Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 431

Cập nhật lúc: 2025-03-05 19:42:40
Lượt xem: 15

Ngày đó Diệp Tiểu Muội bị chú Vương d.a.o động vô cùng hăng hái, hận không thể ngay lập tức bảo anh Tống quỳ xuống gọi cha, nhưng ngày hôm sau thì hối hận, dù sao khoa ngoại ngữ quá cực khổ, chỉ vì để anh Tống không với cao nổi mà dằn vặt chính mình, hoàn toàn không có lời được không-- đừng thấy bây giờ được các bạn học thổi phồng rất hài lòng, anh ba Diệp vừa hỏi ngọn nguồn cô đã ỉu xìu, rầu rĩ không vui kể hết toàn bộ quá trình nham hiểm chú Vương làm sao d.a.o động cho anh ba.

Nói đến thỏa chí, Diệp Tiểu Muội còn nói khoác không biết ngượng biểu thị: "Bây giờ nghĩ lại, ra nước ngoài cũng không có gì hay, dù sao cũng là đi ra nước ngoài bồi dưỡng chứ không phải chơi, sự nghiệp học hành nặng nề, nói không chừng còn phải rửa chén kiếm sinh hoạt phí cho mình, quả thực là chịu khổ."

Tiểu Muội khoác lác không biết ngượng như vậy, Diệp Quân Hoa nín cười rất khó chịu, con nhóc này còn tưởng rằng việc cô ra nước ngoài đã chắc chắn, không biết trong lòng chủ nhiệm Vương khoa ngoại ngữ người ta cũng không chắc chắn, chỉ là vẽ cái bánh d.a.o động cô thôi. Có điều lỡ như trường học thật sự có suất đi, Tiểu Muội của bọn họ quả thực rất có hi vọng ra nước ngoài, nhà họ Diệp thật sự có thể bồi dưỡng ra một du học sinh, thật giống như mẹ anh ta nói, mộ tổ bốc lên khói xanh!

Vì thế dù biết hi vọng xa vời, Diệp Quân Hoa vẫn hơi nhiệt huyết sôi trào, vuốt đầu Tiểu Muội an ủi: "Các thầy giáo nói cũng không sai, khoa ngoại ngữ tốt vô cùng, em được coi trọng trong khoa ngoại ngữ như vậy, sau này tốt nghiệp muốn ở lại trường có phải cũng có cơ hội hơn người ta không?"

Diệp Tiểu Muội ngốc nghếch ngẩng đầu: "Tại sao phải ở lại trường?"

"Chuyên ngành này của chúng ta, không có gì bất ngờ xảy ra chính là làm giáo viên, làm giảng viên ở đại học cũng không phải tốt hơn trường cấp ba cấp hai à?" Diệp Quân Hoa biết Tiểu Muội vẫn không coi trọng chuyện việc làm, cô nhóc này có lẽ cảm thấy mỗi ngày sống phóng túng thích hợp với cô nhất, dù cho thi lên đại học cũng không theo đuổi gì, vì thế nhân cơ hội này tẩy não cô, "Em xem, công việc giảng viên đại học có mặt mũi lại thanh nhàn, đãi ngộ lương bổng cũng tốt, nghe nói sau này còn có nghỉ đông và nghỉ hè, công việc nào so sánh được với giảng viên đại học chứ? Nếu em có thể ở đại học làm một giảng viên ngoại ngữ, có cơ hội học tập văn hóa tiên tiến của nước ngoài không nói, còn có thể danh chính ngôn thuận dẫn mọi người dẫn đầu xu hướng, nghe nói các cô gái nước ngoài trang điểm uốn tóc mang giày cao gót, em hẳn cũng thích những thứ này nhỉ? Làm giảng viên ngoại ngữ, dù cho cực thế nào tất cả mọi người đều sẽ cảm thấy em thời thượng hợp mốt, nói không chừng còn có người học tập theo em…"

DTV

"Dẫn đầu xu hướng" là câu cửa miệng của Diệp Tiểu Muội, vì bỏ tư tưởng sâu gạo của Diệp Tiểu Muội, anh ba Diệp cũng tận tình khuyên nhủ rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-431.html.]

Diệp Tiểu Muội nghe xong thật sự có hơi đăm chiêu, cô cảm thấy mình không làm việc cũng rất tốt, nhưng là một bà chủ gia đình thật sự, thêm vào suy nghĩ tiên tiến, hình như rất dễ bị người khác coi là người không đứng đắn, cô thích được tâng bốc, lại không thích để người ta chỉ chỏ, dựa theo cách nói của anh ba, làm một giảng viên ngoại ngữ quả thật có thể danh chính ngôn thuận rong chơi.

Nếu không thì thử xem?

Ngược lại đã chuyển qua khoa khác rồi, xem thái độ của chú Vương bọn họ hận không thể trói cô tới, dù cho như thế nào cũng sẽ không cho cô cơ hội đổi ý, vậy thì hăm hở tiến về phía giảng viên ngoại ngữ đi, nếu như giảng viên ngoại ngữ không nhẹ nhàng tự do giống như anh ba nói, cùng lắm sau này lại từ chức.

Diệp Tiểu Muội cứ như vậy thuyết phục mình, vẫn khẩu khí rất lớn bày tỏ: "Nếu anh ba cũng khuyên như thế, vậy em ở lại khoa ngoại ngữ một chút vậy."

Nói giống như cô ở lại khoa ngoại ngữ là cho anh ta mặt mũi vậy, anh ba Diệp không nhịn được cười, quả thực yên tâm hơn, lúc này mới nhớ lại hỏi: "Có điều Tiểu Muội biết tiếng Anh lúc nào thế?"

Diệp Tiểu Muội hiên ngang nói: "Khi còn bé trong thôn không phải có một ông cụ từng đi nước ngoài à, em thích chạy qua nhà ông ấy chơi, học được một ít ngoại ngữ, bởi vì thiên phú dị bẩm thế nên học được ngay."

"Có thật không?" Anh ba Diệp lại sờ đầu Diệp Tiểu Muội, không quá tin tưởng cái miệng toàn lừa gạt của Tiểu Muội, cũng không quá nghi ngờ, khi còn bé quả thật có một ông cụ như thế, anh ta còn lén lút xem tranh liên hoàn trong nhà ông cụ, nhớ mang máng Tiểu Muội quả thực thích chạy tới nhà ông cụ, có điều lúc đó cô học tiếng Anh như thế nào anh ta cũng không biết, ngược lại một chữ anh ta cũng không biết.

Vậy thì tạm thời tin tưởng Tiểu Muội nói cô thiên phú dị bẩm đi, anh ba Diệp đường hoàng ra dáng khích lệ, "Vì thế chuyển tới khoa ngoại ngữ cũng là chuyện tốt, để mọi người đều biết Tiểu Muội của chúng ta có thiên phú và tài hoa cỡ nào."

Loading...