Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang - Chương 23
Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:32:53
Lượt xem: 52
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/40SymCNlPk
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ngoài cửa Lê phủ, pháo phóng bùm bùm. Khách đến hạ thọ nối liền dứt, tiểu tư ở cửa nghênh đón tươi vui vẻ.
Bước cửa lớn Lê phủ, một đường vải đỏ trải dài đến tận đại đường tiền viện, hai bên trải đầy sắc hoa tươi tả xiết. Hấp dẫn chú ý của tân khách nhất chính là hai bồn san hô đỏ cao bằng đặt ở cửa, đây là thứ quý khó . Còn cả những chậu hoa sứ trắng vẽ hình xếp dày đặc thành hai hàng, quả thật lắm tiền nha!
Đi tiếp trong sẽ thể thấy tiếng đàn ca du dương. Cửa tiền viện thì dựng mấy tấm bình phong tinh chế, hai bên là bồn cây điểm trân châu, giữa sân là một tòa núi bằng đào mừng thọ, chân núi giả rải đầy vàng bạc. Một cảnh phú quý khí phái thật .
Lê phủ hôm nay múa hát, chỉ mời tới vũ nương và nhạc sư nhất giáo phường, còn thỉnh gánh hát lớn nhất thành Dương Châu đến.
Buổi thọ yến , chỉ thiếu chút loá mù mắt đến hạ thọ, là Lâm Dĩ Hiên an bài, mỗi đều khen ngợi y hết lời, còn khen Lê lão phu nhân phúc khí, tôn tức phụ hiếu thuận nha!
Chỉ Mã Ngọc Liên miễn cưỡng vui, trong lòng hận c.h.ế.t Lâm Dĩ Hiên, trong mắt thị sớm coi đồ cưới của Lâm Dĩ Hiên thành của riêng, cho dù chuẩn thọ yến cho lão phu nhân, thị cũng thoải mái, thấy bài trí xa hoa xung quanh, lòng thị còn đau hơn cắt thịt, quả thực là lãng phí. chỉ cần nghĩ tới quá kế Lê Diệu Nam , nhanh là thể đuổi hai tiểu súc sinh khỏi phủ, thị bình tĩnh , chỉ chờ mong buổi thọ yến nhanh nhanh chấm dứt, thị đợi kịp mà đuổi hai gia hoả chướng mắt khỏi cửa. Chờ bọn họ khỏi phủ đồng nào, xem thị thu thập bọn họ thế nào.
Lê Diệu Nam còn là Lê gia, thị cũng cần cố kỵ thanh danh, nhất định báo thù cho Tông Nhi. Dù Lê Diệu Nam cũng ở trong Lê phủ, xảy chuyện gì, c.h.ế.t tàn, ai thể tính đến đầu thị.
Trong đại đường vô cùng náo nhiệt, chào hỏi chúc mừng xong lâu liền đến phiên chúng tiểu bối dâng tặng lễ vật cho lão phu nhân.
Lê Diệu Tổ ở đây, Lê Diệu Nam chính là trưởng tôn, phu phu hai cùng tiến lên, tay nâng hai bản kinh thư, quỳ xuống dập đầu ba cái, cùng : “Chúc lão phu nhân phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn.”
Lão phu nhân há hốc mồm, đây tính cái gì, hai bản kinh thư xong chuyện? Bà nhớ rõ Lâm Dĩ Hiên ít đồ , tấm bình phong bằng ngọc trăm tử ngàn tôn bà thèm khát lâu.
Lê Diệu Nam cực kỳ khiêm tốn rũ xuống mi mắt, chậm rãi : “Tôn nhi minh tư khổ tưởng, vẫn cảm thấy mừng thọ lão phu nhân há thể đưa mấy thứ tục vật, chỉ tự động thủ mới vẻ chân thành. Hai bản kinh thư là và phu lang ăn chay mười ngày chép, cống Phật ba ngày, mong lão phu nhân chê.”
Lão phu nhân thật cứng ngắc, ngoài cũng khen Lê Diệu Nam hiếu thuận, chân thành, bà thể cái gì, chỉ thầm quyết tâm trong lòng, nhất định mau mau quá kế hai ngoài. Thật sự là, cả ngày chỉ bà ngột ngạt, ngay cả mừng thọ cũng để thích thú.
Sắc mặt của lão phu nhân thản nhiên mà một tiếng: "Đứng lên ."
Lê Diệu Nam và Lâm Dĩ Hiên trở về chỗ ngỗi, nếu kỹ thì sẽ phát hiện Lâm Dĩ Hiên lúc đầu đầy hắc tuyến. Lúc Lê Diệu Nam đáp ứng chuẩn hạ lễ, y cũng để chuyện trong lòng, hơn nữa nhiều ngày vội đến chân chạm đất, y chẳng thể nghĩ tới, Lê Diệu thể vắt cổ chày nước như , tự kinh thư cái quỷ, ăn chay mười ngày cái quỷ, Lê Diệu Nam là thịt vui .
Có hai bản thọ lễ cao thượng của bọn họ ở , vật đáng giá Lê Diệu Tổ hao hết tâm tư để từ trong kinh đưa tới ngược vẻ yếu thế, lúc hai cũng coi như kiếm chút thanh danh, Lê Diệu Nam vụng trộm vui vẻ.
Tiếp đến là tộc Lê thị và tân khách chúc thọ, hôm vẫn luôn náo nhiệt đến khuya mới tan.
Người trong tộc Lê thị Mã Ngọc Liên an bài ở khách phòng.
Lê thị tộc trưởng cũng ở đó, vốn đến mừng thọ lão phu nhân, ông chỉ để nhi tử một chuyến nhưng suy xét đến chuyện quá kế của Lê Diệu Nam, ông quyết định vẫn là tự tiến đến.
Ban đêm, Lê Thái An lén lút đến tìm tộc trưởng, rằng đau lòng nhi tử nhưng đành lòng cự tuyệt thỉnh cầu của trong tộc, chỉ hỏi thể đổi quá kế cho nhi tử , ít nhất một trưởng bối ở thì mặt mũi mới nhất. Quá kế nhi tử cho một chết, thật, trong lòng Lê Thái An vẫn chút trăn trở, ông hiện tại vẫn đang sống khoẻ mạnh đấy.
Lê Kính Tường nghĩa chính ngôn từ cự tuyệt, Tứ thúc công là dễ trêu chọc ? Đã là Lê Diệu Nam, Tứ thúc công cũng đang ngóng trông, nếu Lê gia đáp ứng thì thôi, đáp ứng quá kế nhi tử cho khác, Tứ thúc công nếu thật một căn dây thừng treo cổ, ai chịu trách nhiệm?
Lê Thái An tức giận mà về, do dự một đêm, chịu nổi gió bên gối của Mã Ngọc Liên, cuối cùng vẫn đáp ứng, dù ông đối với nhi tử Lê Diệu Nam cũng tình cảm gì, suy xét cũng chỉ là vì thể diện. Nếu trong tộc kiên trì, lão phu nhân và Mã Ngọc Liên đều đồng ý, ông cũng dị nghị chi. Chuyện cứ quyết định như thế.
Thọ yến của lão phu nhân náo nhiệt liên tục ba ngày, khách khứa ý do hết, từng cáo từ.
Ngày thứ tư, Mã Ngọc Liên chờ kịp mà công bố chuyện quá kế.
Cùng ngày, Lê Thái An bãi yến ngay trong nhà mời những trong tộc Lê thị đến hạ thọ, đương trường tuyên bố quá kế nhi tử cho đích trưởng tử lục phòng Lê Thái Thành.
Lê Thái Thành dễ là đích trưởng tử, kỳ thật phụ mẫu, , chỉ hai bá phụ, trong đó một năm , Tứ thúc công hiện giờ cũng sáu mươi, tính cách Lê phủ quá năm đời, về cũng là chuyện bình thường.
Người quá kế chọn quá , Lê Diệu Nam sớm Lê Hữu Tín bóng gió, một nhà Lê Thái Thành quả thật thảm, cả phụ mẫu lẫn ông đều c.h.ế.t hết, nếu Lê Thái An đáp ứng quá kế ngoài, chừng còn thể lấy cái mỹ danh, nhưng Lê Diệu Nam lường ông cũng đầu óc như thế.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/chuong-23.html.]
Lê Thái An vẻ đạo mạo mà chuyện, Lê Diệu Nam lạnh trong lòng, cảm thấy đáng cho mẫu Trương thị của thể , bà gả một trượng phu như . Tuy rằng sớm một màn hôm nay nhưng bộ dáng vẫn giả vờ.
Lê Diệu Nam thu tâm tình, vẻ mặt sợ hãi, thể tin Lê Thái An, nước mắt giàn giụa mà quỳ xuống đất, biểu tình đau xót chết: “Phụ , ngài cần nhi tử ?”
“Khụ khụ!” Lê Thái An hạ mặt, trách mắng: “Nói hươu vượn, quá kế ngươi ngoài cũng cần ngươi, vẫn là phụ ngươi, chẳng qua lục phòng bên thật đáng thương, hiện giờ quá kế ngươi ngoài là ý tứ của trong tộc, vì bộ tộc mà suy nghĩ, ngươi đừng hồ nháo.”
Thật hổ, Lê Diệu Nam tràn đầy khinh bỉ, ngoài mặt là hu hu lớn, đau thương kiềm chế . Quá kế chính là nhi tử nhà khác, Lê Thái An còn phụ , thật sự là vô liêm sỉ.
Mã Ngọc Liên thở phào một , thấy Lê Diệu Nam như chó nhà tang, trong lòng khỏi bao nhiêu thích thú.
Lê Diệu Tông vui sướng khi gặp hoạ, mỉa mai mà trừng Lê Diệu Nam, cũng dám động thủ với , Lê gia che chở, xem còn kiêu ngạo thế nào.
Nhị thúc bá đối với chuyện sớm dự đoán, thấy Lê Diệu Nam như thật, trong lòng hối hận vô cùng, sớm Lê Diệu Nam quá kế, lúc ông nên hỏi Tín tiểu tử cho đáp án. Lê Diệu Nam là một nhân tài, tiểu tâm tư cũng lung lay, màn trình diễn , chỉ tiếc tiện nghi cho lão Tứ thúc công , kỳ thật nhà ông cũng thiếu nhi tử.
Mặc kệ nhị thúc bá hối hận cỡ nào, Mã Ngọc Liên cao hứng cỡ nào, chuyện quá kế định .
Sáng sớm hôm , Lê Thái An liền thúc giục tộc Lê thị nhanh về khai tông từ.
Lê Diệu Nam cũng ở lâu, ánh chằm chằm của Mã Ngọc Liên, trang hai xe lễ vật lớn, đủ dọn hết những đồ còn ở Cảnh Lan viện. Trước mặt tộc nhân, Mã Ngọc Liên ngay cả tức giận cũng thế nào.
Huống chi, hai xe lễ vật kỳ thật cũng nhiều, quá kế xong nhận , bên nhiều tộc nhân như . Trong mắt ngoài, Lê Diệu Nam là thê lương, ảm đạm rời khỏi Lê phủ.
Trước khi , dặn dò hạ nhân ở Cảnh Lan viện, nếu và Lâm Dĩ Hiên , Mã Ngọc Liên chứa bọn họ thì thể trực tiếp đến nhà mới, quét tước sân viện chỉnh tề, chờ nghênh đón hai về là .
Đương nhiên, cái gọi là hạ nhân ở Cảnh Lan viện bao gồm đám Lý ma ma.
Trong lòng Hổ Phách và Ngọc Châu phức tạp, vốn tưởng sẽ thông phòng của nhị thiếu gia, ai tân phu nhân cửa, bắt các nàng chép kinh Phật, các nàng thấy may mắn trở thành thông phòng của nhị thiếu gia, nếu lúc chỉ sợ cũng đuổi khỏi cửa, nhưng cũng mờ mịt luống cuống, chủ tử đều , lão phu nhân cũng sẽ các nàng nữa, các nàng nên chỗ nào.
Lý ma ma trời gào đất, mụ luyến tiếc Lê Diệu Nam là thật, nhị thiếu gia chủ tử, phu nhân khẳng định sẽ trọng dụng mụ, mụ về thế nào. Nhị thiếu gia nhiều tiền ngốc, mấy năm nay mụ mò bao nhiêu chỗ , Lý ma ma cực kỳ bi thảm, mụ thật sự đau lòng nha!
mấy cái đó đều liên quan đến Lê Diệu Nam, tâm tư bọn hạ nhân, bao giờ để ý, liền tính cũng chỉ một chữ: “Đáng!” Nô tài phản bội chủ xứng đáng kết cục như !
* * *
Dương Châu cách Tô Châu xa, xe ngựa ba ngày đường liền tới, nếu đường thuỷ chỉ cần ngày rưỡi. Bọn họ chính là đường thuỷ.
Rời khỏi cái chốn tồi tệ Lê phủ, Lê Diệu Nam cảm thấy tâm thư sướng, giống như trở về kiếp lúc vẫn là nhị thế tổ phong lưu phóng khoáng, buông thả kiềm chế.
Ngồi thuyền lớn tiến về Tô Châu, Lê Diệu Nam hứng thú ngắm phong cảnh hai bên bờ sông, thường thường cùng trong tộc đối rượu đương ca, một đoạn đường ngắn ngủn, liền thiết hơn hẳn với trong tộc. Lâm Dĩ Hiên thấy thế thể khen ngợi một tiếng, Lê Diệu Nam ở phương diện giao tế thật vài phần thủ đoạn.
Trừ cái , quan hệ giữa Lê Diệu Nam và Lâm Dĩ Hiên cũng dần mật hơn, tuy thời gian bọn họ ở chung dài nhưng ở Lê phủ đồng tâm hiệp lực, cùng bàn đối sách, thật coi Lâm Dĩ Hiên như bạn mà đối đãi.
Có chuyện thích với Lâm Dĩ Hiên.
Có thứ cũng chia sẻ với Lâm Dĩ Hiên.
Đối với ý liên tiếp của Lê Diệu Nam, Lâm Dĩ Hiên thấy vinh hạnh, dọc đường đều đen mặt, trong lòng chỉ hận thể cắn Lê Diệu Nam hai cái.
Từ xưa Giang Nam sinh mỹ nữ, bên bờ sông Dương Châu càng là mỹ nữ vờn quanh.
Hai mắt của Lê Diệu Nam sáng ngời, thứ chia sẻ với bạn chính là Lê Diệu Nam lôi kéo Lâm Dĩ Hiên ở mũi thuyền ngắm mỹ nữ, mà còn bình phẩm từ đầu đến chân.
Lâm Dĩ Hiên tức nha! Chỉ cảm thấy cả đều khó ở, trải qua đoạn thời gian ở chung , y tự nhiên , nha xinh trong phòng Lê Diệu Nam là chuẩn thông phòng, nhưng y chẳng thể nghĩ tới, nha trong nhà nhưng nữ nhân bên ngoài đến. Lúc mới khỏi Lê phủ, Lê Diệu Nam một bộ háo sắc, về còn ….