Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 286: : Chạm vào là nổ ngay (2)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:36:24
Lượt xem: 22

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Được.” Tạm thời an toàn.

Sau khi hoàn hồn, Phương Hồng thở phào nhẹ nhõm. Ngay sau đó, cô lấy phù truyền âm liên lạc với nhóm Vu Quý. Nhan Tinh Nhu cũng không rảnh rỗi. Vừa rồi cô bận đánh nhau nên không có thời gian nói chuyện với Khương Dư Linh. Lúc này đương nhiên phải bù đắp.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

“Alo, Tinh Ca đó hả?”

“Ngươi ở đâu?”

“Ta ở đây.”

Đầu dây bên kia rất nhanh có người trả lời. Thần sắc Nhan Tinh Nhu thả lỏng: “Bọn ta gặp phải người của lớp 5 năm 4. Tổng cộng bốn người. Ta hiện đang dùng phù Phòng Ngự cấp 2, có thể trụ được khoảng nửa tiếng. Bên ngươi bây giờ có mấy người, có thể đến trong vòng nửa tiếng không?”

“Ta hiện tại một mình. Mười lăm phút là có thể đến.”

“Tốt quá rồi!”

Mười lăm phút. Người của Văn Sơn chắc không nhanh đến thế. Nhan Tinh Nhu nhẹ nhàng thở ra. Đột nhiên có chút ngại ngùng: “Cảm ơn ngươi Tinh Ca. Vốn định giúp ngươi giải quyết phiền phức, nhưng bây giờ lại cần ngươi đến cứu bọn ta.”

“Không sao. Bạn bè vốn dĩ là phải giúp đỡ lẫn nhau mà.”

Sau khi tắt phù Truyền Âm, phía Phương Hồng cũng đã liên lạc được với nhóm Vu Quý. Vận khí của nhóm Vu Quý khá tốt. Sau khi vào khu Chôn Cốt, vị trí của họ không cách nhau xa lắm. Mấy người rất nhanh đã tập hợp lại. Khi biết các cô bị người lớp 5 vây công, họ đều nói nhất định sẽ nhanh chóng đến.

(Cho mèo xin lỗi mọi người 1 chút: do mèo chưa có kinh nghiệm edit về huyền học nên khi edit có chút lủng củng về lá bùa, ban đầu là định để là May Mắn Phù, Thiên Lôi Phù, do mèo cũng tham khảo mấy truyện nhưng bữa nay lại có bên bảo mèo dùng từ vậy là bị ngược nên để là Phù May Mắn, Phù Thiên Lôi nó mới thuần Việt hơn, nên mèo sẽ sửa lại một chút nhé cả nhà. Xin lỗi cả nhà vì sự sơ sót này của mèo ạ.) 

Tuy nhiên khoảng cách của họ đến chỗ Nhan Tinh Nhu và Phương Hồng lại khá xa. Ít nhất cũng cần hơn nửa tiếng.

“Không sao. Tinh Ca có thể đến trước.”

Phương Hồng hơi thấp thỏm lo lắng, vẻ mặt lộ ra vài phần. Nhan Tinh Nhu thấy vậy liền an ủi cô.

Phù Phòng Ngự cấp 2 của cô tuy có thể tạm thời ngăn cách nhóm Văn Sơn bên ngoài, nhưng mọi điều các cô nói, bên ngoài đều nghe thấy rõ. Khi biết Khương Dư Linh, Vu Quý và những người khác cũng muốn đến, bọn chúng càng thêm hưng phấn.

“Giang Tinh Ca à, đó chính là thiên tài chưa từng có tiền lệ.”

“Nếu cô ta có thể c.h.ế.t dưới tay ta, cảm giác đó không thua gì ghi danh sử sách nhỉ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-286-cham-vao-la-no-ngay-2.html.]

“Sau này người ta nhắc đến cô ta, sẽ nhắc đến ta - Đoạn Lăng, kẻ chấm dứt thiên tài ha ha ha ha ha.”

“Nhanh, nhanh truyền âm liên lạc với Lưu Lỗi và bọn họ. Chúng ta cùng tham gia trận tàn sát lớn này, trận tàn sát liên quan đến thiên tài.”

Giọng nói bốn người đều thay đổi vì kích động.

Một trận đại chiến sắp bùng nổ!

Quỷ chưa hại người, con người đã tự tàn sát lẫn nhau. Vậy quỷ có gì đáng sợ? Vẫn là lòng người đáng sợ hơn.

Giống như mặt trời, không thể nhìn thẳng.

……

Người đầu tiên đến đây chính là nhóm Lưu Lỗi. Họ ở gần đây. Khi biết Nhan Tinh Nhu, Khương Dư Linh đều ở chỗ này, không chút do dự liền ngự kiếm bay tới.

Chỉ mất vài phút. Số lượng người bên Văn Sơn lập tức tăng lên.

Sắc mặt Nhan Tinh Nhu và Phương Hồng trở nên khó coi. Nhan Tinh Nhu vội vàng truyền âm cho Khương Dư Linh, bảo cô nấp đi trước.

Nhưng cô vừa nói xong, liền thấy Khương Dư Linh đã đạp trên một thanh phi kiếm ngự kiếm bay tới, lập tức tối sầm mặt.

Cùng lúc đó, nhóm Lưu Lỗi cũng thấy Khương Dư Linh. Khoảnh khắc nhìn thấy cô, ánh mắt một đám người trở nên dị thường hưng phấn, như sói thấy cừu con, giây tiếp theo liền muốn xé xác cô nuốt chửng.

Lưu Lỗi không nhịn được cười ha hả: “Đúng là đi mòn giày sắt tìm chẳng thấy, đến khi đạt được chẳng tốn công. Ta cứ nghĩ vào đây rồi phải mất một ít thời gian mới tìm được cô ta, không ngờ cô ta tự mình đưa đến cửa rồi.”

Văn Sơn khóe miệng nhếch lên: “Ta nói dối ngươi bao giờ. Ta đã nói rồi mà, hôm nay chính là trận sát thần.”

Đoạn Lăng: “Sát thần? Bọn họ còn chưa phải là thần đâu!”

Triệu Cường: “Thần tương lai. Chết dưới tay chúng ta, đây là một chuyện vĩ đại đến mức nào chứ!”

“Không chỉ c.h.ế.t dưới tay chúng ta đâu. Sang năm lúc này, chúng ta còn có thể vào đây đưa hồn quỷ của cô ta đi. Đến lúc đó…”

Một đám người trên mặt lộ ra nụ cười đểu giả giống nhau, và hoàn toàn không kiêng dè. Như thể Khương Dư Linh đã trở thành món ăn trên đĩa của họ.

Khương Dư Linh nhìn thấy tất cả, khóe miệng khẽ cong lên một đường nhạt nhạt.

Loading...