XUYÊN QUA HỌ SỐNG TỐT CÒN NÀNG THÌ CHỈ MONG QUA NGÀY - Chương 108

Cập nhật lúc: 2025-01-02 14:14:00
Lượt xem: 75

Cẩu Tử đã chết. Nó liếc mắt nhìn Tiểu Lão Hổ một lần cuối rồi nằm bên người hắn mà trút một hơi cuối cùng.

Uông Vĩnh Chiêu thì dắt ngựa đi rồi. Ngựa không chết, chỉ rách chút chỗ bụng, dù sao d.a.o nhỏ cũng không đ.â.m sâu.

Nhưng Cẩu Tử lại chết.

Trương Tiểu Oản đứng bên cạnh Tiểu Lão Hổ đang ôm Cẩu Tử nức nở. Nàng trầm mặc nhìn hắn, thật lâu sau nàng mới ngồi xổm xuống hỏi hắn, “Lần sau có phải con muốn mẫu thân c.h.ế.t thì con mới học được cách kiềm chế chính mình không?”

Tiểu Lão Hổ ngước đôi mắt đẫm lệ nhìn nàng, trong mắt hắn đầy nước mắt nên Trương Tiểu Oản không nhìn thấy rõ thứ trong đó.

Nàng chỉ hỏi lại hắn một lần, “Có phải đợi ta c.h.ế.t rồi thì con mới không làm sai không?”

Tiểu Lão Hổ khóc đến cả người đều run lên, hắn run run thân thể nhìn Trương Tiểu Oản, trong ánh mắt có thương tâm, còn có chút khát vọng……

Trương Tiểu Oản không ôm hắn, cũng không trấn an hắn, nàng đứng lên quay về trong phòng. Đây là trừng phạt cho hắn, dù lòng nàng như đao cắt nhưng vẫn phải để hắn hiểu một khi làm sai sẽ phải trả giá đắt.

Nếu hắn không học được cách kiềm chế thì cho dù nàng có liều mạng cũng không khiến hắn sống sót được.

*******

Sáng sớm hôm sau, Trương Tiểu Oản cõng Tiểu Lão Hổ còn đang hôn mê đi tìm đại phu để xem bệnh và bốc thuốc. Chờ đến buổi tối hắn có thể xuống đất, nàng đưa cho hắn một cái cuốc để hắn đi đào hố an táng Cẩu Tử ở sau nhà.

Cẩu Tử có mồ của nó.

Vào ban đêm Trương Tiểu Oản đến trước mộ nó cõng Tiểu Lão Hổ canh bên cạnh trở về.

Cứ như thế qua ba ngày, vào ban đêm Tiểu Lão Hổ lại muốn đến trước mộ Cẩu Tử thì nàng mới kéo hắn lại, thắp sáng đèn đầu giường. Trương Tiểu Oản nhìn con trai mình, nhàn nhạt nói, “Con nên biết cái gì là một vừa hai phải nếu không lần sau chỉ có mẫu thân có thể c.h.ế.t vì con thôi.”

Tiểu Lão Hổ nhìn khuôn mặt không biểu tình của mẹ hắn, mãi một hồi lâu sau hắn mới hỏi, “Mẫu thân, có phải ngài không thương tâm không?”

Trương Tiểu Oản không nói chuyện chỉ buông ngọn đèn trong tay, bế hắn lên đặt lên giường sau đó đắp chăn cho hắn.

“Mẫu thân, Cẩu Tử không còn nữa mà sao ngài không khóc?” Tiểu Lão Hổ nằm ở trên giường chảy nước mắt hỏi nàng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-ho-song-tot-con-nang-thi-chi-mong-qua-ngay/chuong-108.html.]

Trương Tiểu Oản vươn tay sờ sờ mặt hắn, nhếch khóe miệng nói, “Mẫu thân không khóc được nữa, lần sau nếu con còn gây ra lỗi lầm thì khả năng đời này mẫu thân cũng không cười được nữa. Con có hiểu không?”

Tiểu Lão Hổ nhắm mắt, lần này hắn không khóc ra tiếng nữa mà chỉ không tiếng động chảy nước mắt.

Trương Tiểu Oản ngơ ngẩn mà nhìn khuôn mặt giống Uông Đại Lang như đúc của hắn dưới ánh đèn mờ nhạt, trong phút chốc nàng cũng mờ mịt.

Con trai nàng tương lai sẽ đi con đường nào đây? Uông Vĩnh Chiêu có giống cha mẹ hắn chắn con đường sống của con trai nàng không?

*******

Lúc này đã vào chính đông, cách năm mới không còn xa. Dù khí hậu năm nay tốt hơn năm ngoái một chút nhưng lúc này thời tiết đã hoàn toàn lạnh nên học đường cũng tan học, tiên sinh cũng nghỉ.

Trương Tiểu Oản cũng nhờ Hồ nương tử nói với tiên sinh cho Tiểu Lão Hổ xin nghỉ, để hắn ở trong nhà.

Mấy ngày nay Trương Tiểu Oản cũng không nói chuyện với hắn, cũng không ôm hắn. Tiểu Lão Hổ hiểu là mẹ hắn còn đang giận hắn, nàng không muốn an ủi hắn nữa.

Qua mấy ngày Trương Tiểu Oản mới chậm rãi cùng hắn nói chuyện. Lúc này Tiểu Lão Hổ đã hiểu nếu hắn không có bản lĩnh đứng trên đầu nam nhân kia thì hắn chẳng thể đụng vào người đó.

Mà không chỉ có người kia mà còn có toàn bộ người của Uông gia cũng thế. Nếu hắn làm sai thì đối phương sẽ không sao còn mẹ con hắn sẽ phải trả giá đắt. Giống như Cẩu Tử đã chết, một khi hắn làm sai thì sẽ phải chịu phạt.

Rất nhiều đạo lý trước kia hắn hiểu nhưng lại không cho là đúng lúc này hắn đều nhận thức rõ. Hắn bắt đầu làm việc giống như mẹ hắn nói. Hắn trở nên cẩn thận, thậm chí hắn còn học cách tiếp xúc với đám trẻ con trong thôn hay ác miệng chửi hắn. Sau khi tiếp xúc rồi hắn mới phát hiện những đứa nhỏ lớn hơn hay dùng nắm đ.ấ.m bắt nạt hắn cũng chỉ thế thôi. Chỉ mấy khối thịt khô mẹ hắn làm, hoặc một khối kẹo đã có thể khiến bọn họ cúi đầu nghe lệnh hắn, cũng không bắt nạt hắn nữa.

Tiểu Lão Hổ lập tức trưởng thành nhiều như vậy nhưng Trương Tiểu Oản đã không còn đau lòng như trước đây. Đứng trước hiện thực,khóc thút thít và oán hận đều không có tác dụng gì. Chỉ có sinh tồn và sống sót cũng như sống càng tốt hơn mới là quan trọng nhất.

Tiểu Lão Hổ của nàng mà muốn sống sót và trở nên nổi bật thì hắn phải gánh vác nhiều hơn người khác.

Bởi vì đây là con đường của hắn, nàng không thể gánh vác thay hắn được. Hắn chỉ có thể tự mình gánh vác, cho dù đôi vai hắn lúc này con nhỏ yếu như thế.

Tiểu Lão Hổ thay đổi rất nhiều, hắn coi lời mẹ hắn như lời của tiên sinh mà ghi tạc trong lòng. Hắn đem cái túi nhỏ đựng lông của Cẩu Tử mà mẹ hắn khâu cho hắn đeo trước ngực. Mẹ hắn nói mỗi lần hắn muốn cãi nhau, động tay với người khác thì hãy sờ lên cái túi và nghĩ xem có đáng giá để động tay không thì hẵng đánh. Nếu không đáng giá thì cho dù có khó cũng phải nhẫn.

Tiểu Lão Hổ đã thử qua biện pháp này và cảm thấy cực kỳ hữu dụng.

Cứ thế qua nửa tháng, Tiểu Lão Hổ trở thành người được yêu thích nhất trong hai thôn quanh đó. Những đứa nhỏ lớn hơn hắn 5,6 tuổi cũng thích đi theo sau m.ô.n.g hắn gọi hắn Hoài Thiện, Hoài Thiện cực kỳ quen thuộc.

Loading...