Xuyên Qua Loạn Thế - Mang Theo Không Gian Cùng Phế Hoàng Tử Đi Lưu Đày - Chương 22: Mũi Bầm Mặt Sưng, Thảm Không Nỡ Nhìn
Cập nhật lúc: 2025-09-25 15:17:22
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Hai ngày tiếp theo, hành trình khá suôn sẻ. Đến trưa ngày thứ ba, họ còn xa thị trấn cổ phía .
Lúc , đường dần đông hơn, dọc đường cũng xuất hiện một vài thôn xóm. Lý Lương hỏi thăm qua đường, thêm một thời thần (hai giờ) nữa là thể đến thị trấn cổ.
Mọi đều vui mừng khôn xiết. Đoạn đường dài vất vả khiến họ mệt mỏi vô cùng. Đến thị trấn cổ sẽ nghỉ ngơi vài ngày, mua sắm một vật dụng cần thiết, đó tiếp tục về hướng U Châu.
Đã , cứ tiếp tục lên đường, đến thị trấn cổ nghỉ ngơi cũng muộn.
Một thời thần , thể thấy thị trấn cổ phía , bước chân khỏi nhanh hơn.
lúc , một đám xông tới từ phía , kinh ngạc, lập tức cảnh giác, chẳng lẽ là gặp cướp đường?
Mọi nhanh chóng nhận , rõ ràng là một đám đang đuổi theo một kẻ. Người phía đang cố sức chạy trốn, phía bảy tám đuổi sát tha.
“Đứng , xem ngươi còn chạy nữa, lão tử mà tóm ngươi, nhất định sẽ c.h.é.m c.h.ế.t ngươi.”
Giữa ban ngày ban mặt, nhiều cầm đao hành hung như , đây còn là thiên hạ của Đại Ninh triều ?
Lý Lương cho đội ngũ dừng , xem can thiệp chuyện . Lão Tống bên cạnh lập tức nhắc nhở:
“Điện hạ , những đều là kẻ liều mạng, nếu chúng tay can thiệp, tất sẽ nổ đánh .
Một khi động thủ, tất sẽ thương vong. Đây là địa bàn của , họ nhất định sẽ trả thù, đến lúc đó chúng sẽ thương vong, thể rời khỏi thị trấn cổ .”
Lời của lão Tống khiến Lý Lương do dự. Chàng là lưu đày, thể gây chuyện đường, nhưng nếu can thiệp, truy đuổi sẽ lành ít dữ nhiều.
lúc , chạy phía vấp ngã, đám đuổi theo liền xông lên, vây chặt .
“Thằng nhãi ranh ngươi chạy giỏi lắm , giờ chạy nữa, ngươi cũng thèm hỏi thăm đây là nơi nào.
Trên địa bàn của Hồng gia, thằng nhãi ranh ngươi còn dám càn, hôm nay sẽ chặt đứt đôi chân ngươi, cho ngươi rõ quy tắc ở đây, sự lợi hại của Hồng gia.
Huynh động thủ, tiên chặt đứt đôi chân , từ từ g.i.ế.c c.h.ế.t , cho nhớ đời, kiếp cho tử tế.” Tiểu đầu mục cầm đầu mở miệng .
Ngay khi những chuẩn động thủ, bên cạnh tiếng quát lớn, như sấm nổ:
“Dừng tay, đừng hại tính mạng khác.”
Tiếng hét tất cả kinh ngạc. Mọi theo tiếng , chỉ thấy một tiều phu, gánh một gánh củi, bên đường.
Lý Lương thấy , khỏi vui mừng. Chàng ngờ lúc một tiều phu nghĩa hiệp.
Đồng thời, cũng lo lắng cho tiều phu, tay tấc sắt, liệu đối phó với nhiều như ?
Tiểu đầu mục ngờ lúc ngăn cản, còn là một gã tiều phu. Ai cho cái gan đó?
Hắn nổi giận đùng đùng, vung đại đao về phía tiều phu.
Tiều phu hề sợ hãi, đặt gánh củi xuống yên tại chỗ, lạnh lùng tiểu đầu mục.
“Một gã tiều phu hôi hám, dám xen việc của khác, xem là sống còn kiên nhẫn . Lão tử tiên sẽ cắt lưỡi ngươi, xem ngươi còn dám lắm mồm, tự tìm rắc rối .”
Rất nhanh, tiểu đầu mục đến mặt tiều phu, phát hiện hình cao lớn, cắt lưỡi dễ chút nào.
Lời nhất định thực hiện. Không chỉ là một gã nông phu to con thôi , tiên cứ hạ gục .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-loan-the-mang-theo-khong-gian-cung-phe-hoang-tu-di-luu-day/chuong-22-mui-bam-mat-sung-tham-khong-no-nhin.html.]
Nghĩ đến đây, tiểu đầu mục giơ đại đao trong tay lên, c.h.é.m đùi tiều phu. Hắn như chặt cây, tiên hạ gục gã to con .
Lý Lương thầm kêu , ngờ đám vô nhân tính đến thế, hỏi đúng sai, động một chút là vung đao c.h.é.m .
Tuy nhiên, tiều phu mắt định lực phi thường, tuyệt nhiên nông phu bình thường, nếu sẽ điềm tĩnh đến .
Quả nhiên ngoài dự đoán, tiều phu thấy đại đao trong tay tiểu đầu mục c.h.é.m tới, hề né tránh, mà vung chân đá thẳng bụng đối phương, trực tiếp đá bay , tốc độ nhanh đến kinh .
Thấy đại ca đá ngã xuống đất, đám tiểu chịu đựng , bọn chúng vung đại đao c.h.é.m về phía tiều phu.
Nhiều bọn chúng tay cầm vũ khí mà đối phó một nông phu tay tấc sắt, nhất định băm vằm .
Tiều phu hề sợ hãi, chộp lấy chiếc đòn gánh, nhanh chân xông tới.
Chớp mắt, tiều phu những vây chặt, đại đao như tuyết bay, mang theo tiếng gió vù vù, c.h.é.m về phía nông phu.
Đòn gánh trong tay tiều phu, như một con giao long lên xuống bay lượn, bảy tám tên tráng hán căn bản thể đến gần, đại đao gây chút tổn hại nào cho .
Tiều phu tung đòn cả hai bên, chớp mắt đánh gục những kẻ xông tới xuống đất, ai nấy đều đánh cho bầm dập mặt mũi, thảm nỡ .
Chuyện gì thế ? Tiểu đầu mục bò dậy từ đất, nhiều bọn tay cầm lợi khí, mà hạ một tiều phu.
Người tuyệt thường, mà là một cao thủ ẩn trong dân gian.
Tình thế mắt đảo ngược, khiến Lý Lương vui mừng khôn xiết. Người mắt là một cao thủ đỉnh cấp, bên cạnh đang thiếu những như . Nếu thể thu dụng , thì bao.
“Ngươi là ai, dám đánh của Hồng gia, gan thì đừng , để Hồng gia đến thu thập ngươi.” Tiểu đầu mục xoa xoa cái bụng đau nhói.
Tiều phu lạnh một tiếng, mở miệng :
“Đại trượng phu hành bất đổi danh, tọa bất cải tính, gia gia ngươi tên là Phổ Ninh. Đi báo tin cho chủ tử nhà ngươi , bảo đến đây. Lão tử sớm thu thập , trừ bỏ cái tên ác bá .”
“Được thôi, ngươi cứ đợi đấy, xem Hồng gia thu thập ngươi thế nào.”
Tiểu đầu mục xong, dẫn theo bảy tám tên tráng hán, lồm cồm bò dậy rời , chạy về thị trấn.
Lời của tiều phu khiến Lý Lương kinh ngạc thôi. Tuy từng gặp Phổ Ninh bản , nhưng đối với cái tên hề xa lạ.
Hai năm , Nguyên soái Nam Cương Triệu Định Vân hãm hại cấu kết với địch phản quốc, tống đại lao. Với tư cách là đại tướng trướng Triệu Nguyên soái, Phổ Ninh mạo hiểm tiến kinh, diện kiến Hoàng đế, để rửa oan cho Triệu Nguyên soái.
Không ngờ gặp Hoàng đế, còn xử phạt, cách chức điều tra.
Phổ Ninh thất vọng cùng cực với triều đình, trong cơn tức giận liền rời khỏi quân doanh, từ đó ai tung tích của .
Người tiều phu mắt cũng tên Phổ Ninh, liệu là Phổ tướng quân từng oai phong lẫm liệt, khiến quân địch tin sợ mất mật ?
Từ tình huống mà xét, khả năng lớn. Người mắt uy vũ hùng tráng, đại nghĩa lẫm liệt, trực giác mách bảo , chính là đại tướng quân Phổ Ninh.
Chàng lưu lạc đến đây, hẳn là khác nhận . Xem c.h.ế.t tâm với triều đình, thà một tiều phu, cũng vì triều đình mà cống hiến.
Người như thể quốc gia trọng dụng, đó là nỗi bi ai của triều đình và các thành viên hoàng thất. Ngay cả là Hoàng tử còn sớm tối khó giữ, triều đình ruồng bỏ, huống hồ là khác.
Phổ Ninh là tướng tài hiếm , sẽ nhiều việc cần đến . Trên đường lưu đày mà gặp lương tài, nhất định thể bỏ lỡ.