Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 134: Chính thức giao phong

Cập nhật lúc: 2025-05-07 03:21:57
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5pvOxEAKvv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thủ đoạn cô lập của Hoa Vân Phỉ đã làm cho Nhiễm Niệm cuối cùng cũng suy nghĩ thông suốt mấu chốt của vấn đề. Điều này đối với Nhiễm Niệm, chưa chắc không phải là một điều tốt.

Dù sao, Nhiễm Niệm đến bây giờ vẫn là nữ chính của thế giới này, lại còn có dị năng trong người. Hoa Vân Phỉ vừa mới đến đội ngũ không lâu, tuy đã cướp đoạt không ít khí vận của Nhiễm Niệm, nhưng lạc đà gầy còn lớn hơn ngựa. Chỉ cần Nhiễm Niệm có lòng, vẫn có tỷ lệ nhất định giành lại được.

Kết quả là, chiến tranh căng thẳng đến mức có thể bùng phát bất cứ lúc nào.

Sau khi đám Ứng Hào đi tìm vật tư trở về, Nhiễm Niệm là người đầu tiên rót cho Hoa Vân Phỉ một chén nước. Vẻ mặt cô vô cùng ân cần, thậm chí còn nói cảm ơn Hoa Vân Phỉ đã suy nghĩ cho mình.

Hoa Vân Phỉ: "…"

Hoa Vân Phỉ không biết Nhiễm Niệm đang muốn làm trò gì. Cô ta sợ Nhiễm Niệm nhổ nước miếng vào ly, nên không muốn uống nước mà Nhiễm Niệm đưa. Cô ta từ chối ngay tại chỗ.

Ai ngờ cô ta vừa từ chối, giống như thọc tổ ong vò vẽ. Nhiễm Niệm lập tức khóc nức nở, hỏi Hoa Vân Phỉ có ý kiến gì về mình không, nói rằng cô đã lấy hết dũng khí mới đưa nước cho cô ta, miệng còn nói: “Em biết em đã làm không đúng, không nên đối xử với chị bằng thái độ thù địch lớn như vậy khi chị mới đến. Chị… chị có thể tha thứ cho em không?”

Nhiễm Niệm diễn xuất cực kỳ tốt. Mọi người ở đó đều cho rằng lời cô nói là thật lòng, chỉ có Hoa Vân Phỉ hiểu rõ, Nhiễm Niệm chắc chắn có ý đồ xấu.

Cô đúng là có thể co được dãn được.

Hoa Vân Phỉ cười lạnh trong lòng, khóe miệng khẽ nhếch: “Chị không hề trách em. Mà bây giờ chị cũng không khát…”

Lời này vừa nói ra, Nhiễm Niệm tức khắc khóc càng thêm đau lòng. Cô vốn có vẻ ngoài tiểu bạch hoa (ngây thơ, yếu đuối), khóc như vậy càng thêm như hoa lê dính hạt mưa, chỉ khiến lòng người tan nát.

“Chị Vân Phỉ, chị chắc chắn là đang trách em rồi. Chị ngay cả nước em đưa cũng không muốn uống…”

“Chị thật sự không thể tha thứ cho em sao?”

“Chị nói chị không trách em, thì làm gì có chuyện tha thứ ở đây.”

“Nhưng mà chị ngay cả nước em rót cũng không muốn uống.”

Hai người cứ thế lời qua tiếng lại.

Hoa Vân Phỉ thần sắc lãnh ngạo, còn Nhiễm Niệm khóc đau lòng như sắp chết. Mọi người ở đó đương nhiên vui vẻ xem họ chữa trị mối quan hệ, nhưng thấy cảnh này, lòng họ vẫn không kìm được thiên về Nhiễm Niệm, lên tiếng khuyên Hoa Vân Phỉ: “Vân Phỉ, cô cứ uống chén nước này đi. Nếu không Niệm Niệm cô ấy sẽ luôn bất an.”

“Đúng thế Vân Phỉ. Tuy cô không khát, nhưng uống chút nước cũng không sao cả.”

Thấy tất cả mọi người giúp mình nói chuyện, Nhiễm Niệm cụp mắt xuống, trong mắt hiện lên tia sáng, khi ngước mắt lên, lại trở về vẻ tiểu bạch hoa, mắt đẫm lệ: “Chị Vân Phỉ, chị có phải không tin tưởng em không, sợ em bỏ độc vào nước sao? Nếu chị không tin, vậy em uống trước một ngụm nhé.”

Nói rồi, cô trực tiếp rót non nửa chén nước ra, một ngụm nuốt xuống.

Sự việc đã đến nước này, nếu Hoa Vân Phỉ thật sự không uống, sẽ trông có vẻ không hợp tình hợp lý. Đám Ứng Hào nhíu mày, độ hảo cảm của họ đối với cô ta đột nhiên giảm xuống một chút.

Hệ thống lập tức báo cho Hoa Vân Phỉ biết.

Sắc mặt Hoa Vân Phỉ trong khoảnh khắc trở nên vô cùng khó coi.

Cô ta nắm c.h.ặ.t t.a.y muốn nát, đối diện với ánh mắt Nhiễm Niệm: “Được, chị uống.”

Hoa Vân Phỉ nhận lấy hơn nửa chén nước từ Nhiễm Niệm uống cạn một hơi. Không biết có phải ảo giác không, cô ta luôn cảm thấy chén nước này có một mùi nước bọt. Cô ta tức giận đến phát điên, hận không thể c.h.é.m nát Nhiễm Niệm.

Còn Nhiễm Niệm thì nín khóc mỉm cười. Vui vẻ đồng thời cô không quên làm Hoa Vân Phỉ ghê tởm: “Chị Vân Phỉ, cảm ơn chị đã tha thứ cho em.”

Đáy mắt mang theo sự khiêu khích ẩn giấu. Hoa Vân Phỉ buông ly xuống, lạnh lùng nặn ra một nụ cười: “Em vui là được.”

Cuộc giao phong của hai người chính thức bắt đầu từ đây.

(Mèo edit: tự dưng thấy cụm từ: chó cắn chó đúng trong trường hợp này ghê.)

Hoa Vân Phỉ đã bị thiệt, đương nhiên muốn đòi lại. Vì thế buổi tối cô ta liền lặp lại chiêu cũ, dùng cách chọc giận Nhiễm Niệm để hãm hại cô một lần nữa.

Ai ngờ, lần này Nhiễm Niệm một chút cũng không mắc lừa, thậm chí còn nhỏ giọng nói với cô ta: “Chén nước đó tôi đã nhổ rất nhiều nước bọt vào, cô uống thấy thế nào?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-134-chinh-thuc-giao-phong.html.]

Hoa Vân Phỉ: "…"

Dạ dày lập tức khó chịu dữ dội. Cô ta quên hết mọi thứ, vung tay tát về phía Nhiễm Niệm. Nhiễm Niệm không tránh né, chỉ nghe thấy tiếng "bốp".

Nhiễm Niệm lập tức khóc thành tiếng: “Chị Vân Phỉ, chị không phải đã tha thứ cho em rồi sao? Vì sao còn đối xử với em như vậy… Ô ô ô ô…”

Và phía sau Hoa Vân Phỉ, cũng truyền đến giọng của đám Ứng Hào: “Vân Phỉ, cô đang làm gì vậy?”

Tô Viễn càng là người đầu tiên chạy đến bên cạnh Nhiễm Niệm, khẩn trương hỏi: “Niệm Niệm, em không sao chứ?”

Bị lừa.

Hoa Vân Phỉ nắm chặt nắm tay trong khoảnh khắc.

Nhưng cô ta rất nhanh phản ứng lại, nói nhỏ vào tai Nhiễm Niệm: “Tôi đối với Ứng Hào không có loại tâm tư xấu xa đó. Cô đừng dùng suy nghĩ của cô để suy đoán tôi.”

“Thật ghê tởm biết chưa?”

Đánh thì cứ đánh.

Còn về lý do vì sao đánh, tùy cô ta định đoạt.

Ánh mắt Hoa Vân Phỉ và Nhiễm Niệm giao nhau trong không trung, ẩn chứa một cơn gió lốc đang tụ tập. Thần sắc của Tô Viễn lập tức thay đổi, sắc mặt đám Ứng Hào cũng thay đổi.

Dù sao, mối quan hệ giữa Nhiễm Niệm và Ứng Hào, những người trong đội đều rõ ràng. Đương nhiên, tuy Ứng Hào đối với Hoa Vân Phỉ đã phủ nhận điều đó, nói rằng Khương Dư Linh và bọn họ đã vu khống mối quan hệ của hắn ta và Nhiễm Niệm, nhưng thật hay giả ai mà biết được?

Tuy nhiên, bất kể thật giả, việc Nhiễm Niệm hỏi như vậy đều không có gì lạ.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Một câu nói của Hoa Vân Phỉ, và Nhiễm Niệm đã ăn một cái tát oan uổng.

Nhiễm Niệm cũng không phủ nhận. Cô biết hiện tại mình nói gì những người khác cũng không tin, chỉ có thể ôm mặt khóc nức nở: “Em chỉ thuận miệng hỏi một chút chị cảm thấy thế nào về anh Ứng Hào thôi. Em không có ý gì khác chị Vân Phỉ. Nếu chị không muốn trả lời thì cũng không cần đánh em…”

“Xin lỗi…”

Nhiễm Niệm nói xong, trực tiếp khóc lóc rời đi.

Ván này hai người coi như đánh ngang tay, còn chiến tranh sau đó, sẽ càng thêm hừng hực khí thế.

Nhân vật mà Hoa Vân Phỉ xây dựng trong đội là dị năng giả song hệ cao lãnh, lương thiện. Nhiễm Niệm là tiểu bạch hoa ngây thơ, yếu đuối, nhu nhược. Hai người đấu với nhau vô cùng thú vị.

Hoa Vân Phỉ dùng cách thẳng thắn để làm cho Nhiễm Niệm tức giận. Cô ta nói việc thai phụ cầu sinh trong tận thế gian nan, ám chỉ việc Nhiễm Niệm chưa kết hôn đã mang thai là không biết tự yêu bản thân. Bằng cách này khiến Nhiễm Niệm hổ thẹn, làm những người khác coi thường cô. Đối lại, Nhiễm Niệm dùng cách khóc thút thít để ứng phó, nói rằng mình đúng là làm chưa tốt, nhưng vì mang con của người mình yêu, dù khó khăn đến đâu cô cũng nguyện ý cố gắng.

Lập tức giành được hảo cảm của Ứng Hào.

Ngược lại, độ hảo cảm của Ứng Hào đối với Hoa Vân Phỉ lại giảm xuống.

Hoa Vân Phỉ tức giận dữ dội.

Còn Nhiễm Niệm thì một câu một tiếng gọi chị để làm Hoa Vân Phỉ ghê tởm. Không chỉ thế, cô còn thường xuyên làm một ít đồ ăn cho Hoa Vân Phỉ. Nếu Hoa Vân Phỉ không ăn, cô liền khóc lóc nói rằng đây là tấm lòng của mình. Lúc này những người khác sẽ đến khuyên Hoa Vân Phỉ ăn.

Hoa Vân Phỉ không ăn thì không tốt, ăn lại cảm thấy ghê tởm, quả thực hận Nhiễm Niệm đến tận xương tủy.

Tóm lại, sau khi Nhiễm Niệm suy nghĩ thông suốt, Hoa Vân Phỉ cơ bản không chiếm được lợi thế gì từ Nhiễm Niệm. Bất đắc dĩ, cô ta chỉ có thể đổi đạo cụ trong hệ thống để làm Nhiễm Niệm xấu mặt, đồng thời dùng đạo cụ công lược Ứng Hào để Nhiễm Niệm ghen, chọc giận cô. Bằng cách đó, cô ta cũng coi như miễn cưỡng chiếm ưu thế.

Hoa Vân Phỉ và Nhiễm Niệm trong đội ngũ quả thực đấu đến long trời lở đất. Và khi hai người họ đang cạnh tranh khốc liệt, Khương Dư Linh đã nhờ hệ thống phát sóng trực tiếp để xem náo nhiệt, xem rất vui vẻ. Đương nhiên, trong lúc đó cô cũng không quên tu luyện, và luyện tập vẽ bùa.

Không có giấy bùa thì cô cứ vẽ bừa lên giấy, tóm lại là cứ nâng cao độ thuần thục trước đã.

Không chỉ bùa bình an, cô còn dựa vào những lá bùa được hệ thống thưởng để bắt chước vẽ.

Và đúng lúc Khương Dư Linh đang luyện tập vẽ bùa để nâng cao độ thuần thục tiện thể xem cuộc đấu tranh giữa Hoa Vân Phỉ và Nhiễm Niệm, thời gian thoáng cái đã trôi qua một tháng.

Loading...