Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 279: Ai là vai hề (1)

Cập nhật lúc: 2025-05-19 14:14:15
Lượt xem: 21

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/LZgPqoVWv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dư Linh có chút bất ngờ. Cô không nghĩ tới Nhan Tinh Nhu lại mời cô cùng nhau vượt qua cửa ải thứ ba. Dù sao giữa các cô, cũng có thể coi là có ân oán.

Theo lẽ thường, Nhan Tinh Nhu hẳn phải ghét cô mới đúng. Nhưng hiện tại… Nhìn khuôn mặt thanh lãnh nhưng không có chút ác ý nào của Nhan Tinh Nhu, Khương Dư Linh suy nghĩ một chút, không từ chối thẳng thừng.

“Để xem sao đã.”

Tiến vào khu Chôn Cốt, có đồng đội chắc chắn tốt hơn là không có. Đương nhiên, điều kiện tiên quyết là phải chọn đúng đồng đội. Nếu không, còn tệ hơn đi một mình.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Sắc mặt Nhan Tinh Nhu không thay đổi, gật đầu: “Ngươi cứ suy nghĩ kỹ. Trước khi vào khu Chôn Cốt, bất kỳ lúc nào cũng có thể cho chúng ta câu trả lời.”

“Yên tâm, chúng ta sẽ không kéo chân ngươi đâu.”

Nhan Tinh Nhu dẫn Tả Mạn Mạn và những người khác rời đi. Họ vừa đi, Phương Hồng liền nói với Khương Dư Linh: “Tinh Ca, ngươi có thể suy nghĩ về việc lập đội với nhóm Nhan Tinh Nhu. Nhan Tinh Nhu tuy tính cách hơi lạnh lùng, nhưng không phải người xấu đâu.”

Khương Dư Linh khó hiểu: “Tại sao lại không rủ ta lập đội với các ngươi?”

Phương Hồng kinh ngạc: “Ngươi… ngươi đồng ý lập đội với bọn ta sao?”

Kể từ khi vào lớp 1 năm 4, Khương Dư Linh dành hơn nửa thời gian để học tập. Cô tuy dễ gần hơn Nhan Tinh Nhu, nhưng cũng không có nhiều thời gian để kết bạn. Phương Hồng, Lâm Như và những người khác cũng chỉ thỉnh thoảng mới nói chuyện được với cô đôi câu. Cô khá độc lập.

Khương Dư Linh trầm ngâm một lát: “Cũng không phải là không thể.”

Mắt Phương Hồng sáng lên, nhưng rất nhanh lại thở dài: “… Vậy phải chờ ta vượt qua hai vòng đầu đã rồi nói. Cạnh tranh khốc liệt thế này, ta chưa chắc trụ nổi đến cửa thứ ba đâu.”

Đang nói chuyện, cuộc thi đấu đã bắt đầu. Từ số 1 bắt đầu thi đấu. Những trận đấu trông không quá xuất sắc. Học sinh ở học viện lá bùa giỏi vẽ bùa, nhưng chưa thực sự rèn luyện cơ thể mình. Cái gọi là thi đấu võ thuật chỉ giống như một cuộc thi đấu lá bùa vậy. Ai có nhiều lá bùa hơn, người đó càng dễ thắng lợi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-279-ai-la-vai-he-1.html.]

Rất ít người dùng kiếm. Tóm lại, cửa ải đầu tiên này có rất nhiều chỗ chỉ cần may mắn. Mấy trận đấu trôi qua, Khương Dư Linh xem thấy chán nản, dứt khoát ngồi xuống đất, ngồi thiền tu luyện.

Thời gian trôi nhanh thật. Rất nhanh, đến lượt Khương Dư Linh.

“Tiếp theo là bạn Giang Tinh Ca lớp 1 năm 4 đối chiến với Tôn Vượng lớp 4 năm 4.”

Giữa tiếng ồn ào, cái tên giả của Khương Dư Linh vang lên. Khương Dư Linh mở mắt, nhẹ nhàng thở ra một hơi, sải bước đi lên đài. Cùng lúc đó, bên kia cũng có một thanh niên bước lên. Bộ dáng kia, thế mà lại là một trong những kẻ hôm trước xúm lại đòi lấy mạng Khương Dư Linh ở cửa thứ ba.

Đối phương nhìn thấy cô, trên mặt lộ ra một nụ cười tà ác.

“Bắt đầu!”

Theo lệnh của trọng tài, Tôn Vượng đưa tay ra, một thanh kiếm xuất hiện trong tay. Hắn cười hì hì nói: “Đa tạ thiên tài Giang đại.”

“Thua đừng có khóc nhè nhé.”

Khương Dư Linh liền cười nói: “Câu này xin tặng lại cho ngươi.”

Dưới đài.

Phương Hồng, Lâm Như và những người khác thấy Tôn Vượng trên đài, mặt tối sầm: “Vận khí của Giang Tinh Ca kém quá rồi. Cô ấy thế mà gặp phải Tôn Vượng!”

“Tôn Vượng là một kẻ tàn nhẫn độc ác mà. Năm ngoái hắn rõ ràng có thể lên lớp 5 thuận lợi, nhưng chỉ vì g.i.ế.c người, đến cửa thứ ba hắn không bắt được một con quỷ nào cả.”

“Xong rồi… Lần này Tinh Ca chắc chắn xong đời rồi. Cô ấy có khi không vào nổi vòng thi thứ hai nữa.”

Nhìn Tôn Vượng trên đài cầm kiếm c.h.é.m loạn xạ về phía Khương Dư Linh, và Khương Dư Linh dường như không có sức phản kháng, Phương Hồng thở dài một tiếng: “Có thể giữ lại mạng sống, cũng đã là chuyện tốt rồi. Ta vốn còn định cố gắng một lần…”

Loading...