Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 61: Ngươi muốn diệt môn sao

Cập nhật lúc: 2025-09-25 15:29:20
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Phổ Ninh rút bảo kiếm, chắn mặt dịch sai, rống to một tiếng:

“Đây là Ngũ hoàng tử Lý Lương đương triều, các ngươi tru diệt cả nhà , mau thu d.a.o kiếm !”

Tiếng rống khiến tai ong ong chấn động, mấy tên dịch sai sợ hãi lùi liên tục. Ngũ hoàng tử Lý Lương, ai mà , tuy lưu đày, nhưng vẫn là hoàng tử.

Chu Phổ đương nhiên quen Lý Lương, vô cùng thưởng thức học thức và nhân phẩm của . Không lâu khi Lý Lương lưu đày, Chu Phổ liền vu cáo phạm tội, đó phán lưu đày đến Tịnh Châu.

Chu Phổ ngờ đường lưu đày gặp Lý Lương, khỏi lệ chảy thành dòng.

“Điện hạ, thời gian , lão phu vu cáo, trong thời gian trị thủy biển thủ công quỹ, tịch thu gia sản, tống giam ngục, đó lưu đày đến Tịnh Châu.

Lão phu quan nhiều năm, thanh liêm chính trực, chịu oan ức nên lời, thiên lý ở ?”

Có lẽ vì quá kích động, Chu Phổ run rẩy, thể vững. Lý Lương thấy , vội vàng đỡ lão.

Chiếc gông xiềng nặng hai mươi cân, đối với Chu Phổ mà , thực sự quá nặng. Từ khi ngục, lão đeo chiếc gông , từng tháo xuống.

Dựa theo tình hình hiện tại, nếu Chu Phổ cứ tiếp tục đeo chiếc gông xiềng nặng nề , lão sẽ thể đến Tịnh Châu, chắc chắn sẽ c.h.ế.t dọc đường.

Cho đến lúc , các dịch sai mới hồn, họ đến mặt Lý Lương, cúi hành lễ.

“Bái kiến Hoàng tử Điện hạ.”

“Miễn lễ.” Lý Lương trầm mặt đáp lời.

“Chu đại nhân thể nhược đa bệnh, căn cứ luật pháp Hình bộ, phạm nhân đường lưu đày nếu mắc bệnh, áp giải chăm sóc, thể cần đeo gông xiềng, các ngươi ?”

Mấy tên dịch sai , lập tức hiểu rõ ý tứ. Hoàng tử lên tiếng, bọn chúng nào dám tuân.

“Điện hạ, chúng tiểu nhân rõ, lập tức tháo gông xiềng cổ Chu đại nhân.”

Sau khi gông xiềng tháo xuống, Chu Phổ lập tức cảm thấy nhẹ nhõm. Lão hướng Lý Lương cúi chào thật sâu, mở miệng .

“Đa tạ Điện hạ thể tuất lão phu, nhưng con đường lưu đày xa xăm , bao giờ mới là tận cùng?”

Lý Lương thấy , liền an ủi Chu Phổ:

“Chu đại nhân cần đau buồn. Ta đây là một vụ án oan sai, triều đình sớm muộn cũng sẽ điều tra rõ ràng, trả công bằng cho ngài. Đến lúc đó, Chu đại nhân thể tiếp tục phò tá triều đình.”

“Điện hạ cần an ủi, lão phu rõ tình trạng của . Cứ tiếp tục thế , lão phu sẽ thể đến Tịnh Châu, sẽ bỏ nơi hoang mạc.”

Lý Lương rõ, Chu Phổ khi quan thể vẫn khá , nhưng con đường lưu đày gian khổ khiến lão thể chịu nổi.

Thêm đó là chiếc gông xiềng nặng nề suốt chặng đường, cùng sự gây khó dễ của dịch sai, tình trạng sức khỏe của lão thể hình dung .

Lý Lương quét mắt mấy , mấy tên dịch sai sợ hãi run rẩy. Bọn chúng dọc đường ít gây khó dễ cho Chu Phổ.

Vừa nãy bọn chúng đánh Chu Phổ, Lý Lương bắt gặp. Dù thế nào nữa, Chu Phổ từng là trọng thần triều đình, quan nhất phẩm, đối xử với lão như chắc chắn thỏa đáng.

“Chu đại nhân, đây là Lê Lê cô nương, nàng là một thần y, hãy để nàng giúp ngài xem xét tình trạng sức khỏe.”

Lý Lương xong, liền về phía Tống Lê Lê. Tống Lê Lê nhất thời cạn lời, nàng khi nào trở thành thần y? nàng từ ánh mắt của Lý Lương hiểu ý tứ của .

Nghĩ đến đây, Tống Lê Lê liền tiến lên một bước, cúi hành lễ với Chu Phổ, mở miệng :

“Chu đại nhân, tại hạ Chương Lê Lê, chỉ chút y thuật, xin để tại hạ giúp ngài xem xét.”

Cho đến lúc , Chu Phổ mới thấy bên cạnh Lý Lương một cô gái, vô cùng xinh , tựa hồ từng gặp ở đó.

Cô gái tự xưng tên Chương Lê Lê, điều khiến lão nhớ đến việc Quốc Công phủ tịch thu gia sản nửa năm , cả gia đình lão Quốc Công lưu đày đến Tịnh Châu.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-61-nguoi-muon-diet-mon-sao.html.]

Tống Quốc Công một cháu gái tên Tống Lê Lê, lão cũng từng gặp một , cảm thấy chút giống với cô gái mắt.

Chu Phổ cũng nghĩ nhiều, Lý Lương để cô nương giúp khám bệnh, thì cứ xem thử.

“Làm phiền Lê Lê cô nương .” Chu Phổ mở miệng cảm tạ.

Đứng khám bệnh đương nhiên tiện, mấy tên dịch sai khá thức thời, vội vàng mang đến mấy chiếc ghế, mời Lý Lương và mấy xuống.

Tiếp theo, Tống Lê Lê bắt đầu bắt mạch cho Chu Phổ.

Nếu Tống Lê Lê là thần y, thông qua vọng văn vấn thiết để khám bệnh cho khác, đó là điều hoang đường. Kiếp là một đặc cảnh, nàng vẫn hiểu một kiến thức chăm sóc y tế.

Thêm đó, trong phòng cảnh vụ của nàng một dụng cụ y tế đơn giản và thuốc cấp cứu, ở thời cổ đại chắc chắn thể xem là một thần y.

Tống Lê Lê bắt mạch cho Chu Phổ cũng chỉ là bộ tịch, để che mắt khác.

Sau một hồi kiểm tra, Tống Lê Lê cuối cùng cũng lên tiếng.

“Thân thể Chu đại nhân vốn bệnh tật gì, nhưng do thời gian dài đeo gông xiềng nặng nề, trường kỳ vất vả đường, cộng thêm ăn uống đủ, thể cơ bản suy kiệt.

Nếu cứ tiếp tục như , Chu đại nhân sẽ thể chống đỡ bao lâu nữa.

Nếu thể Chu đại nhân chuyển biến , nhất định lập tức chữa trị cho lão, thể tiếp tục hành hạ lão. Gông xiềng chắc chắn thể đeo nữa, còn tăng cường dinh dưỡng cho lão.”

Lời của Tống Lê Lê khiến Lý Lương cau mày. Một lát , về phía mấy tên dịch sai, mở miệng hỏi:

“Trong các ngươi, ai là áp giải quan?”

Tên dịch sai nãy giơ roi đánh Chu Phổ mở miệng : “Bẩm Điện hạ, tiểu nhân là áp giải quan chuyên áp giải phạm nhân.”

“Các ngươi tổng cộng bao nhiêu , áp giải bao nhiêu phạm nhân?”

“Bẩm Điện hạ, hiện tại chúng tiểu nhân tổng cộng chín , dịch sai năm , bốn phạm nhân. Ban đầu năm phạm nhân, một bệnh c.h.ế.t đường.” Áp giải quan đáp.

“Có hoa danh sách phạm nhân , mang cho xem.”

“Có ạ, Điện hạ đợi một chút.”

Áp giải quan vội vàng từ chiếc túi đeo vai lấy hoa danh sách phạm nhân, đưa cho Lý Lương.

Lý Lương nhận lấy hoa danh sách, lật xem. Mấy phạm nhân ghi sổ, hai là quan viên triều đình, trong đó một là Chu Phổ, ba còn là quan địa phương.

Tất cả bọn họ đều vì phạm tội mà lưu đày đến Tịnh Châu. Trừ Chu Phổ , những khác oan tình , Lý Lương rõ.

Đối với nhân phẩm của Chu Phổ, Lý Lương rõ ràng. Lão cùng Tống Quốc Công, đều là quan viên thanh liêm chính trực của Đại Ninh triều.

Điều bây giờ, chính là bảo vệ Chu Phổ thật . Sau nếu cơ hội, nhất định sẽ giúp lão rửa oan. Bọn họ đều là quốc chi đống lương, thể để thiên hạ lạnh lòng.

Nghĩ đến đây, Lý Lương liền dậy, đến mặt mấy tên dịch sai, mở miệng :

“Hiện tại tạm bàn đến việc Chu đại nhân vì phạm tội. Lão bây giờ biếm thành thứ dân, nghĩa thể quan phục nguyên chức, tiếp tục phò tá triều đình.

Nếu Chu đại nhân trong tay các ngươi xảy bất trắc, các ngươi sẽ trở thành tội nhân của Đại Ninh triều.

Vừa nãy nếu chúng kịp thời đến nơi, các ngươi thi triển roi hình với Chu đại nhân. Hậu quả sẽ thế nào, các ngươi nghĩ tới ?

Các ngươi áp giải phạm nhân là đang chấp hành công vụ, sẽ can thiệp quá nhiều.

một chuyện, nhất định hỏi. Bệnh tình Chu đại nhân nghiêm trọng đến thế, các ngươi định xử lý thế nào, để áp giải Chu đại nhân an đến Tịnh Châu?”

Loading...