Xuyên Qua Nhà Có Tiểu Phu Lang - Chương 21
Cập nhật lúc: 2024-11-22 08:32:50
Lượt xem: 50
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đêm đó, Lâm Dĩ Hiên thu dọn một gian phòng ở ngay sát vách phòng ngủ.
Lê Diệu Nam tỏ vẻ sung sướng, cho là một phen chân tình thiết ý của cảm động Lâm Dĩ Hiên nên mới tính toán bắt tay giảng hoà.
Không cần tiếp tục ngủ nhuyễn tháp, thể độc chiếm giường lớn, Lê Diệu Nam đột nhiên cảm thấy Lâm Dĩ Hiên kỳ thật cũng khó ở chung như .
mà, tâm tình cũng duy trì bao lâu. Sáng sớm hôm , Lê Diệu Nam thật sự kéo dài thời gian rèn luyện lên một canh giờ.
Ra một mồ hôi, mới tắm xong, tóc vẫn ướt sũng, Lê Diệu Nam định dùng điểm tâm xong liền tìm Hữu Tín bàn chuyện quá kế, càng sớm càng , ai vài đợi kịp.
Lê Diệu Nam còn cửa, Mã Ngọc Liên phái một lão ma ma tới, vênh váo bước Cảnh Lan viện, cằm ngẩng cao, chỉ thiếu mỗi lỗ mũi hướng lên trời, một tràng vô nghĩa, chỉ trích bất hiếu tân phu lang quy củ, tóm chính là bọn họ thỉnh an.
Được , Mã Ngọc Liên quả thật chiếm lý, qua ba ngày tân hôn, phu thê thỉnh an phụ mẫu là quy củ, trừ phi trưởng bối rõ cần, nếu bọn họ thỉnh an thì là bất hiếu.
Lê Diệu Nam đối với chuyện cũng cảm thấy ngoài ý , Lâm Dĩ Hiên hồi môn, Lê gia nhịn mới là lạ, nhưng thật ngờ những đó sẽ vội vàng như . Hôm qua hồi môn, hôm nay bắt đầu đập phá, bản thì hề gì, chỉ lo cho Lâm Dĩ Hiên, trưởng bối thường thích lập quy củ cho tức phụ, Mã Ngọc Liên nếu đổi nhiều biện pháp gây sức ép, sợ Lâm Dĩ Hiên chịu . Dù , trưởng bối lập quy củ cho tức phụ, bất luận kẻ nào cũng một chữ sai.
Hai cùng chính viện, bọn họ một chi lan ngọc thụ, một thanh nhã như liên, qua thật đúng là một đôi bích nhân.
Bên Mã Ngọc Liên tỳ nữ vờn quanh, gối một đôi nữ nhi hầu hạ, chính viện thật náo nhiệt.
“Thỉnh an phu nhân.”
“Thỉnh an phu nhân.”
Hai quy củ hành lễ.
Mã Ngọc Liên : “Mau lên , hôm qua hồi môn thuận lợi ? Các ngươi nha, trở cũng một tiếng, mệt đến phụ mẫu quan tâm.”
“Hài nhi thấy sắc trời tối, dám phiền phụ mẫu, thỉnh phu nhân trách phạt.”
“Nói cái gì trách phạt với trách phạt, đứa nhỏ đúng là đa lễ.”
Lê Diệu Nam bĩu môi, nếu nhận sai , ai Mã Ngọc Liên sẽ hươu vượn cái gì. Chỉ là tối hôm qua trở về chính viện bẩm báo cũng thành sai, mệt đến phụ mẫu quan tâm. Vô nghĩa, Mã Ngọc Liên gặp quỷ mới quan tâm .
“Nhị ca ca khoẻ, nhị ca phu khoẻ.” Lê Thục Vân khéo léo phúc hậu.
Lê Thục Trân hừ lạnh một tiếng, bỏ qua Lê Diệu Nam, ánh mắt về phía Lâm Dĩ Hiên: “Nhị ca phu, ngọc Phật ngươi đưa thật là dễ , còn đồ chơi mới lạ nào khác ?”
Lâm Dĩ Hiên nhíu mày, nhà thật sự quy củ, nữ tử xuất giá thể đòi đồ vật của khác như , thản nhiên : “Sợ là khiến thất vọng .”
Lê Thục Trân nể mặt, cao hứng xoay .
Mã Ngọc Liên quở trách: “Đứa nhỏ thật hiểu chuyện, nhị ca phu của ngươi cũng keo kiệt, đùa ngươi thôi.”
Trong lòng Lê Diệu Nam nhảy dựng lên, cái gì gọi là đùa ngươi thôi, keo kiệt thế nào mới tính là hào phóng, cái đó và cướp đoạt khác gì .
Lâm Dĩ Hiên : “Phu nhân thứ , bởi vì là song nhi, đồ vật nữ tử dùng quả thật .”
Mã Ngọc Liên gì, vô luận thị tin , Lâm Dĩ Hiên hợp tình hợp lý, thị phản bác nổi.
Không gì Lâm Dĩ Hiên, Mã Ngọc Liên cũng sốt ruột, nụ mặt phai nhạt một chút: “Lão phu nhân sợ là đang sốt ruột chờ, chúng thỉnh an . Các ngươi cũng thật là, thành còn hiểu chuyện, chủ động thỉnh an trưởng bối, còn cần phái thỉnh.”
Lê Diệu Nam tỏ vẻ sợ hãi, vội vàng xin : “Phu nhân đừng , hài nhi hổ vô cùng, sớm như thế, hài nhi nhất định sẽ coi lời mấy ngày là thật, tưởng là phu nhân hiền từ, lòng để cùng phu lang mật cho nên mới miễn thỉnh an.”
Mã Ngọc Liên sớm miệng lưỡi bén nhọn, chặn cũng để trong lòng, tự động xem nhẹ chuyện mấy ngày chính là thị và lão phu nhân chủ, bảo hai cần thỉnh an, khoát tay : “Đi !”
Đoàn đến Ngọc Minh đường, thỉnh an lão phu nhân xong, Mã Ngọc Liên liền cho Lê Diệu Nam xuống , chỉ để Lâm Dĩ Hiên, là lập quy củ cho tức phụ. Chỉ cần gây sức ép doạ sợ Lâm Dĩ Hiên, xem y còn dám hoành hành , lấy đồ cưới của y còn dễ như trở bàn tay.
Lê Diệu Nam chút lo lắng, thiết mà Lâm Dĩ Hiên một cái. Chỉ thấy Lâm Dĩ Hiên mặt đổi sắc, đồng ý mà Mã Ngọc Liên, nhẹ nhàng một câu liền khiến đám xung quanh kinh ngạc: “Phu nhân cẩn thận, là song nhi, thể ở cùng một phòng với phu nhân, ở thời ngũ đại liệt hầu* , cũng mất thanh danh.”
(*Ngũ đại liệt hầu: Ngũ Đại Thập Quốc (907-979) là một thời kỳ trong lịch sử Trung Quốc, bắt đầu từ khi triều Đường diệt vong, kéo dài đến khi triều Tống thống nhất Trung Quốc bản thổ. Thời kỳ phân thành Ngũ Đại (907-960) cùng Thập Quốc (907-979). Về bản chất, Ngũ Đại Thập Quốc là sự tiếp nối của tình trạng phiên trấn cát cứ triều Đường và tình hình chính trị hậu kỳ của triều Đường. Sau khi triều Đường diệt vong, phiên trấn các nơi tự lập quốc, trong đó tại khu vực Hoa Bắc, các quốc gia phiên trấn lực mạnh gọi là Ngũ Đại, trong đó các chính quyền do tộc Sa Đà kiến lập. Năm nước mặc dù thực lực lớn mạnh, song vẫn khả năng khống chế bộ Trung Quốc bản thổ, chỉ là triều đình theo kiểu phiên trấn. Ở các phương khác cũng một vài chính quyền phiên trấn xưng đế, một vài chính quyền phụng Ngũ Đại tông chủ quốc, trong đó mười nước với thời gian tồn tại tương đối lâu dài, quốc lực khá mạnh, gọi chung là “Thập Quốc”.)
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-nha-co-tieu-phu-lang/chuong-21.html.]
Lê Diệu Nam nhịn , hai vai run run, Lâm Dĩ Hiên hắt chậu nước bẩn quá , lời thật sự sắc bén, lão phu nhân và Mã Ngọc Liên nếu lập quy củ cho y trừ phi cần thanh danh.
Lê Diệu Nam thất vọng, thế nào nghĩ tới còn chuyện .
Thế giới công bằng, song nhi cũng đủ các loại công năng như nam nhân, chỉ là bọn họ thể sinh hài tử, thể để nữ nhân sinh hài tử, dần dà mới quên kỳ thật song nhi cũng thể lên giường với nữ nhân.
Mã Ngọc Liên tức ngã ngửa, thầm mắng trong lòng: " phi! Ngươi đều bỏ trốn với khác , còn thanh danh cái gì."
Lão phu nhân càng là nổi trận lôi đình, bà già mà còn hắt nước bẩn lên bà, cái mà truyền ngoài, bà gặp mặt liệt tổ liệt tông thế nào.
Vô luận hai tức giận như thế nào, một cửa , Lê Diệu Nam và Lâm Dĩ Hiên thông qua an . Cũng chẳng lâu lắm, lão phu nhân cho bọn họ trở về.
Lê Diệu Nam bao giờ coi thường nữ nhân, cũng cho là lão phu nhân và Mã Ngọc Liên cứ như mà yên tĩnh. Sau khi trở về, Lê Diệu Nam liền dặn Lâm Dĩ Hiên mau chuyển những đồ đáng giá ngoài. Nói đến đây, liền thể cảm tạ Mã Ngọc Liên, may mắn thị an bài tân phòng tại Cảnh Lan viện, bên góc còn cái cửa hông sát đường, chuyển đồ ngoài tiện.
Hai phân công việc, Lê Diệu Nam dừng ngựa mà biệt viện.
Lê Hữu Tín hiển nhiên nghĩ tới thần tốc như , nhưng thấy thư đề cử của Quốc Tử Giám, trong lòng vẫn vui mừng kinh ngạc vạn phần, vỗ n.g.ự.c cam đoan nhất định sẽ thoả đáng chuyện.
Lê Diệu Nam phân tích cho một chút về lợi và hại của thư viện Minh Vi và Quốc Tử Giám, hai phong thư đều giao cho , về phần nên chọn như thế nào thì xem quyết định của .
Lê Hữu Tín suy tính, hai phong thư đều sẽ dùng, Lê thị tử nhiều sách, trừ bỏ thư đề cử của Quốc Tử Giám lưu cho , bên thư viện Minh Vi, Lê Hữu Tín tính lấy vài đứa nhỏ trong tộc để bồi dưỡng. Tuổi còn nhỏ cần gia nhập đảng tranh, thư viện Minh Vi thích hợp, tử trong tộc nếu chút tiền đồ, nào còn sầu Lê thị thể quật khởi.
Lê Hữu Tín vốn còn tưởng rằng Lê Diệu Nam thể cầu một cái danh là khó lường, nghĩ tới sẽ vui mừng kinh ngạc như , danh ngạch Quốc Tử Giám tuy chỉ một nhưng bên Minh Vi thư viện thể đề cử ba .
Cùng ngày, Lê Hữu Tín liền bẩm báo thúc bá, về Tô Châu một chuyến. Nhị thúc bá tò mò lắm nhưng miệng Lê Hứu Tín ngậm quá chặt, ông chỉ đành phẫn nộ vung tay to, chuẩn thỉnh cầu của Lê Hữu Tín, bảo nhanh về nhanh.
Bọn họ đến Dương Châu chỉ để mừng tân hôn của Lê Diệu Nam, còn đại thọ năm mươi của lão phu nhân, đại biểu của tộc trưởng, Lê Hữu Tín tất nhiên thể vắng mặt.
Nhị thúc bá vuốt chòm râu, trong lòng rõ ràng tiểu tử Lê Hữu Tín từ nhỏ xem như tộc trưởng mà bồi dưỡng, chuyện lợi khẳng định sẽ mặc kệ, liền xem bọn nó thể giấu đến khi nào, về nhà, việc Lê Diệu Nam sở cầu sẽ kết quả.
Bên , Lê Diệu Nam lời tạm biệt với Lê Hữu Tín xong cũng về Lê phủ mà xoay tìm môi giới.
Sau nhắc nhở của Lâm Dĩ Hiên, Lê Diệu Nam mới nhớ tới, rời khỏi Lê phủ, ngay cả toà nhà cư trú cũng , thể khi quá kế, thật sự cùng Lâm Dĩ Hiên trụ ở Lâm phủ, mặt dày đến .
Trải qua các loại giới thiệu của Vương môi giới, Lê Diệu Nam dạo một vòng thành Dương Châu, rốt cuộc trúng một toà tam tiến trạch viện. Toà nhà vốn là sản nghiệp của một vị phu nhân nhà quan, hiện giờ trượng phu điều nhiệm lên kinh thành, một nhà đều dọn nên mới bán, giá cả so với nhà cửa bên cạnh cao hơn một nửa nhưng cảnh bên trong quả thật , mà vị trí cũng , cách Lê phủ mấy con phố. Một cái thành Dương Châu to như , nếu ngoài ý , chừng vài năm cũng chạm mặt.
Sau một hồi cò kè mặc cả, Lê Diệu Nam dùng hai ngàn năm trăm lượng bạc mua toà nhà , bởi vì chủ nhà là quan gia phu nhân, cùng ngày bọn họ liền quan phủ thủ tục xong xuôi, mất thêm văn tiền nào. Lại Lê Diệu Nam coi như lời, bằng cao thấp chuẩn , mời ăn cơm, tốn trăm lượng bạc sợ là nhanh như thế.
Đi nha môn một chuyến, Lê Diệu Nam càng thêm kiên định quyết tâm khảo khoa cử, cuộc sống của dân chúng bình dân quả thực….
Dùng bạc của mua đồ, trừ bỏ giá cả còn nha môn bóc lột một tầng, quan chức , Lê Diệu Nam tự nhận là nén giận .
Trở Cảnh Lan viện, Lê Diệu Nam liền giao khế ước mua nhà cho Lâm Dĩ Hiên, để y .
Lâm Dĩ Hiên lên tiếng, cẩn thận cất kỹ khế ước, ấn tượng đối với Lê Diệu Nam đổi một xíu, ít nhất nguyện ý chút nghi ngờ giao sản nghiệp đặt mua cho . Mặc kệ Lê Diệu Nam tính toán gì, phóng y tự do là dưỡng y cả đời, phần tín nhiệm của Lê Diệu Nam là thực khó . liền tính là khó , cũng thể xem nhẹ sự thật Lê Diệu Nam là một kẻ vô , còn tham hoa háo sắc.
Lâm Dĩ Hiên định bóc trần ý tưởng trong lòng, chỉ cần Lê Diệu Nam bảo trì phần tôn trọng đối với y, y thể vững vàng vị trí đương gia phu nhân.
Hai đầu tiên tâm bình khí hoả xuống một hồi chuyện.
Lâm Dĩ Hiên ngạc nhiên, Lê Diệu Nam như thế nào thể trong một đêm mà xem xong nhiều sách như .
Lê Diệu Nam khen ngợi, cái đuôi lập tức cong lên.
Lâm Dĩ Hiên đầu, lười , ngược bắt đầu thương nghị chuyện quá kế. Dựa theo ý tứ của Lê Diệu Nam là trộm chuyển bộ đồ cưới của y ngoài.
Lâm Dĩ Hiên cho rằng, Lê gia thấy thỏ sẽ thả ưng, nếu chỗ , thể dễ dàng để cho bọn họ quá kế. Y cảm thấy so với trộm chuyển đồ ngoài, bằng kiếm một ít hàng giả đến, đổi thật thành giả, lu mờ con mắt khác, đến lúc quá kế ngoài, mấy thứ để , Lê gia sẽ quá mức cản trở.
Lê Diệu Nam vỗ bàn tán dương, khen ngợi Lâm Dĩ Hiên một bụng ý .
Lâm Dĩ Hiên đen mặt, cảm thấy thể cho Lê Diệu Nam sắc mặt , khen như ?