Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 117: Hư tình giả ý

Cập nhật lúc: 2025-05-06 05:42:09
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/60EpEX7X6s

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hệ thống của Hoa Vân Phỉ không phải là một hệ thống chính thống gì.

Hệ thống của cô ta giúp Hoa Vân Phỉ thu được giá trị khí vận thông qua việc quyến rũ các loại đàn ông ưu tú. Sau khi tận thế đến, nó lại đưa cho cô ta danh sách, dụ dỗ cô ta đi câu dẫn những người đàn ông đã có bạn gái, làm cho các cô gái đó ghen ghét, căm ghét cô ta, giúp cô ta hấp thụ dị năng của các cô gái.

Rất rõ ràng, hệ thống không những có thể hấp thu giá trị khí vận của đàn ông ưu tú, mà còn có thể hấp thu giá trị khí vận của các cô gái.

Vừa hay, Ứng Hào là nam chính của thế giới này, Nhiễm Niệm là nữ chính. Giá trị khí vận của hai người đều không hề bình thường. Vì thế, Khương Dư Linh cố ý trước mặt Hoa Vân Phỉ nhắc đến ân oán tình thù giữa ba người Tằng Vãn Ca, Ứng Hào, Nhiễm Niệm. Nhờ đó, dù Hoa Vân Phỉ có động lòng hay không, chỉ cần hệ thống của cô ta bắt được tín hiệu từ Ứng Hào và Nhiễm Niệm, nó sẽ không thể bỏ qua cơ hội lật ngược tình thế tuyệt vời này.

Cứ như vậy, Khương Dư Linh có thể xem cảnh chó cắn chó, kịch hay chắc chắn sẽ vô cùng đặc sắc.

Hơn nữa, để lấy được lòng tin của Khương Dư Linh, Hoa Vân Phỉ những ngày tới nhất định sẽ phải bỏ ra nhiều.

Chỉ nghĩ thôi Khương Dư Linh đã cảm thấy phấn khích.

Còn về việc Ứng Hào có rời khỏi khu biệt thự hay không, Khương Dư Linh không lo lắng. Dù sao trong cốt truyện thật, Tằng Vãn Ca mãi đến tháng thứ 5 của tận thế mới phát hiện ra mối quan hệ bất chính giữa Ứng Hào và Nhiễm Niệm. Cộng thêm hành động Ứng Hào muốn thao túng Tằng Vãn Ca về tâm lý, Khương Dư Linh dám khẳng định, Ứng Hào không thể cứ thế mà xám xịt bỏ đi đâu.

Hắn ta nhất định vẫn đang đợi ở một căn biệt thự nào đó gần đây.

Vì thế, việc tiếp theo cô cần làm là ra sức áp bức Hoa Vân Phỉ, đồng thời tạo cơ hội cho cô ta gặp gỡ đám Ứng Hào.

Và sự thật đúng là như vậy. Đám Ứng Hào sau khi bị Khương Dư Linh và đội của cô cho một bài học thì đã trở về biệt thự cũ. Vì mất mặt trước mặt nhiều người như vậy, sự phẫn nộ trong lòng Ứng Hào cuộn trào như sóng dữ, hận không thể lập tức chạy đến tìm Tằng Vãn Ca gây rắc rối. Nhưng rất nhanh, hắn ta nghĩ đến việc Tằng Vãn Ca đã đi cùng đám Khương Dư Linh.

Sợ Tằng Vãn Ca rời khỏi biệt thự, hắn ta lập tức đến biệt thự của Tằng Vãn Ca để xem cô có đi chưa. Vừa hay đụng phải ba người Lý Thiên đang định đi ra ngoài tìm hắn ta.

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

Ba người này đều cực kỳ căm ghét tra nam. Vừa nhìn thấy hắn ta liền không nhịn được châm chọc mỉa mai: “Ồ, xem ai kìa!”

“Đây không phải là vị hôn phu tra nam của chị Vãn Ca sao? Sao lại vội vàng chạy đến thế, định đi đầu thai à?”

“Có thể lắm, dù sao con hắn cũng lớn rồi, hắn mà không đi đầu thai ngay thì không kịp đâu.”

Những lời này có thể nói là cực kỳ khó nghe.

Sắc mặt Ứng Hào, người luôn coi trọng sĩ diện hơn bất cứ thứ gì, lập tức u ám. Nhưng rất nhanh, hắn ta phản ứng lại, trong lòng đột nhiên giật mình: “Các người nói con tôi, lời này là ý gì?”

“Ồ, giờ còn giả vờ ngu ngơ à?” Lý Thiên cười lạnh một tiếng: “Chị Vãn Ca đã nói hết với chúng tôi rồi, Nhiễm Niệm căn bản không phải em họ xa của anh, là tiểu tình nhân của anh đấy.”

Chu Nhược Kỳ: “Anh đúng là không biết xấu hổ, dám đưa tiểu tam về đặt ngay dưới mí mắt vị hôn thê của mình rồi lại còn âu yếm tình tứ với tiểu tam.”

Chu Nhược Ngọc: “Lần này sao anh không đưa tiểu tam của mình ra đây? Có phải là cô ta thấy anh hôm nay vô dụng như vậy nên đột nhiên chê bai anh rồi không?”

Lời nói của ba người này câu nào cũng như kim đ.â.m vào tim.

Ứng Hào tức đến c.h.ế.t khiếp,

Nhưng điều càng khiến hắn ta tức giận hơn là –

“Ý các người là Tằng Vãn Ca đã sớm biết mối quan hệ của Nhiễm Niệm và tôi?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-117-hu-tinh-gia-y.html.]

Nếu thật là như vậy, thì tại sao cô vẫn có thể chịu đựng sự tồn tại của Nhiễm Niệm? Chẳng lẽ là vì cô yêu mình quá nhiều?

Không, không thể nào.

Nếu cô thực sự yêu mình đến mức Nhiễm Niệm có con với mình cũng không oán không hận, thì hôm nay cô không thể trơ mắt nhìn mình bị đánh ra nông nỗi này.

Vậy thì, khả năng duy nhất là Tằng Vãn Ca vẫn luôn đối với hắn ta hư tình giả ý. Cô giả vờ như không biết gì, chỉ là để sống sót trong tận thế mà thôi.

Cô quả thực quá dối trá.

Nghĩ đến đây, Ứng Hào quả thực giận tím mặt. Hắn ta không thể chấp nhận sự thật rằng người phụ nữ mình yêu, thật ra lại chưa bao giờ yêu mình.

Điều này chẳng khác nào lột da mặt hắn ta ra đặt xuống đất giẫm đạp,

Cảm giác tự mình đa tình còn khó chịu hơn g.i.ế.c hắn ta.

Nhìn ba người Lý Thiên trước mắt, Ứng Hào cảm thấy mắt mình tối sầm từng trận. Hắn ta chìm đắm trong thế giới riêng, hoàn toàn không nghe ba người nói gì. Đến khi lấy lại bình tĩnh, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói với họ: “Tằng Vãn Ca đã sớm biết mối quan hệ giữa tôi và Nhiễm Niệm. Cô ta còn có thể giả vờ như không có chuyện gì cùng ở chung với tôi, chỉ là để sống sót trong tận thế. Loại người này vì đạt được mục đích mà không từ thủ đoạn nào…”

Ứng Hào thực sự quá tức giận, đến nỗi nhất thời quên cả ân oán với đám Lý Thiên, chỉ nghĩ làm Tằng Vãn Ca phải trả giá. Nhưng hắn ta vừa nói được hai câu, đã bị đám Lý Thiên ngắt lời –

“Chị Vãn Ca giỏi quá.”

“Đúng thế, mắt nhìn người thật sáng, không thật sự thích loại tra nam như anh.”

“Không phải đâu, không phải đâu. Đến loại tra nam như anh còn mong người khác thật lòng với mình sao? Anh không nghĩ quá đẹp rồi đấy chứ.”

“Nói không chừng cái cô tiểu bạch liên bên cạnh anh, sở dĩ ở bên anh, cũng chỉ là vì anh có dị năng thôi đấy.”

“Nói không chừng, ngay cả đứa con trong bụng cô ta, cũng không phải của anh đâu.”

Ứng Hào: "…"

Cả người hắn ta run lên.

Cái đám người này!

Đám người này quả thực quá khinh người.

Hắn ta giận đến cực điểm lại bật cười, hận đến khóe mắt muốn nứt ra: “Được! Được lắm! Ba mươi năm Hà Đông ba mươi năm Hà Tây, các người đợi đấy cho tôi, sớm muộn gì cũng có một ngày, tôi sẽ làm các người sống không bằng chết.”

Đáp lại hắn ta, là giọng điệu mỉa mai của ba người Lý Thiên: “Ôi da nha, tôi sợ quá cơ.”

“Ba mươi năm á, anh chắc mình không ngủm củ tỏi rồi sao?”

“Thật là cười c.h.ế.t mất. Báo thù gì mà tận ba mươi năm. Tôi không báo thù mà muốn đánh anh một trận, chỉ cần ba phút thôi đấy.”

Ứng Hào: "…"

Ứng Hào nắm chặt nắm tay, tức đến phát điên.

Loading...