XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 152

Cập nhật lúc: 2025-01-03 10:38:16
Lượt xem: 65

Vì Triệu Quế Đào cũng nguyện ý nên Trương Tiểu Oản chọn ngày đính thân cho nàng và Tiểu bảo vào 18 tháng 6, một ngày hoàng đạo hợp cưới gả.

Dù thời gian hơi gấp gáp nhưng Trương Tiểu Oản cũng không tính toán bạc đãi nhân cô nương nhà người ta. Biết nhà nàng không có gì nên nàng tặng chút vải để nàng tự may quần áo cho mình.

Bạc làm sính lễ nàng cũng không thiếu, vừa 50 lượng lại để Kim bà mối truyền lời để nàng ấy giữ tiền này lại cho mình dùng, có thể tùy tiện tiêu, muốn mua cái gì thì mua.

“Sao có thể để nàng tùy tiện tiêu được?” Kim bà mối vừa nhận tiền đã vội nói. Nha đầu Quế Đào này chính là nhặt được phúc khí, bà cũng không muốn đương gia phu nhân cảm thấy nha đầu này là kẻ có tham vọng, “Nàng ấy khẳng định không dám nhận tiền bạc này của ngài. Ta sẽ khuyên nàng ấy nhận sau đó mang về đây để nàng tiêu pha cho người trong nhà, như thế mới là tiền bạc về chỗ cũ.”

Trương Tiểu Oản cũng không nhiều lời mà cười gật gật đầu.

Tiểu Bảo bên này đã định, Trương Tiểu Oản lại nhọc lòng chuyện của Tiểu Đệ. Hắn là người tính tình chậm chạp, nhưng trong lòng chủ ý lớn hơn nhiều. Một khi chuyện của Tiểu Bảo được định xuống, nàng lại gọi Tiểu Đệ tới. Chờ nàng hỏi hắn muốn người thế nào thì hắn đã nói, “Chờ đại ca thành hôn rồi mọi người lại nghỉ ngơi một hồi mới tính đến chuyện của đệ cũng được. Đại tỷ đừng vội.”

Trương Tiểu Oản nghe được lời này thì lập tức thấy buồn cười không thôi mà nói với hắn, “Đã vội thì vội một lần, nếu lại thêm lần nữa thì đại tỷ mới là mệt.”

Vì việc hôn nhân định quá gấp gáp nên có nhiều việc lặt vặt phải làm. Ngày nào nàng cũng vội đến nửa đêm, đã có vài ngày không ngủ ngon. Lúc nàng nói những lời này thì quầng thâm mắt nổi rõ.

Trương Tiểu Đệ tinh tế mà nhìn nàng, sau đó vẫn lắc đầu chậm rãi nói, “Đại tỷ, vẫn nên từ từ hẵng làm. Tỷ đừng nhọc lòng đệ, đợi sang năm cũng thế. Hiện giờ chúng ta vừa tới, nếu đệ và đại ca đều thành thân thì sợ là có người nhàn thoại, đệ không thích nghe.”

Nói xong câu này, hắn lại cười nói với nàng: “Trong ruộng còn có việc phải làm, đệ đi trước.”

Trương Tiểu Oản dừng một chút rồi gật đầu. Chờ nàng gật đầu Trương Tiểu Đệ lúc này mới chậm rãi ra cửa. Hắn vẫn giống như khi còn nhỏ, bất kể là đi đường hay làn điệu thong dong khi nói chuyện đều có vẻ ngoan ngoãn lại hơi ngốc.

Lúc này Trương Tiểu Oản nhìn hắn chậm rì rì đi xa, khóe mắt chua xót. Nàng đúng là không uổng công thương bọn họ, mấy đứa đều nguyện ý dán đến bên người nàng, vì nàng suy nghĩ.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-152.html.]

*******

Một ngày này, tòa nhà sâu nhất trong thôn Phiến Diệp Tử tràn đầy hỉ khí. Trong thôn có không ít người đều kéo con cái trong nhà tới. Đương gia phu nhân họ Uông trong nhà này nói hôm nay là ngày vui, trong nhà ai có trẻ nhỏ đều có thể đến uống rượu mừng, coi như thêm náo nhiệt cho nhà họ.

Vì thế vừa xong bữa sáng, buổi tối mới bái đường nhưng các thôn dân đã bị đám trẻ trong nhà thúc giục đi tới. Đám nhỏ cực kỳ thính mũi, khi nhận được tin của Uông Hoài Thiện nói hôm nay mẹ hắn chuẩn bị rất nhiều kẹo thì cả đám đều muốn đi sớm để tranh phần, sợ đến muộn sẽ không có mà ăn.

Trương Tiểu Oản lúc này đang rất bận, Hồ Cửu Đao đã sớm mang theo mấy người của Hồ gia lên trên trấn kéo bàn ghế về. Bàn ghế hẳn là tới trưa có thể về tới nơi.

Đầu bếp hôm nay cũng là người của Hồ gia, sáng sớm hắn đã tới và được Trương Tiểu Oản tặng một phong bao lì xì. Lúc này đầu bếp đang mừng rỡ mang theo người nhanh chóng thái rau, tay chân nhanh nhẹn giống như việc hỉ là của nhà hắn vậy.

Lúc này đã có không ít thôn dân tới, còn có người thôn Hồ gia cũng tới, còn có đám trẻ con đi theo nên từ sáng sớm cả tòa nhà đã vô cùng náo nhiệt.

Người nhiều nên khó tránh khỏi nhiều chuyện, mấy thôn phụ ngày thường ở trong thôn hôm nay cũng ngồi cùng một bàn, miệng cắn hạt dưa nói chuyện nhàn thoại, cuối cùng thế nào lại nói tới chủ nhân tòa nhà.

Mấy phụ nhân này không có ai không thắc mắc vì sao Uông gia không có một người xuất hiện trong ngày hôm nay. Nhưng đại đa số thôn dân cũng chỉ nhìn thấy Uông Đại Lang từ xa, một người như thế, lại làm đến chức to thì hẳn là cũng sẽ ghét bỏ người vợ thôn quê này.

Vì Trương Tiểu Oản là người phúc hậu nên các nàng cũng không nói quá nhiều nhàn thoại, trong lòng họ cũng có chút thương hại nàng. Người không được chồng yêu thương thì mỗi ngày đều dày vò.

Có lẽ người bị nói sau lưng ngứa tai nên sẽ tới. Lúc này mọi người mới nhàn thoại vài câu thì đã có người của Hồ gia ở tiền viện chạy tới mặt sau nói với Trương Tiểu Oản đang ở phòng bếp làm việc, “Uông gia quan lão gia tới.”

“Tới sao?” Trương Tiểu Oản kinh ngạc.

“Vâng, đại nương tử mau đi qua nhìn xem.” Người truyền lời cực kỳ khẩn trương, miệng nói chuyện cũng lắp bắp.

Trương Tiểu Oản vội lau tay, bước nhanh đi tới tiền viện. Mới vừa tiến vào nhà chính nàng đã nghe được tiếng Uông Vĩnh Chiêu nói chuyện, “Bàn ghế xong rồi thì lên trấn trên kéo mấy vò rượu tới.

Loading...