Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 423
Cập nhật lúc: 2025-03-05 12:11:40
Lượt xem: 17
Diệp Tiểu Muội vào phòng trước, không sai với phỏng đoán của cô, nhà nghỉ ở Bắc Kinh tốt hơn trong huyện hơn nhiều, vách tường sơn rất sạch sẽ, sàn nhà cũng không nhiễm một hạt bụi, còn có phòng vệ sinh và ban công, diện tích phòng không phải rất lớn, thế nhưng ánh sáng và thiết bị đã khiến Diệp Tiểu Muội rất hài lòng, sau đó quay một vòng, xoay người cười híp mắt nhìn Tống Thanh Huy: "Anh Tống ~"
Tống Thanh Huy rất cẩn thận khóa kỹ cửa mới đặt hành lý ở trên ghế sô pha, mỉm cười nhìn Diệp Tiểu Muội: "Làm sao vậy?"
DTV
"Em thích căn phòng này." Khóe mắt đuôi lông mày Diệp Tiểu Muội đều hài lòng, Tống Thanh Huy cũng bị tâm tình của cô lây nhiễm, nụ cười trên mặt càng tăng lên mấy phần, vừa nhấc chân đi tới phía cô, "Thích là tốt rồi."
Diệp Tiểu Muội cũng toét miệng cười, đắc ý đưa tay ra với anh. Tống Thanh Huy
rất quen thuộc động tác này, thích thú đứng tại chỗ, phối hợp giang hai tay, Diệp Tiểu Muội quả nhiên rất vui vẻ chủ động chạy tới anh, như là tư thế Nhũ Yến ném Lâm Nhất. Thế nhưng Tống Thanh Huy không nghĩ tới lần này Diệp Tiểu Muội trực tiếp nhảy vào trong lồng n.g.ự.c của anh, dáng điệu uyển chuyển, chờ anh phục hồi tinh thần lại phát hiện cô đã treo ở trên người anh, hai chân cũng kẹp chặt ở bên hông anh.
Giữa ban ngày ban mặt, kiểu tư thế này cũng quá kích thích, gương mặt tuấn tú của Tống Thanh Huy ửng đỏ, vội thấp giọng nói: "Tiểu Muội, mau xuống đi."
Diệp Tiểu Muội đương nhiên sẽ không nghe lời như thế, cô càng dùng sức ôm lấy cổ của anh, chậm rãi cúi đầu: "Lâu như vậy không gặp, lẽ nào anh Tống không nhớ em chút nào sao?"
"Muốn cũng không thể như vậy." Tống Thanh Huy thật giống như cô vợ nhỏ bị đùa giỡn, lỗ tai đều đỏ, "Tiểu Muội, em nghe lời."
"Em mặc kệ, em muốn anh Tống, muốn ôm cao như vậy mà hôn với anh." Khi nói chuyện, Diệp Tiểu Muội chậm rãi kề sát môi đỏ tới trên môi mỏng anh.
Đây chính là đòn sát thủ không có sơ hở nào của Diệp Tiểu Muội, anh Tống ngoài miệng nói không muốn, thân thể lại rất thành thực, trong nháy mắt không còn lập trường, thậm chí chủ động ngẩng mặt lên phối hợp hôn môi với cô.
Tư thế ôm hôn có hơi quá tốn năng lượng, thể lực của Tống Thanh chỉ ở mức trung bình, chỉ có thể kiên trì mười, hai mươi phút, cuối cùng hai người song song ngã lên giường lớn, hôn đến khó lìa xa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-423.html.]
Tiểu biệt thắng tân hôn, chờ Diệp Tiểu Muội tỉnh lại từ trong cơn kích tình mới phát hiện sắc trời đã tối, trong phòng không bật đèn, có vẻ hơi u ám, nhưng cô không để ý tới hưởng thụ giờ khắc đưa tình dịu dàng này, bội vã bò lên từ trên người Tống Thanh Huy, nói lầm bầm: "Sao một cái chớp mắt đã tối như vậy…"
Trời đến cùng vẫn chưa tối hẳn, lấy trinh tiết của Tống Thanh Huy dù như thế nào đi nữa cũng không chịu đựng được mê hoặc, cũng chỉ là hành vi bên lằn ranh giới, đụng chạm mà thôi, vì thế cũng không cần thanh tẩy gì, Diệp Tiểu Muội lưu loát ngồi xuống chỉnh lý quần áo và kiểu tóc.
Tống Thanh Huy cũng ngồi xuống cài nút áo sơ mi lại, ở bên tò mò hỏi: "Buổi tối có chuyện sao?"
"Đúng vậy, lần đầu tiên anh rể tới trường học của chúng em, nói buổi tối mời chúng em tới căn tin ăn cơm." Nói tới đây, Diệp Tiểu Muội quay đầu nhìn anh Tống cười nói, "Người ta cũng không nói mời anh Tống, bây giờ anh không phải con ghẻ của em đấy chứ?"
Danh xưng "con ghẻ của em" lấy lòng Tống Thanh Huy, ở trước mặt Diệp Tiểu Muội khuôn mặt vốn nhu hòa càng dịu dàng như nước, cũng phối hợp gật đầu: "Đúng vậy, vậy làm sao bây giờ đây?"
Diệp Tiểu Muội thở dài, "Vậy em ăn ít chút, phần thức ăn còn lại chia anh một nửa, có khổ nữa cũng không thể khổ đứa nhỏ…"
Câu nói sau cùng thực sự quá phá hoại không khí, Tống Thanh Huy cũng không chờ cô nói hết lời, đưa tay nhẹ nhàng gõ đầu nhỏ của cô, "Lại nói bậy nói bạ."
Diệp Tiểu Muội che đầu đang muốn kháng nghị, lại nghe thấy anh Tống nói, "Đi tới căn tin gặp mặt mọi người trước, lên tiếng chào hỏi, tới tối chúng ta đi ra ngoài ăn cơm tiệm."
Thu xếp này rất lấy được lòng Diệp Tiểu Muội, cô nhìn ra được chị Lý ăn mặc mộc mạc, tác phong đơn giản, đương nhiên phần lớn người ở trường học đều giống chị Lý, không phải ai cũng giàu có giống như anh Tống, đêm nay mời khách nói vậy cũng tiêu một khoản nhỏ, ngược lại Diệp Tiểu Muội không tiện bỗng dưng kéo anh Tống qua ăn chùa, nhưng anh Tống đến rồi lại không đi, cảm thấy giống như coi thường người ta, cô cũng không muốn tạo thành hiểu lầm không cần thiết.
Kiến nghị của anh Tống có thể nói là vẹn toàn đôi bên, vừa tôn trọng chị, lại có thể cùng ra ngoài ăn với anh Tống, hoàn mỹ!
Nói thật, nếu không sợ quá mức thẳng thắn, Diệp Tiểu Muội đã sớm nghĩ ra quán ăn rồi, anh Tống có ánh mắt như thế, cô đương nhiên rất vui vẻ, trong nháy mắt quên sự không thích vì bị gõ đầu, lại ngọt ngào kéo tay anh Tống: "Hay lắm hay lắm, bây giờ chúng ta đi qua đó đi."