XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 157

Cập nhật lúc: 2025-01-03 10:45:35
Lượt xem: 84

Trương A Phúc nghe xong thì liếc nhìn con cả một cái, thấy nàng giống như đang tươi cười thì ông cũng không dám giúp con gái nhỏ xin xỏ mà chỉ đành quay đầu đi xin ra ngoài hiên. Lưu Tam Nương

thì lắc lắc đầu với con gái nhỏ, “Năm sau con đã cập kê rồi, đại tỷ chỉ muốn con tìm được một nhà tốt. Hiện tại con phải học nhiều thì về nhà chồng mới đỡ khổ.”

“Con mới không gả,” Trương Tiểu Muội nghe xong thì bực bội nói,“Người trong kinh thành đều không phải người tốt. Con phải về quê nhà của chúng ta gả cho người giống đại ca và nhị ca, như thế mới không có hại.”

“Vậy giờ muội về ngay đi.” Trương Tiểu Oản nghe được thì cười lạnh ra tiếng. Nàng đứng lên túm chặt lấy tay Tiểu Muội, “Nếu không quay về thì hiện tại đi luyện chữ với ta ngay. Hôm nay phải viết được hai mươi chữ, nếu không ta sẽ đánh muội!”

Trương Tiểu Muội nghe thấy thế thì kêu thảm thiết, bị kéo đến thư phòng còn cầu cứu anh trai đang ở trong sân, “Đại ca, đại ca, huynh mau cứu muội, đại tỷ rảnh rỗi là muốn đánh muội. Tẩu tẩu, đại tẩu của ta, tỷ mau cứu ta……”

Trương Tiểu Bảo cười tủm tỉm mà nhìn nàng bị kéo đi, nhưng nàng dâu mới bên người hắn lại bị dọa, không biết phải làm sao hỏi, “Này, thế này là sao?”

“Không có việc gì, đại tỷ dạy Tiểu Muội luyện chữ nhưng nàng không nghe lời vì thế đại tỷ phải dọa nàng thì nàng mới nghiêm túc học chữ.”

“Ta có nghe nói đương gia phu nhân biết chữ.”

“Về sau gọi đại tỷ đi. Về sau nếu nàng cũng muốn học chữ thì ta cũng biết mấy cái, đến lúc đó ta sẽ dạy nàng.” Nhìn nàng dâu nghe lời hiểu chuyện của mình, Trương Tiểu Bảo cười cực kỳ nghiêm túc nói với nàng.

“Vâng.” Triệu Quế Đào lại đỏ mặt, nhưng vẫn thoải mái hào phóng lên tiếng. Lúc cầm lấy cái chổi nàng lại nhìn thấy bốn cái vòng bạc nặng trĩu trên tay. Đây là bà bà cho hai cái, đại tỷ cũng cho hai cái, bốn cái vòng thật sự nặng khiến Triệu Quế Đào biết mình được

người nhà họ thích.

Trước giờ nàng không nghĩ tới đương gia phu nhân sẽ coi trọng nàng cho cưới nàng cho em trai mình.

Người một nhà hoà thuận vui vẻ mà qua ngày. Nàng dâu mới cũng thật là người tốt, việc trong nhà nàng đều tranh làm hết, cần mẫn đến mức việc của Trương Tiểu Oản đều bị nàng ấy cướp làm hết.

Đến cuối cùng ngày cả kẻ hay trộm lười là Tiểu Muội cũng thấy ngượng ngùng với cô chị dâu đã cướp giặt quần áo còn cướp cả quét nhà này.

Hôm nay lúc Triệu Quế Đào lại cầm cây chổi muốn tới giúp nàng quét nhà thì Tiểu Muội dứt khoát đóng cửa phòng mình sau đó hét ra bên ngoài, “Tẩu đừng giúp ta quét phòng nữa, nếu để đại tỷ biết tẩu giúp ta quét phòng thì thế nào cũng sẽ đánh c.h.ế.t ta.”

Triệu Quế Đào cũng ở bên ngoài dỗ nàng, “Thì tiện tay quét thôi, ta mới vừa quét dọn phòng phụ thân và mẫu thân, tới đây quét cho muội cũng được.”

“Tẩu đừng có mà lừa ta.” Cách một cánh cửa Tiểu Muội không chút nghĩ ngợi mà đáp, “Sáng sớm phụ thân đều sẽ quét nhà, đâu có chuyện để tẩu quét hộ. Ta thấy tẩu không quét được phòng của bọn họ nên mới muốn đến phòng của ta quét, ta không lười thế đâu.”

Nói xong nàng ta tức giận đến không được, mở cửa đoạt lấy cái chổi trong tay tẩu tử sau đó nổi giận đùng đùng nói, “Tẩu đừng giúp ta quét nữa, ta sẽ tự quét.”

Trương Tiểu Oản lúc này vừa đúng đi tới đưa quần áo mới cho nàng lại nghe nàng nói lời này thì tức khắc bật cười. Người cả nhà đều cần mẫn, quả thật không lo không có người làm việc.

“Được rồi, để nàng tự quét đi thôi.” Trương Tiểu Oản cười đi qua nói với Triệu Quế Đào, “Mau tới giúp tiểu cô của muội nhìn xem bộ áo này có hợp không.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-157.html.]

Tiểu Muội có áo mới thì chổi cũng không màng mà vui mừng nói, “Đại tỷ giúp muội làm áo rồi ư?”

“Xong rồi, muội mặc thử xem.” Nói xong nàng quay đầu nói với Triệu Quế Đào, “Ta cũng làm cho muội một bộ, tí nữa qua phòng ta lấy về mà thử.”

Triệu Quế Đào cắn miệng gật đầu, mặt lại đỏ ửng lên.

Tiểu Muội nhìn thấy thế thì hiếm lạ nói, “Đã gả được mấy ngày ròi mà sao mặt tẩu vẫn hơi tí là đỏ thế?”

Nàng ta vừa nói xong thì mặt Triệu Quế Đào lập tức đỏ toàn bộ, Trương Tiểu Oản nhịn không được nhéo cái mũi của Tiểu Muội, cảnh cáo nàng. Không biết vì sao hai đứa em trai nàng vừa vụng lại ngốc nhưng cố tình đứa em gái út này lại cực kỳ hoạt bát.

*******

Tiểu Lão Hổ học xong thì nghe Mạnh tiên sinh giảng thêm một hồi mới nhanh chóng chạy về nhà. Mới vừa chạy đến trong thị trấn thì đã thấy có con ngựa ngừng bên người hắn, người nọ ngồi trên lưng ngựa nói, “Đi lên, ta đưa ngươi về.”

“Cái gì mà đưa về?” Uông Hoài Thiện không hiểu, cũng lười để ý cái kẻ hắn không đánh lại được này, vì thế hắn dứt khoát co chân phóng về nhà. Nhưng mới vừa chạy được hai bước hắn đã bị người ta túm lấy áo phía sau, nhấc cả người lên ngựa.

“Ngươi muốn làm gì?” Uông Hoài Thiện nóng nảy muốn giãy dụa xuống ngựa.

Đao thúc có một người bạn tin tức linh thông hôm qua nghe ngóng giúp hắn nói di nương mới nạp của người này đã mang thai, nhưng không đến hai ngày lại không có. Hắn đã lường trước nam nhân này lại tới đoạt hắn. Hắn mới không chịu đâu. Hắn là con của mẹ hắn,

người này muốn sinh thì tự đi mà sinh, đoạt hắn làm gì?

“Mau thả ta xuống……” Uông Hoài Thiện bị người ta túm thật chặt nên nóng nảy cật lực giãy dụa.

Uông Vĩnh Chiêu quản không được quá nhiều chỉ xuống ngựa cầm roi ngựa trói hắn lại, giọng mang theo uy hiếp, “Còn lộn xộn ta sẽ bó roi ngựa lên cổ ngươi.”

Uông Hoài Thiện lập tức ngậm miệng, không giãy dụa nữa. Chờ đến nhà rồi, người nọ xuống ngựa thì hắn cũng xuống theo. Hắn vọt vào cửa lập tức kêu, “Mẫu thân, mẫu thân……”

Hắn gọi vừa gấp vừa hoảng khiến Trương Tiểu Oản ở trong phòng bếp sợ hãi chạy ra. Lúc này Uông Hoài Thiện vừa thấy nàng đã đỏ mắt xoay người chìa roi ngựa trói tay hắn cho mẹ hắn xem, “Mẫu thân nhìn xem, người kia trói con, còn nói nếu con lộn xộn hắn sẽ cột roi lên cổ con. Hắn muốn bóp c.h.ế.t con, mẫu thân, mẫn thân, hắn muốn bóp c.h.ế.t con.”

Lúc này không đợi Trương Tiểu Oản có phản ứng gì thì Trương Tiểu Bảo đã nghe tiếng chạy đến cầm cái cuốc đặt ở đầu tường hung hăng đánh về phía người mới tiến vào sân……

“Cút ngay, ngươi dám bắt nạt đại tỷ của ta thì thôi lại còn bắt nạt cháu ngoại của chúng ta……” Trương Tiểu Bảo tức giận đến mức gân xanh trên mặt đều nhảy ra, cái cuốc kia vừa nhanh vừa tàn nhẫn bổ xuống.

Không chỉ Trương Tiểu Bảo cầm cái cuốc, Trương Tiểu Đệ vốn ở cửa thôn đón Tiểu Lão Hổ cũng chạy theo con ngựa trở về. Lúc này trong tay hắn có một cục đá, người thì đứng ở cửa dùng sức ném cục đá về phía Uông Vĩnh Chiêu trợ uy cho anh hắn.

Nói thì chậm nhưng xảy ra thì nhanh, lúc này Tiểu Muội cũng cầm đòn gánh hợp lực đánh tới……

Trương Tiểu Oản nhìn cả nhà đang kéo bè kéo lũ đánh người thì trán giật giật, suy nghĩ làm thế nào để thu thập tàn cục rối rắm này.

Loading...