Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 437
Cập nhật lúc: 2025-03-05 19:42:52
Lượt xem: 11
Diệp Tiểu Muội trừng mắt, "Có ý gì?"
"Anh không biết cô ta có ở đây hay không." Tống Thanh Huy chậm rãi nói, "Bắt đầu từ khi nhìn thấy em, anh cũng không chú ý tới những nữ sinh khác rồi."
Ngày hôm nay anh Tống thắp sáng lên lời tâm tình, Diệp Tiểu Muội đắc ý nghĩ. Không nghi ngờ chút nào, nội tâm của cô cũng bị anh Tống lấy lòng, đồng thời tin tưởng không nghi ngờ với anh, dù sao dung mạo của cô đẹp như vậy, anh Tống vừa gặp cô là không thấy những cô gái khác cũng bình thường. Vì thế Diệp Tiểu Muội rất vui vẻ xếp hàng lấy cơm với anh Tống, xong lại đắc ý trở lại bên cạnh Sở Hàm bọn họ chuẩn bị ăn cơm.
Sở Hàm nhìn vẻ mặt của cô, cũng mím môi cười, không hề nói nhiều, yên lặng ăn cơm.
Từ lúc các cô vào căn tin, đến khi ăn xong rời đi, bầu không khí đều vô cùng hài hòa, những hình ảnh tưởng tượn chia tay đối lập nhau hoàn toàn chưa từng xuất hiện, có lẽ là bây giờ mọi người vẫn cần mặt mũi, sau khi phát hiện người ta quả thật có người yêu thì cong đuôi lập tức rời đi, đâu còn có mặt mũi đến kiếm chuyện.
Sở Hàm cũng hoàn toàn yên tâm, ban đầu cô ấy cũng không nghĩ tới Tống Thanh Huy chú ý lại cẩn trọng như thế, hiện tại cũng bị Diệp Tiểu Muội dạy dỗ nhiệt tình buông thả như vậy, ở trong căn tin lời chàng ý thiếp không đỏ mặt chút nào, vì vậy lần này Diệp Tiểu Muội tuyên bố chủ quyền hết sức thành công, thành công đến mức làm cho cô ấy hơi trợn mắt ngoác mồm, nhưng thái độ Tống Thanh Huy hào phóng không che giấu cũng quả thật làm cho Sở Hàm càng an tâm; tiếp đó, cô ấy thừa dịp khoảng trống lúc Tống Thanh Huy lấy cơm nghe ngóng với đám bạn cùng phòng của anh, bọn họ không có đối chứng khẩu cung, nhưng biểu hiện đều rất tự nhiên nói Tống Thanh Huy luôn tôn kính mà không gần gũi với các cô gái, cô ấy tin tưởng bọn họ nói thật.
Cho nên cô ấy cũng không cần quan tâm Diệp Tiểu Muội nữa, vỏ quýt dày có móng tay nhọn, e rằng đời này Tống Thanh Huy cũng không trốn thoát lòng bàn tay của Diệp Tiểu Muội rồi.
Sau khi ăn cơm trưa xong, Sở Hàm trực tiếp nói tạm biệt với Diệp Tiểu Muội, cũng không lưu luyến trở về trường học, ngược lại trường học cô ấy ở bên cạnh, trở về còn có thể kịp lớp buổi chiều.
Diệp Tiểu Muội còn muốn tới Bắc Đại chơi với cô ấy một lúc, lại bị Tống Thanh Huy kéo lại. Anh hỏi cô tại sao không muốn theo mình, Diệp Tiểu Muội không tim không phổi nháy mắt vứt chị gái nữ chính ra sau đầu, thân thiết ôm lấy anh Tống: "Được rồi, bắt đầu từ bây giờ em chỉ có mình anh, hài lòng chưa?"
Anh Tống chưa nói có thoả mãn hay chưa, trực tiếp kéo Diệp Tiểu Muội đi dạo vườn trường, tay nắm tay, rêu rao khắp nơi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-437.html.]
Trước khi lên lớp, anh còn lôi kéo Diệp Tiểu Muội đi tìm giáo sư xin nghỉ. Tống Thanh Huy rất được các giáo sư ưu ái, xin nghỉ cũng dễ dàng hơn những bạn khác một chút, giáo sư thương tiếc vợ chồng bọn họ xa cách hai nơi, đoàn tụ không dễ dàng, rất sảng khoái cho anh nghỉ nửa ngày —— kỳ thực nếu như Tống Thanh Huy không được các giáo sư tin tưởng như thế, anh cũng có cách xin nghỉ, là một người đến giấy hôn thú cũng có thể mang theo trên người bất cứ lúc nào, dù như thế nào đều sẽ được đền bù như mong muốn.
Xin nghỉ rồi, Tống Thanh Huy và Diệp Tiểu Muội bèn đi chơi ở ngoài trường học.
Chủ yếu là bắt đầu đi học, cứ luôn lẩn quẩn ở trong trường học cũng không thú vị gì, Tống Thanh Huy hỏi Diệp Tiểu Muội có nơi nào muốn đi hay không, cô không chút nghĩ ngợi nói ra hai chữ: "Trung tâm mua sắm."
Diệp Tiểu Muội rảnh rỗi không có chuyện gì luôn thích đi mua sắm với bà nội, Tống Thanh Huy cũng không bất ngờ với đáp án của cô, cũng không chú ý cô sẽ dùng tiền, chỉ là thấy bây giờ hai tay cô trống trơn, cũng không giống dáng vẻ chuẩn bị ra ngoài, dù sao anh cũng hơi không yên lòng hỏi: "Đi ra ngoài có mang theo tiền không?"
"Hình như không mang, làm sao bây giờ?" Diệp Tiểu Muội ngước đầu, lông mi thật dài như cây quạt nhỏ vụt sáng, Tống Thanh Huy khẽ cười nói: "Vậy cũng chỉ có thể đưa hai tháng tiền cơm này của anh cho em, hi vọng sẽ không diệt thú vui của em?"
Diệp Tiểu Muội chà chà lắc đầu, "Nghe mà thật chua xót."
Ngược lại Tống Thanh Huy rất thản nhiên, "Dù sao quyền lực tài chính trong nhà đều ở trong tay em."
Diệp Tiểu Muội thích nghe lời này, rất đắc ý véo mặt anh Tống: "Bé ngoan, em sẽ tốt với anh."
Tống Thanh Huy: "…"
DTV
Diệp Tiểu Muội toàn lời lừa gạt vậy mà lần này không có nuốt lời, sau khi bọn họ đi tới trung tâm mua sắm, Diệp Tiểu Muội lần đầu tiên không đến xem quần áo vải vóc, cũng không đi tìm đồ ăn vặt cô thích, mà đi thẳng đến quầy bán vàng, để người bán hàng chọn một chiếc nhẫn nam giản dị hào phóng đeo vào ngón áp út của Tống Thanh Huy.