Đối đầu với nhiều người như vậy mà không hề rơi vào thế yếu. Điều này cũng khiến nhóm Văn Sơn càng thêm mãnh liệt muốn g.i.ế.c cô. Đáng tiếc…
“Phập” một tiếng, Khương Dư Linh trở tay đ.â.m một nhát kiếm vào n.g.ự.c Văn Sơn, kẻ đang định vung kiếm c.h.é.m cô. Tiếp theo lại mạnh bạo rút kiếm ra. Máu tươi như suối. Phù Trị Liệu không thể chữa lành vết thương nghiêm trọng đến mức này.
Văn Sơn là kẻ cầm đầu trong đội. Hắn đã chết, khiến những người khác ít nhiều hơi hoảng loạn. Nhân tâm hoảng loạn liền bắt đầu tan rã, nhưng ra tay lại càng thêm tàn độc…
“Đúng là một kẻ khó xơi.”
“Mọi người cố gắng hơn nữa.”
“Phải báo thù cho Văn Sơn.”
Bọn chúng hô to, cùng vung kiếm về phía Khương Dư Linh. Lại có kẻ ném phù tấn công như Phù Thiên Lôi, Phù Hỏa về phía cô. Khương Dư Linh một lúc làm ba việc, vừa dùng phù Phòng Ngự chặn công kích của Phù Thiên Lôi và Phù Hỏa, đồng thời mũi chân nhẹ nhàng chạm đất, bay thẳng lên trời, đạp kiếm của mấy kẻ kia dưới lòng bàn chân, tiếp theo nắm kiếm xoay tròn một vòng.
Những kẻ vung kiếm về phía cô liền mất đầu.
Toàn bộ quá trình cũng chỉ kéo dài mười mấy giây. Năm sáu kẻ đã c.h.ế.t dưới kiếm của cô.
Hai kẻ đứng một bên chuyên trị liệu và ném bùa đều luống cuống. Lúc này họ mới nhớ đến quỷ khế ước của mình, vội vàng thả quỷ ra đối chiến với Khương Dư Linh, còn bản thân thì muốn lén lút bỏ chạy.
Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.
Nhưng bọn chúng có quỷ, Khương Dư Linh cũng có. Cô thả bé gái nhỏ ra từ bình tụ âm. Tâm niệm vừa động, ba tấm Phù Thiên Lôi cực phẩm liền bay về phía ba kẻ đang bỏ chạy.
Chỉ thấy lôi quang chớp động. Ầm vang một tiếng. Ba kẻ đang chạy trốn trực tiếp bị sét đánh cháy đen.
Gió thổi qua,
Hóa thành khói bụi bay theo gió.
Lại là trực tiếp tro tàn.
Yên tĩnh,
Yên tĩnh như chết.
Phương Hồng và Nhan Tinh Nhu biết Khương Dư Linh lợi hại, nhưng các cô không ngờ, cô lại lợi hại đến mức này. Trong nhất thời đều ngây dại.
Cho đến khi Khương Dư Linh đi đến bên ngoài lớp phòng ngự, các cô mới hoàn hồn.
“Đều, đều g.i.ế.c hết rồi sao?”
Vẫn còn chút bàng hoàng, trong mắt Nhan Tinh Nhu tràn đầy vẻ kinh ngạc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-288-tro-tan-2.html.]
“Ừm, đều g.i.ế.c hết rồi. Bọn chúng muốn g.i.ế.c ta, ta đương nhiên không thể tha cho bọn chúng.”
Phương Hồng: “Này, nhanh thế sao?”
Thật ra có thể nhanh hơn nữa, nhưng Khương Dư Linh vẫn muốn rèn luyện thân thủ một chút, dù sao cô không thường xuyên đánh nhau.
“Cũng được.”
Khương Dư Linh mím môi cười: “Bọn chúng cũng không lợi hại lắm.”
Phương Hồng: "……"
Nhan Tinh Nhu: "……"
Đúng là không lợi hại lắm, chỉ suýt nữa đã g.i.ế.c c.h.ế.t các cô ở đây thôi. Vậy thì, Khương Dư Linh rốt cuộc lợi hại đến mức nào?
Phương Hồng và Nhan Tinh Nhu cuối cùng hoàn hồn hoàn toàn, không nhịn được hét lên: “A a a a! Tinh Ca, ngươi lợi hại quá đi mất! Ngươi đúng là thần tượng của ta.”
“Cũng là thần tượng của ta.”
Nhan Tinh Nhu thu lớp phòng ngự lại. Hai người cùng nhau xông ra từ trong lớp phòng ngự, mạnh mẽ ôm lấy Khương Dư Linh.
“Ô ô ô, bọn ta cứ tưởng hôm nay c.h.ế.t chắc rồi chứ.”
“May mà có ngươi ở đây.”
“Tinh Ca a a a, sao ngươi có thể lợi hại như vậy chứ.”
Nói rồi, thế mà lại kích động.
Khương Dư Linh: "……"
Thật ra không cần phải đến mức này đâu.
……
Biết được Khương Dư Linh có chỗ khó xử, tốc độ ngự kiếm của nhóm Vu Quý càng nhanh hơn. Đương nhiên là muốn cứu Khương Dư Linh.
Nhưng khi họ đến vị trí mà Nhan Tinh Nhu nói, thứ họ thấy lại là đầy đất thi thể, cùng với Nhan Tinh Nhu và Phương Hồng hai người vây quanh Khương Dư Linh nói chuyện huyên thuyên.
Đoàn người Vu Quý: "……" Hơi ngây ra.
Vậy là, đã xảy ra chuyện gì thế này?