Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 386

Cập nhật lúc: 2025-03-04 21:58:56
Lượt xem: 9

Tựa như đã tính trước thời gian, bên này mới vừa náo xong, đại biểu phòng bếp đã tới đây gọi mọi người ăn cơm, Diệp Tiểu Muội đắc ý vênh váo, vô thức muốn đứng lên đi ăn cùng mọi người thì bị chị họ hai bên cạnh vội vàng ấn trở về. Cô dâu chưa qua cửa thì không thể xuống đất, chị dâu họ hai không nói như vậy mà cười híp mắt trêu ghẹo: “Tiểu Muội, dù cho em muốn đi cùng chú rể cũng không thể gấp gáp như vậy, phải để mọi người ăn no cơm mới có sức lực tiễn em.”

Chị dâu họ hai giọng lớn, người đã chạy tới sân cũng nghe thấy, lập tức nhao nhao dừng bước quay đầu lại xem, còn có người coi lời chị dâu họ hai nói là thật, chợt ồn ào cười to.

Cô dâu “sốt ruột” như thế đúng là lần đầu trông thấy.

DTV

Người ngoài có thể hiểu lầm ý định của Diệp Tiểu Muội chứ Tống Thanh Huy thì quá rõ ràng, cô nhóc kia là vì nghe thấy đồ ăn mới không ngồi yên đấy.

Mặc dù biết Diệp Tiểu Muội sẽ không lúng túng, nhưng anh vẫn không nhịn được nói nhỏ như trấn an: “Tiểu Muội, em ở nhà chờ một chút, anh sẽ lấy cơm qua đây cho em.”

Mặc dù phần lớn người đã đi ra nhưng đám chị dâu cả Diệp còn chưa đi, nghe nói như thế, chị dâu cả Diệp không chút khách sáo cười vang nói: “Em rể, chị biết em xót vợ nhưng cũng phải đợi Tiểu Muội vào cửa nhà em hãy từ từ xót chứ? Bây giờ Tiểu Muội còn chưa qua cửa, nên để người nhà mẹ đẻ bọn chị lo bữa cơm này.”

Phong thủy luân chuyển, cô dâu và chú rể luân phiên bị lấy ra làm trò đùa, Tống Thanh Huy không có da mặt dày như Diệp Tiểu Muội, chỉ có thể chạy trối c.h.ế.t dưới ánh mắt hài hước của đám chị dâu cả Diệp, không dám nói đưa cơm cho Diệp Tiểu Muội nữa.

Tống Thanh Huy đã bị chị dâu cả Diệp nói cho mặt đỏ tới mang tai, đi ra mà không hề chống cự, Diệp Tiểu Muội đã biết đồ ăn không thể trông cậy vào anh được. Cô nghĩ chắc bữa trưa cũng là do một trong hai bà chị dâu chịu trách nhiệm đưa tới cho cô, cho nên khi mọi người đều đã đi, chỉ còn một mình cô ở trong phòng thì Diệp Tiểu Muội tràn đầy phấn khởi bắt đầu đếm tiền mừng.

Thân thích bên nhà họ Diệp cũng coi là điều kiện bình thường ở nông thôn, không đến mức nghèo tới nỗi nhà chỉ có bốn bức tường, đương nhiên cũng không có nhiều tiền, cho nên túi tiền mừng của mọi người cũng chỉ là tấm lòng mà thôi. Diệp Tiểu Muội mở hồng bao ra, phần lớn đều là một hào hai hào, thậm chí còn có năm xu tám xu nữa. Diệp Tiểu Muội đều có thể tính ra, cô nhận nhiều tiền mừng như vậy ước chừng cộng lại cũng chỉ được mấy đồng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-386.html.]

Đúng là làm người thấy đau lòng người nghe rơi lệ mà.

Nhưng Diệp Tiểu Muội vẫn đắm chìm trong khoái cảm mở hồng bao, không chú ý tới mẹ cô đã đẩy cửa vào nhà.

Trước đó Vương Thúy Phân đã bận việc cho tới trưa, ăn cơm sáng xong, ở phòng bếp rửa chén rửa rau không ngừng để chuẩn bị bữa tiếp theo, người giúp đỡ sau bếp ai nấy đều bận rộn tối mặt tối mày, Vương Thúy Phân là nữ chủ nhân, thỉnh thoảng còn phải ra phía trước chiêu đãi bạn bè thân thích, các bề trên như các cậu nhà mẹ bà ấy cũng tới, người ta nể mặt biết bao, bà ấy nhất định phải tự mình chiêu đãi mới tính là tận tâm; bề trên nhà mẹ đẻ đã quan tâm thì bên nhà chồng đương nhiên cũng không thể bỏ qua, cho nên Vương Thúy Phân bận rộn chỉ thiếu nước phân thân, căn bản không thể lo được cho Diệp Tiểu Muội trong nhà.

Cuối cùng cũng làm xong cơm trưa mà không chậm trễ, khách khứa đằng trước nhao nhao ngồi xuống, sau bếp cũng được lấy hơi, Vương Thúy Phân không để ý tới chuyện này nữa, trực tiếp múc một bát thức ăn mới ra lò rồi hối hả trở về nhà. Khách khứa đằng trước để cha xấp nhỏ và mấy anh em thằng cả tiếp đãi, bà ấy thực sự không yên tâm về tiểu tổ tông không bớt lo trong nhà kia, phải trở về liếc mắt một cái mới có thể yên lòng.

Sau đó bà ấy liền thấy Diệp Tiểu Muội len lén đếm tiền mừng ở trong phòng, quả nhiên không trông là nhảy lên lật nóc nhà ngay!

Vương Thúy Phân sừng sộ lên, trầm giọng hỏi: “Con đang làm gì đấy?”

Diệp Tiểu Muội giật mình hoảng sợ, nhanh chóng quét hồng bao và tiền mặt vào trong túi như khi còn đi học lén xem tiểu thuyết, sau đó ngẩng mặt lên cười lấy lòng đồng chí Vương Thúy Phân: “Mẹ, sao mẹ lại về rồi?”

Bị bắt tại trận, Diệp Tiểu Muội ít nhiều cũng có chút chột dạ.

Đời trước, từ trước đến giờ đại tiểu thư Diệp không phát hiện mở quà trước mặt có gì không đúng, bề trên cho hồng bao quả thực cũng không tiện mở ra ngay lúc đó, nhưng xoay người đi thì hoàn toàn không thành vấn đề, cô lén nhìn tiền lì xì ngay trước mặt ông nội bà nội cũng chưa từng bị nói, mãi đến khi chuyển kiếp mới phát hiện chỉ cách có ba mươi năm mà lúc này lại có nhiều chú ý và quy củ như vậy, cô tự do tự tại đã quen, bình thường hay bị mẹ mắng bởi những việc nhỏ đến to đầu.

Loading...