Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 58

Cập nhật lúc: 2025-02-25 04:27:40
Lượt xem: 47

Lâm Hồng Mai và Tống Tú Tú giận mà không dám nói đi vào phòng bếp, bởi vì đội trưởng Diệp đã lên tiếng, bọn họ cũng không dám phát ra chút động tĩnh nào, có thể nói là vô cùng chua xót trong lòng.

Người không cần đi vào phòng bếp thì ăn ý bao vây Diệp Thư Hoa.

Quả thật không thể giả bộ điếc nữa, Diệp Thư Hoa đứng lúc thả bút quay đầu lại, tất cả đều diễn vô cùng tự nhiên, không ngờ vừa quay đầu đã thấy khuôn mặt phóng đại của thanh niên tri thức Tống, biển diễn hoàn mỹ của Diệp Thư Hoa kết thúc, mặt đầy hoảng sợ hỏi: "Anh Tống, sao lại ở đây?"

"..." Tống Thanh Huy theo bản năng quay đầu nhìn người bạn nhiệt tình yêu thương của mình, Diệp Tiểu Muội là biết ơn mình như vậy sao?

Tống Thanh Huy không cảm thấy phản ứng của Diệp Tiểu Muội là ngạc nhiên mừng rỡ, trái lại càng giống như đang lo lắng lại có thêm người cướp thịt với mình.

Không thể không nói, thanh niên trí thức Tống đã gãi đúng chỗ ngứa, đáng tiếc chỉ có anh và ba người phụ nữ trong nhà họ Diệp nhìn rõ được bản chất của Diệp Thư Hoa.

Mấy người đàn ông của nhà họ Diệp đều bị sự đa tài đa nghệ của Diệp Tiểu Muội thuyết phục, một bức tranh trúc mực khéo léo đó làm cho bọn họ cảm thấy vô cùng đẹp, rối rít vây quanh bàn thưởng thức, Diệp Quân Hoa còn kéo Tống Thanh Huy đi đến trước muốn nghe lời bình: "Anh Tống, anh hiểu hội họa không, giúp nhà tôi nhìn thử tranh của Tiểu Muội vẽ như thế nào?"

Lúc này Tống Thanh Huy mới liếc nhìn lên bàn, không nhìn không biết, vừa nhìn đã bị dọa sợ, sau khi bình tĩnh anh không nhịn được mà nhìn Diệp Thư Hoa: "Tiểu Muội từng học vẽ sao?"

"Tất nhiên là không có."

"Đại đội chúng ta cũng không có mấy người biết vẽ."

Không cần Diệp Thư Hoa mở miệng, anh cả Diệp và anh hai Diệp đã liên tục cướp lời nói giúp cô. Diệp Thư Hoa không thể làm gì khác hơn là làm bộ mỉm cười như cao nhân, nhưng ánh mắt lại không nhịn được nhìn đội trưởng Diệp.

Cô cảm thấy mình biểu diễn rất hoàn mỹ, chính là không biết có đánh trúng lòng của cha già hay không.

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-58.html.]

"Chưa từng học qua, có thể vẽ đến trình độ này đúng là hiếm thấy." Tống Thanh Huy đánh giá đúng trọng tâm: "Trước khi giáo viên dạy vẽ trúc, cũng sẽ để học sinh trong trường quan sát kích cỡ của cây trúc, sự dài ngắn của lóng trúc. Lá trúc thì phải quan sát rõ chủ yếu và thứ yếu cùng với hình thức, những thức này là thông qua sự đậm nhạt của bút mực mà thể hiện ra."

"Vẽ trúc nhất định không thể quá ngay ngắn thống nhất, như vậy sẽ rất rập khuôn, không thể hiện được khí phách khí tiết của nó, nhưng cũng không thể quá phân tán, nếu không sẽ có cảm giác rất lộn xộn bừa bãi. Mặc dù Tiểu Muội vẽ rất đơn giản, nhưng mấy sai lầm thường gặp phải đều tránh được, nếu như không có người chỉ dạy kỹ thuật, đó chính là do Tiểu Muội quan sát tỉ mỉ, hơn nữa còn có thiên phú."

Có người thạo nghề ở đây đúng là thành công được một nửa, ngay cả Diệp Thư Hoa cũng không biết thì ra mình lại trâu bò như vậy, đội trưởng Diệp nghe xong giải thích của Tống Thanh Huy, tất nhiên vô cùng kinh ngạc, mọi người nhiệt liệt phụ họa: "Nếu không có Tiểu Tống giải thích, anh còn không biết bức tranh này lại khó vẽ như vậy."

"Anh nói mà, trúc trong tranh này của Tiểu Muội giống như trúc thật vậy, thật sự có linh khí."

Diệp Thư Hoa nghe bọn họ thổi phồng, đắc ý đến mức đuôi vểnh lên trời, còn phải làm bộ khiêm tốn nói: "Quan sát ư? Không có nha, em chỉ là cảm thấy vẽ như vậy rất đẹp mà thôi."

"Đều là bằng cảm giác ạ."

Diệp Thư Hoa cố gắng giả bộ, cuối cùng cha đội trưởng lấy tranh của cô, kín đáo nói: "Mang tranh chữ vào trong phòng mẹ con đi, đừng làm hư."

Phòng của đồng chí Vương Thúy Phân không phải là phòng của đội trưởng Diệp sao? Quả nhiên cha đội trưởng không có cách nào chống cự công kích của "cô gái thiên tài", Diệp Thư Hoa hưng phấn, còn bắt chước trò chơi, trong lòng vang lên tiếng nhắc nhở. [Nhắc nhở: Cha đội trưởng đối với người chơi có hảo cảm +100]

Diệp Thư Hoa dựa theo phân phó của cha đội trưởng, tung tăng đưa tranh vào phòng ngủ chính, sau khi đặt xong, Vương Thúy Phân cũng đã bưng đồ ăn đã nấu xong ra, hô to: "Đừng có mà đứng đó nữa, vào nhà chuẩn bị ăn cơm. Tiểu Tống à, ở nhà thím Diệp tuyệt đối đừng khách khí nhé."

"Được nha!" Diệp Thư Hoa phản ứng còn nhanh hơn Tống Thanh Huy, giống như một cái đuôi nhỏ đi theo Vương Thúy Phân vào nhà chính, làm cho Vương Thúy Phân bất đắc dĩ quay đầu mắng cô.

"Mẹ không có kêu con, con đi nhanh như vậy làm gì?"

Diệp Thư Hoa làm ra bộ dạng nghe không hiểu, nhanh chóng chiếm cứ vị trí gần chỗ bên trái, bên trái chính là chỗ ngồi đặc biệt của cha đội trưởng, thức ăn tốt nhất trong nhà đều đặt chỗ này, nói cách khác đi theo cha đội trưởng sẽ có thịt ăn!

Đội trưởng Diệp mời Tống Thanh Huy đi vào, thấy Diệp Thư Hoa đã chọn vị trí tốt ngồi xuống rồi, quả nhiên ông ấy dung túng, không nói gì mời khách lên bàn dùng bữa.

Loading...