Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 350

Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:50:45
Lượt xem: 21

Chuyến xe về của bọn họ do cha Tống tự đặt, chẳng những là giường nằm, hơn nữa là giường mềm trong truyền thuyết, sau khi Diệp Tiểu Muội lên xe quả thực sợ ngây người, bên trong sáng sủa sạch sẽ, còn còn có cửa, làm giống như phòng tiêu chuẩn ở khách sạn, thời đại này vẫn rất tân tiến.

Đây là lần đầu tiên Diệp Tiểu Muội nằm giường mềm, đời trước cô cũng chưa từng hưởng thụ đãi ngộ này, chủ yếu là không cần thiết, khi cô nhớ chuyện, cha mẹ cô đã có một chút thành tựu, thỉnh thoảng ông nội bà nội sẽ dẫn cô đi ra ngoài trải nghiệm, cũng chỉ chạy tới những thành phố lớn ở phía bắc Quảng Hòa Hồng Kông, Macau, Đài Loan, đi máy bay là được, thỉnh thoảng chọn tàu hỏa cũng là loại khoảng cách ngắn, mua vé ngồi là được. Bây giờ nhìn thấy giường nằm xe lửa thập kỷ 70, quả thật khá mở mang tầm mắt, vừa lên xe lập tức cởi giày hưng phấn nhảy lên giường, nhảy xong lại không an phận nhảy lên giường anh Tống, giả vờ giả vịt hỏi: "Anh Tống, nơi này chỉ có hai người chúng ta, rất sợ đó, buổi tối em có thể ngủ chung với anh không?"

Anh Tống lạnh lùng vô tình chạy về phía đối diện cô.

Diệp Tiểu Muội cũng không thất vọng. Bà nội Tống còn hiểu ý hơn đồng chí Vương Thúy Phân, nghe cô nói cơm trên xe lửa ăn rất ngon, cũng không chuẩn bị lương khô cho bọn họ, cười híp mắt bảo cô ăn chút đồ ngon trên xe lửa, vì thế hai ngày nay Diệp Tiểu Muội ở không tệ, cũng không quá nhớ nhung ngày nào đó lại tới Bắc Kinh trải qua tháng ngày hạnh phúc.

Xe lửa xình xịch xình xịch tới phía trước, đến nơi bọn họ cần, trời vừa sáng mấy cha con nhà họ Diệp cũng đã ở ga xe lửa ôm cây đợi thỏ.

Đại khái lại là "gia đình có truyền thống học giỏi", trận chiến nhà họ Diệp tới ga xe lửa đón người làm khoa trương giống như lúc Diệp Tiểu Muội chụp ảnh. Tất cả thanh niên trai tráng của nhà họ Diệp đều đến, người biết bọn họ tới đón con gái con rể, người không biết còn tưởng rằng đây là kết bè đi đánh con rể.

Đội trưởng Diệp và ba anh em nhà họ Diệp đương nhiên không cho là mình xốc nổi, hôm nay là Tết Nguyên Tiêu, thêm vào còn chưa qua hết năm, ở nhà nhàn rỗi cũng là nhàn rỗi, chẳng bằng cùng tới thành phố đón Tiểu Muội. Dù sao cả nhà bọn họ cũng chưa từng xa nhà, Diệp Tiểu Muội không khiến người ta bớt lo nhất một mực chạy đến nơi xa xôi như Bắc Kinh, vừa đi lại đi hơn một tháng, trong lúc đó cũng không gửi thư, gọi điện thoại gì cả, bọn họ không yên lòng cũng là bình thường.

Trên thực tế, ngày ấy Tống Thanh Huy dẫn Diệp Tiểu Muội về Bắc Kinh, anh cả Diệp và anh hai Diệp nhớ tới lập tức xin đến ga xe lửa đưa tiễn, chỉ là đội trưởng Diệp càng hi vọng hai anh em bọn họ có thể kế thừa y bát của ông ấy, cầm s.ú.n.g dẫn đội vào núi săn thú, với cả ông ấy đã hỏi bác tài giao hàng ở trấn trên, người ta nói chở kèm ba người đã rất miễn cưỡng, ông ấy cũng chỉ có thể từ chối lời xin xỏ của thằng cả thằng hai. Hiện tại cũng không cần đi săn, lại không gặp được tài xế có thể cho đi nhờ xe, người ta cũng đang ở nhà ăn tết, cuối cùng mọi người cũng phải trở lại, nghĩ cũng đã đến đây rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-350.html.]

Sau đó bốn cha con cùng nhau ra trận.

Đón người gì đó, đương nhiên là phải sớm không được trễ, coi như biết buổi chiều mới có thể tới ga, bọn đội trưởng Diệp vẫn xuất phát từ sáng sớm, lúc tất cả mọi người ăn cơm ở nhà, mấy cha con đã ngồi ở ga xe lửa, chỉ uống nước nóng gặm lương khô tự mang.

Giải quyết vấn đề ăn cơm, rướn cổ lên còn chưa thấy bóng dáng chuyến xe Bắc Kinh, đội trưởng Diệp cũng không nén được tức giận, không nhịn được hỏi: "Thằng ba, bọn Tiểu Muội nói gì trong điện thoại vậy?"

DTV

Hôm nay đã là lần thứ năm Diệp Quân Hoa trả lời vấn đề này (số lần trả lời câu hỏi trước ngày hôm nay tạm thời không thống kê), nhưng vẫn rất kiên trì giải thích: "Khi Tống…. Thanh Huy gọi điện thoại, con đang đi làm, anh ấy không để đồng nghiệp tới phân xưởng gọi con, để lại mấy câu nhờ đồng nghiệp truyền đạt, nhưng ý chính là nói cho chúng ta thời gian xe lửa, cùng với hành lý tương đối nhiều mà thôi."

"Tiểu Tống gọi điện thoại? Tiểu Muội cũng không nói lời nào với con sao?"

Diệp Quân Hoa cũng rất bất đắc dĩ, lắc đầu nói: "Trợ lý Trần nhận cuộc gọi nói chỉ nghe thấy tiếng của đồng chí nam trẻ tuổi, đối phương giới thiệu nói là em rể con, bên cạnh cũng không nghe thấy tiếng con gái."

Đội trưởng Diệp nhíu mày, bất mãn nói: "Con nhỏ Tiểu Muội này, nhất định là chơi ở Bắc Kinh tới điên rồi, Tiểu Tống còn biết gọi một tiếng thăm hỏi chúng ta, thế mà nó không hề nhớ tới trong nhà."

Một câu bất mãn của đội trưởng Diệp khiến ba anh em nhà họ Diệp thở dài, sớm biết con nhóc này ra khỏi nhà, chơi vui vẻ là không nhớ tới trong nhà, nhưng không nghĩ tới cô có thể vô tâm vô tư đến nước này, đi ra ngoài hơn một tháng, cũng không nhớ phải hỏi thăm bọn họ một tiếng, cho dù là báo bình an. Làm cho những người ở nhà như bọn họ nóng ruột nóng gan, ăn tết cũng còn đang bận tâm thay cô!

Loading...