Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 394
Cập nhật lúc: 2025-03-04 22:04:41
Lượt xem: 16
Lưỡng lự chốc lát, Tống Thanh Huy quyết định đi thay quần áo ngủ rồi lên giường.
Giường của bọn họ cũng mới, diện tích lớn hơn so với giường bình thường một chút, để không đánh thức Diệp Tiểu Muội mới vừa ngủ, Tống Thanh Huy nhẹ nhàng vén một góc chăn ra, nằm ra sát mép giường. Nhưng mà Diệp Tiểu Muội vẫn nhận ra động tác của anh, người lúc trước vẫn tỏ vẻ vô cùng buồn ngủ lúc này lại đột nhiên mở mắt, hai mắt sáng lên nhìn anh: “Anh Tống...”
Tống Thanh Huy không khỏi đỏ mặt, vừa muốn cố làm ra vẻ bình tĩnh hỏi cô có phải bị mình đánh thức hay không, Diệp Tiểu Muội đã nhanh chóng lăn vào trong lòng, anh vô thức đưa tay ôm lấy, sờ thấy một tấm lưng trần trụi thì sợ đến mức tay run lên, muốn rút về lại dính chặt lại như nhựa cao su vậy, không sao rút ra được.
Diệp Tiểu Muội không để ý tới phản ứng của anh, rốt cục đã đến phiên cô muốn làm gì thì làm, tâm trạng cô rất kích động, chẳng những áp sát vào trước n.g.ự.c anh Tống, bàn tay nhỏ bé còn không an phận cuốn lấy vạt áo quần áo ngủ của anh, hỏi cực kỳ mập mờ: “Anh Tống, có muốn em giúp anh cởi quần áo ngủ cho ngon không?”
Tiếng anh Tống chột dạ yếu ớt: “Không cần...”
Diệp Tiểu Muội hưng phấn đỏ bừng cả khuôn mặt, cả người đều nhoài lên trên người anh: “Đừng khách sáo mà, em tới giúp anh!”
...
Cuối cùng, Diệp Tiểu Muội được như nguyện ăn sạch anh Tống. Sau đó, Diệp Tiểu Muội khỏe như vâm đã sụp đổ.
DTV
Dù sao Tống Thanh Huy cũng đang tuổi trai tráng, thể lực và nhiệt tình đều đủ cả, lúc đầu ngượng ngùng nhăn nhó, sau khi tiến vào trạng thái thì tốt rồi. Lần đầu tiên không thể tránh khỏi hơi nhanh, Tống Thanh Huy theo đuổi chủ nghĩa hoàn mỹ không hài lòng lắm đối với lần này, rất nhanh lại kéo Diệp Tiểu Muội làm lần thứ hai.
Có lẽ là bởi vì thông minh hiếu học, cộng thêm hấp thu kinh nghiệm của bài học lần trước, lần thứ hai Tống Thanh Huy biểu hiện tốt cực kỳ, quả thực không giống là tay mới, chẳng những kiên trì thời gian dài, quá trình cũng rất mạnh, chờ lúc anh rốt cục hài lòng đánh chuông thu binh, Diệp Tiểu Muội được xưng là lão tài xế cơ bản đã là con cá phế, tứ chi vô lực ngã ở trên giường, còn Tống Thanh Huy vẫn có thể thần thái sáng láng mặc quần áo tử tế, xuống giường tìm khăn sạch giúp Diệp Tiểu Muội lau thân thể, hết sức dịu dàng, săn sóc dỗ dành nói: “Ngủ đi.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-394.html.]
Diệp Tiểu Muội: Đời này không còn gì luyến tiếc. jgp
Lúc đầu tưởng là có thể sở hữu chân dài, cuối cùng mình lại thành chân dài, Diệp Tiểu Muội rất tức giận, cố gắng lấy lại ưu thế.
Chỉ là trước mắt vấn đề càng khẩn cấp hơn không phải tìm lại ưu thế mà là cô đã bị dày vò đến tận nửa đêm mới nghỉ ngơi, ngày hôm sau trời chưa sáng lại phải rời giường vào trong huyện đăng ký kết hôn.
Đây quả thực là đang làm khó dễ cô. Diệp Tiểu Muội che kín chăn chuẩn bị giả c.h.ế.t đến cùng.
Vương Thúy Phân miệt mài không mệt mỏi ở bên ngoài gõ cửa, bình thường bà ấy sẽ không khách sáo như vậy, trực tiếp vào nhà vén chăn, Diệp Tiểu Muội không dậy nổi cũng phải dậy nổi, nhưng bây giờ đã lấy chồng rồi, làm mẹ cũng không thể tùy tiện vào gian nhà của vợ chồng son họ được, thế là chỉ có thể dùng sức ở bên ngoài gõ cửa.
Tống Thanh Huy nhìn Diệp Tiểu Muội quấn mình thành cái kén tằm coi như không nghe được âm thanh bên ngoài thì đành chịu lại có chút chột dạ, đương nhiên anh biết tối hôm qua dày vò một trận đó, hiện tại thân thể cô khẳng định không thoải mái, tuy là đó không phải ý định ban đầu của anh nhưng anh quả thực cần phải gánh vác trách nhiệm chủ yếu.
Nhưng hôm nay vào huyện thật sự không thể dây dưa, Tống Thanh Huy có hổ thẹn đi nữa cũng chỉ có thể đi ra chào hỏi cha mẹ vợ ở cửa trước: “Hay là thím đi làm việc trước, con cam đoan sẽ gọi Tiểu Muội dậy, sẽ không làm lỡ quá nhiều thời gian đâu ạ.”
Vương Thúy Phân không thể đi vào, đành phải truyền thụ kinh nghiệm đối phó với Diệp Tiểu Muội cho anh: “Nếu như Tiểu Muội không nghe lời thì con cứ lấy chăn ra, đợi thấy lạnh thì nó sẽ biết ngoan ngoãn đứng dậy mặc quần áo.”
Nội tâm Tống Thanh Huy đang hổ thẹn, thật sự không dám dùng thủ đoạn này đối phó Diệp Tiểu Muội, nhưng trước mặt Vương Thúy Phân vẫn gật đầu tỏ vẻ nghe lời: “Con biết rồi, thím cứ yên tâm.”
Nhìn mẹ vợ đi mà vẫn không yên tâm, Tống Thanh Huy mới đóng cửa lại, trở lại bên giường, trước tiên “cứu” đầu của Diệp Tiểu Muội ra từ trong chăn, nhẹ giọng nói: “Thím Diệp đã đi rồi.”