Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 63

Cập nhật lúc: 2025-02-25 04:27:49
Lượt xem: 38

Diệp Quân Hoa biết rất rõ ràng trong vòng hai đến ba năm mình không thể nào trở thành công nhân chính thức được, trước mắt vẫn nên làm việc đàng hoàng, cũng không cần sốt ruột vị trí chính thức kia. Giống với loại người không có bối cảnh như anh ấy, cũng không phải là con em của nhà máy nếu không chăm chỉ làm việc, trái lại lúc nào cũng có thể bị thay thế.

Cho nên hai tháng cuối năm này, anh ấy cũng không thể xin nghỉ, dù sao anh ấy không có vợ không có con cái cần quan tâm, trong nhà tất cả đều tốt, không có nỗi lo về sau, cũng rất nguyện ý thay ca với những đồng chí cũ kia, làm nhiều chuyện tốt nâng cao danh tiếng của mình. Thuận tiện hai tháng này làm việc, cũng có thể xin nghỉ nhiều vào năm sau, sau này có rất nhiều chỗ tốt.

Diệp Quân Hoa cũng đã nói ý định của mình với vợ chồng đội trưởng Diệp, bọn họ cũng rất ủng hộ, bây giờ cũng không cần thiết phải giải thích cho em gái, dù anh ấy có nói nhiều đi nữa, cô bé ngốc này cũng chưa chắc có thể hiểu được.

Thật ra Diệp Thư Hoa cũng có thể hiểu được, công việc bận rộn cũng không có cách nào, từ nhỏ cô đã nghe lời này rất nhiều lần, lời của anh ba Diệp lập tức làm cho cô nhớ khi còn bé.

DTV

Đại khái là năm lớp bảy, khi đó cha mẹ của Diệp Thư Hoa đã ly hôn được hai năm, nhưng khi đó cô không có khái niệm này, bởi vì từ khi có ký ức, cô đã sống với ông nội và bà nội. Khi đó sự nghiệp của cha mẹ mới vừa phát triển, năm ba tháng không đến thăm cô cũng là chuyện thường xuyên, cho nên cha mẹ ở chung hay là tách ra đối với cô mà nói cũng không có khác nhau gì.

Diệp Thư Hoa chỉ biết cuối tuần các bạn học sẽ được cha mẹ dẫn đi vườn thú chơi, chỉ có cô là không được cha mẹ dẫn đi dạo vườn thú, dù có ăn mặc xinh đẹp giống như công chúa, mang cặp sách nhập khẩu được các bạn nhỏ vô cùng hâm mộ cũng vẫn không cảm thấy vui.

Một năm nọ sinh nhật của Diệp Thư Hoa, cha vội vã trở về một chuyến, đưa quà sinh nhật mua ở nước ngoài rồi muốn rời đi, còn mẹ thì ở HongKong không trở về, gọi điện thoại nói sau khi trở về sẽ mua bù quà sinh nhật cho cô. Sự bất mãn của Tiểu Diệp tích lũy từ nhỏ đến lớn bùng nổ tại chỗ, ôm chân cha Diệp khóc trời đất u ám, chính là không để cho ông đi ra ngoài.

Tất nhiên cuối cùng cha Diệp cũng đi, bởi vì cuộc hẹn đầu tư kia cực kỳ quan trọng. Vì cuộc làm ăn kia bàn thành công, công ty nhỏ mà cha Diệp mở lắc mình một cái trở thành công ty lớn, không bao lâu sau Diệp Thư Hoa theo ông nội bà nội từ phòng nhà nước nhỏ dọn đến biệt thự lớn, mà sinh nhật đó cũng để lại ấn tượng sâu sắc nhất cho Diệp Thư Hoa, làm cho cô hiểu được công việc của người lớn là dù có long trời lở đất, biển cạn đá mòn cũng không thể hủy bỏ được.

Từ đó về sau, tiểu Diệp Thư Hoa thân thiết với cha mẹ mỗi ngày giống như không có khoảng cách, nhưng chỉ cần nghe được hai chữ công việc, cô lập tức biến thành một đứa bé ngoan ngoãn nghe lời không dính người.

Thói quen tốt đáng giá được duy trì, bây giờ nghe anh ba Diệp nói bận rộn công việc không thể trở về, Diệp Thư Hoa cũng rất nhanh chóng gật đầu không quấn quít nữa, quay lại nói gần nói xa: "Vậy lúc tết anh ba trở về, cũng đừng lãng phí tiền bạc mua giấy bút nữa nhé."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-63.html.]

Mặc dù Diệp Quân Hoa thật sự không nhìn rõ suy nghĩ của Diệp Thư Hoa như Tống Thanh Huy, nhưng cũng có thể nghe được sự bóng gió của cô, cố ý trả lời: "Được nha, có phải Tiểu Muội thích vẽ hay không, vậy anh mua cho em chút thuốc màu nhé?"

Diệp Thư Hoa sợ đến mức lắc đầu thành trống bỏi.

Anh nhanh câm miệng lại đi, mới vừa mua bộ văn phòng phẩm để cho cô trải qua cuộc sống mỗi ngày luyện chữ xong mới ăn, nếu lại mua một đống thuốc màu nữa, có phải mỗi ngày cô còn phải vẽ hai bức tranh mới có cơm ăn hay không?

Cơm nước đã không tốt, nhiệm vụ ngày càng khó khăn, Diệp Thư Hoa còn muốn tính sổ với anh trai nữa đây.

Tất nhiên chỉ có thể ghi nợ trong lòng, trước mặt anh ba Diệp, cô vẫn muốn giữ hình tượng em gái khôn khéo vui vẻ, Diệp Thư Hoa nở nụ cười, hiểu lòng người nói: "Anh ba đừng lãng phí tiền nữa, bút lông trong nhà đã đủ để em dùng rồi."

Nói tới nói lui, vẫn không thể nói ra được câu trả lời "giữ lại tiền lương cưới vợ" tiêu chuẩn. Diệp Quân Hoa cũng biết cái mà cô gọi là không nên lãng phí tiền, chẳng qua chính là hy vọng anh mua một ít đồ có ích, đồ gì có ít với em gái mình?

Đột nhiên Diệp Quân Hoa hiểu ra, cười nói: "Chờ đến tết, em và Đại Bảo cũng uống hết hai bình sữa mạch nha rồi, anh lại mua chút về nhé?"

Ánh mắt Diệp Thư Hoa sáng lên, xấu hổ gật đầu, nếu như anh ba cố ý muốn mua, như vậy cô sẽ vui vẻ nhận vậy.

Diệp Quân Hoa nhìn thấy vẻ mặt của Diệp Thư Hoa thì bỗng dở khóc dở cười, thầm nghĩ vì tiết kiệm tiền mua sữa mạch nha cho em gái và cháu trai, anh ấy trở về đơn vị phải cố gắng làm thêm giờ mới được.

Anh ba Diệp áp lực như núi bước lên hành trình trở về huyện.

Loading...