương bầm tím, trên mặt cũng vậy, nhìn có vẻ chật vật, nhưng cũng chưa gây ra tổn thương thực chất nào cho hắn, ngược lại còn kích thích tính hung hãn của hắn. Biểu cảm càng hung ác, lực ra quyền càng lớn.
Tuy nhiên, hắn vẫn không đánh trúng Khương Dư Linh.
Khương Dư Linh xoay người đến sau lưng hắn, trực tiếp một cước đá vào lưng hắn. Hắn lảo đảo tiến về phía trước hai bước rồi đứng vững, hung hăng quay đầu lại, hung tợn nhìn chằm chằm Khương Dư Linh. Khương Dư Linh không hề sợ hãi, còn lè lưỡi trêu chọc hắn.
“Đánh không được ta, tức c.h.ế.t ngươi.”
Người đàn ông: "…"
Quả thật càng tức, hắn thở hổn hển hai tiếng rồi giơ nắm đ.ấ.m về phía Khương Dư Linh. Khương Dư Linh vụt một cái, lại đến sau lưng hắn, lại là một cước. Sau đó chờ hắn xoay người, lại làm mặt quỷ với hắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-299-khao-nghiem-ii-1.html.]
Cứ như vậy, Khương Dư Linh vừa đối chiến vừa chọc giận hắn. Cảm xúc của người đàn ông rất không ổn định, thể lực tiêu hao càng nhanh hơn, rất nhanh, đã bị Khương Dư Linh đánh gục. Thân hình hắn như một ngọn núi nhỏ, ngã xuống đất ầm một tiếng, b.ắ.n lên một chút bụi.
Cùng lúc đó, trước mắt Khương Dư Linh lại lần nữa hiện lên một hàng chữ:
[Thân thủ tốt, sức lực lớn, nhưng hơi vô sỉ, miễn cưỡng coi như ngươi đã qua cửa ải thứ hai.]
Thế mà nói cô vô sỉ. Khương Dư Linh hơi mở to mắt.
Cảnh tượng vừa chuyển, rất nhanh đã đến cửa ải thứ ba.
Cô đang ở trong một quán cà phê. Cô đang ngồi uống cà phê, đối diện là một nam một nữ. Người đàn ông cực kỳ anh tuấn, người phụ nữ cũng rất đẹp, nhưng giờ phút này đôi mắt đẫm lệ.
“Dư Linh, cầu xin cậu, hãy tác thành cho chúng tôi được không? Cậu cái gì cũng có, còn tôi… chỉ có Đường Quân, cầu xin cậu.”
Khương Dư Linh thong thả bưng cà phê lên, nhìn về phía người gọi là Đường Quân.
Đường Quân cũng đang nhìn cô, bốn mắt nhìn nhau, trong mắt Đường Quân hiện lên một tia thống khổ, rối rắm, nhưng vẫn nói: “Dư Linh, anh biết anh rất có lỗi với em, nhưng Đình Nhi cô ấy trong bụng đã có cốt nhục của anh, cho nên… Em… có thể nào tác thành cho chúng ta không?”
“Muốn tôi tác thành cho các người?”
Khương Dư Linh khẽ cười một tiếng: “Anh muốn tôi tác thành các người như thế nào?”
“Em biết mà.” Đường Quân nhíu mày: “Chỉ cần em đồng ý ly hôn, trừ cổ phần, anh cái gì cũng có thể cho em.”
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Thì ra đây là ngoại tình trong hôn nhân.
Khương Dư Linh hỏi lại: “Cái gì cũng có thể cho tôi? Bao gồm cả mạng của anh sao?”