XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-01-08 08:28:18
Lượt xem: 50

Ngày mai đại quân sẽ tới, đêm đó Uông Vĩnh Chiêu trở về dùng cơm tối sau đó lập tức phải về doanh trại. Lúc hắn sắp đi Trương Tiểu Oản mặc cho hắn áo khoác thật dày, lại để hắn đổi giày da, bận trước bận sau một trận rồi lại để Bình bà đem bình canh gừng đưa cho Giang Tiểu Sơn mang theo.

Lúc này nàng lại quay đầu nói với Giang Tiểu Sơn, “Nếu vội đến đêm thì hâm nóng lên cho lão gia uống hai chén, còn ngươi cũng đừng quên uống một chén.”

“Dạ, đã biết.” Giang Tiểu Sơn khom lưng nói.

Trương Tiểu Oản lại quay lại dặn dò Uông Vĩnh Chiêu, “Ban đêm nếu rảnh được lúc nào thì ngài phải ngủ một chút, được bao nhiêu tốt bấy nhiêu, tinh thần cũng sẽ tốt hơn.”

Vẻ hờ hững trên mặt Uông Vĩnh Chiêu vẫn không thay đổi, hắn nâng tay lên thay nàng sửa lại tóc tai sau đó nói với Binh bà tử, “Giám sát phu nhân chặt chẽ, không được để nàng đi đâu hết.”

“Vâng.” Bình bà tử cung kính trả lời.

Uông Vĩnh Chiêu xoay người bước nhanh đi, áo choàng đón gió sắc bén bay lên mang theo mấy phần bá đạo. Trương Tiểu Oản thấy hắn đi khuất mới quay người trở về nhà chính.

“Ngài đi nghỉ ngơi đi.” Bình bà tử tiến lên khuyên nhủ.

Trương Tiểu Oản lắc đầu, “Đi gọi bà Bảy và bà Tám tới đây.”

“Phu……”

“Đi đi.” Trương Tiểu Oản cười nói với bà ta sau đó cả người lui về sau, nửa nằm trên ghế, nhắm mắt lại. Bình bà tử chỉ đành ra cửa gọi nha hoàn, để các nàng gọi bà Bảy và bà Tám đang bận rộn trong bếp lên.

Lúc thấy hai bà tử Trương Tiểu Oản cũng không để các nàng hành lễ mà mở miệng hỏi, “Rất bận hả?”

Trên người bà Bảy còn mặc tạp dề chưa tháo xuống, lúc này bà ta xoa xoa tay vội trả lời, “Vội vô cùng, những tức phụ nha đầu kia đều vội, thức ăn cần chuẩn bị quá nhiều. Nhưng chắc chắn bọn nô tỳ sẽ không để chậm trễ đại quân nên ngài cứ yên tâm.”

“Mấy ngày qua ta cũng bận việc nên không nhớ ra, sợ là phải để các ngươi bận thêm rồi.”

“Ngài nói đi.”

“Ta nhớ lần này vận lương tới có 600 cân gừng, một lát nữa mang một nửa tới rửa sạch thái ra rồi dùng nồi sắt lớn đun lên. Có lẽ mỗi người không được bao nhiêu nhưng có thể uống chút canh nóng cũng tốt.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-317.html.]

“Chẳng phải đã có củ cải cay rồi sao?” Bà Bảy hỏi, trong lòng nghĩ củ cải kia cũng đủ đuổi hàn khí rồi.

“Có quá nhiều người, đã không thể cho bọn hắn ăn nhiều thịt hơn thì canh gừng này vẫn nên nấu đủ cho mỗi người một hai chén để xua hàn khí đi.” Trương Tiểu Oản thở dài ra một hơi nói, “Đi xa như thế, cho bọn hắn ăn mấy cái bánh bao cùng một chén cháo và mấy khối thịt đã là xin lỗi bọn họ. Đây vẫn là lần đầu tiên bọn họ tới trấn của chúng ta, nên cho bọn họ ăn tốt một chút. Đó là thân binh của lão gia, không thể bạc đãi bọn họ được.”

“Ngài nói đúng.” Bà Bảy ngẫm lại thì cũng đáp vâng rồi nói, “Nô tỳ sẽ làm đúng như ngài nói.”

“Bà Tám.” Trương Tiểu Oản lại gọi bà Tám.

“Ngài nói đi, nô tỳ đều nghe ngài.” Bà Tám xoa xoa mồ hôi trên trán, không chút suy nghĩ đáp.

Trương Tiểu Oản thấy thế thì ngẩn ra, tự giễu nói, “Ai, mất rất nhiều công sức tìm các ngươi tới để các ngươi sống được tốt hơn. Ai ngờ hiện nay ta lại coi các ngươi thành 4,5 hán tử mà dùng.”

“Ngài nói gì vậy, ngài và bọn nô tỳ còn phải khách sáo thế sao……” Bà Tám cười nói, “Bọn nô tỳ bận nhưng vui, ngài đừng nói lời này.”

Bà Tám cũng là người nóng nảy, Trương Tiểu Oản thấy vẻ mặt bà ta vội vã muốn về làm tiếp việc nên cũng không dây dưa mà nói, “Sáng mai còn phải làm phiền ngươi đi đến quân doanh nấu canh gừng để bà Bảy về nghỉ một chút. Đến canh giờ nàng sẽ đi qua thay ngươi.”

“Ai, đã biết.”

“Phu nhân, không có việc gì, lão bà tử có thể thức được một đêm.” Bà Bảy xen mồm nói.

“Nghỉ đi thôi, chúng ta đều không còn trẻ nữa, cẩn thận đừng để mệt quá ốm thì sẽ càng chậm trễ việc hơn……” Trương Tiểu Oản lắc đầu, cười nói, “Ta cũng chỉ muốn các ngươi đều khỏe mạnh, thân thể tốt mới sống được lâu.”

Nàng nói lời này khiến ba bà tử đều nở nụ cười. Trương Tiểu Oản cũng cười vài tiếng, ngay sau đó bà Bảy và Bà Tám lại vội đi làm việc. Chờ bọn họ đi rồi Trương Tiểu Oản hỏi Bình bà tử, “Thính quản gia và Đại Trọng đều đang bận sao?”

“Đúng vậy.” Bình bà tử đỡ nàng dậy đi vào trong phòng.

“Vào lúc khẩn trương này chỉ có ta là nhàn.” Trương Tiểu Oản cười nói, lúc này nàng đi đến chỗ cửa lớn nhìn cửa viện sau đó dừng chân lại nói, “Cũng không biết Hoài Mộ đang làm cái gì? Đi nhìn hắn giúp ta một chút.”

“Ngài đừng nhọc lòng, đi nghỉ ngơi thôi. Nhị công tử đã có Chân tiên sinh trông rồi, hắn lại nghe lời vô cùng, sẽ không có chuyện gì đâu.”

Trương Tiểu Oản ngẫm lại rồi lắc đầu không nói nữa mà đi vào trong phòng. Sau khi nói vài câu, uống xong thuốc bổ nàng mới súc miệng rồi đi nghỉ ngơi.

Loading...