Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Xuyên Qua Rồi, Thiên Kim Thật Đã Trở Thành Một Nhà Khoa Học Tài Ba - Chương 114: Vạch trần

Cập nhật lúc: 2025-05-06 05:27:29
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4fjRdjPxr9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Khương Dư Linh biết Hoa Vân Phỉ không đời nào chịu ngoan ngoãn tuân lệnh. Người mang hệ thống như cô ta, cho đến bây giờ vẫn tự cho mình là "thiên mệnh chi nữ", cô ta vốn không hề từ bỏ ý định chạy trốn. Vì vậy, Khương Dư Linh quyết định cho cô ta một cơ hội chạy trốn.

Nhưng mọi chuyện phải làm từng bước. Bây giờ quan trọng nhất vẫn là xem thái độ của Tằng Vãn Ca đối với đám Ứng Hào rốt cuộc là như thế nào.

Với suy nghĩ đó, Khương Dư Linh bảo đám Lý Thiên ở tầng một trông chừng Hoa Vân Phỉ, còn mình thì lên tầng tìm Tằng Vãn Ca đang dọn dẹp phòng vệ sinh. Sau đó, cô kể cho Tằng Vãn Ca biết Hoa Vân Phỉ đã từng làm những chuyện gì, và có những thủ đoạn bí ẩn khó lường nào.

Nghe xong, Tằng Vãn Ca sững sờ tại chỗ, cây chổi trong tay vô thức rơi xuống đất: “Thật, thật sự có không gian kiểu này sao?”

“Đúng vậy.” Khương Dư Linh gật đầu: “Cho nên chị Vãn Ca, chị phải hết sức cẩn thận, đừng để bị những vật phẩm do không gian của cô ta sản sinh ra mê hoặc.”

Khương Dư Linh không đào sâu thêm về chủ đề này lâu. Dù sao mục đích chính của cô khi đến tìm Tằng Vãn Ca lúc này không phải là chuyện đó.

Khương Dư Linh suy nghĩ một chút, rồi thử hỏi: “Chị Vãn Ca, chị nói hôm nay là lần đầu tiên chị ra ngoài g.i.ế.c tang thi. Nhưng tận thế đã ba tháng rồi, chị không ra ngoài thì lấy gì ăn ạ? Hơn nữa, những người vừa nãy là gì của chị, sao họ lại đối xử với chị như vậy?”

Khi nói chuyện, Khương Dư Linh cẩn thận quan sát biểu cảm của Tằng Vãn Ca. Cô thấy lời mình vừa nói ra, biểu cảm trên mặt Tằng Vãn Ca lập tức đông cứng lại. Một lúc lâu sau, Tằng Vãn Ca mới thở dài thườn thượt, nói với Khương Dư Linh: “…Hôm nay, người trong đội bắt chị xin lỗi ấy, chính là vị hôn phu của chị…”

“Phải nói là vị hôn phu cũ đi!”

Tằng Vãn Ca ngồi trên giường, cẩn thận kể lại tất cả những chuyện đã xảy ra sau khi tận thế đến cho Khương Dư Linh nghe một lần. Cô không thêm thắt hay phóng đại, nhìn biểu cảm vừa chua xót vừa bất đắc dĩ của cô, Khương Dư Linh cuối cùng cũng hiểu vì sao trong cốt truyện Tằng Vãn Ca lại luôn ở bên cạnh Ứng Hào.

Hóa ra, cô đã bị Ứng Hào thao túng tâm lý.

Nếu hôm nay cô không xuất hiện, thì Tằng Vãn Ca sau này chắc hẳn sẽ không còn dũng khí để ra ngoài g.i.ế.c tang thi nữa.

Đúng là đồ tồi mà.

May mà cô đến kịp lúc.

Khương Dư Linh nội tâm có chút may mắn, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra vẻ kinh tởm. Đợi đến khi Tằng Vãn Ca nói xong, cô mới nói: “Chị Vãn Ca, em nghe chị kể sao cảm giác có điểm không đúng lắm.”

Vốn tưởng Khương Dư Linh sẽ cùng chung chiến tuyến với mình, Tằng Vãn Ca:…

Hơi ngơ ngác: “Không đúng? Chỗ nào không đúng?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-roi-thien-kim-that-da-tro-thanh-mot-nha-khoa-hoc-tai-ba/chuong-114-vach-tran.html.]

“Chị nói, Nhiễm Niệm trong đội là em họ xa của vị hôn phu cũ của chị. Nhưng anh ta trước tận thế là vị hôn phu của chị, hai người hẳn đã gặp mặt gia đình, cũng gặp bạn bè người thân rồi chứ.”

“Đúng, đúng là như vậy…”

“Vậy sao trước đây chị lại chưa từng gặp Nhiễm Niệm?”

“Vì là em họ xa…”

Truyện được đăng và Edit bởi Mèo Ghiền Truyện.

“Em họ xa? Em họ xa mà có thể khiến vị hôn phu của chị mạo hiểm lớn như vậy đi đón về biệt thự sao?”

Trong mắt Khương Dư Linh tràn đầy vẻ đồng tình: “Hơn nữa, chị Vãn Ca, chị có nghĩ tới không? Nếu Nhiễm Niệm thật sự chỉ là em họ xa của vị hôn phu chị, vậy bạn bè của cô ta tại sao lại nhằm vào chị như vậy chứ? Chẳng lẽ chị không cảm thấy, thái độ của họ đối với chị, giống như đang đối xử với… tiểu tam sao?”

Lời này vừa nói ra, mặt Tằng Vãn Ca phút chốc tái nhợt.

Thấy vậy, Khương Dư Linh chậm rãi thở phào một hơi. Cô vỗ vỗ vai Tằng Vãn Ca: “Chị Vãn Ca, chị tự suy nghĩ kỹ lại đi nhé. Nếu chị muốn biết sự thật, em cũng có thể giúp chị.”

“Chị cũng đừng quá đau lòng. Nếu sự việc đúng như chúng ta nghĩ, thì vị hôn phu cũ của chị, cũng không đáng để chị buồn bã như vậy đâu.”

Mọi chuyện chỉ nên nói đến đây thôi.

Nói xong câu đó, Khương Dư Linh liền đứng dậy rời đi.

Tinh thần lực của cô rất mạnh, ngay khi cô đóng cửa, nghe thấy tiếng nức nở khe khẽ trong phòng.

Hơi may mắn.

Cô đến đúng thời điểm, đã cứu Tằng Vãn Ca khỏi cảnh dầu sôi lửa bỏng, lại còn giúp Tằng Vãn Ca tát vào mặt Ứng Hào, tránh cho cô ấy có một cuộc sống bi thảm sau này.

Đây là một khởi đầu tốt.

Cứ theo đà này, nhiệm vụ của cô chắc hẳn sẽ sớm hoàn thành thôi.

Nghĩ đến đây, tâm trạng Khương Dư Linh lại tốt hơn một chút, bước chân nhẹ nhàng đi xuống lầu.

Bây giờ đã xác định được tâm ý của Tằng Vãn Ca, tiếp theo, nên xử lý Hoa Vân Phỉ rồi.

Loading...