Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 337
Cập nhật lúc: 2025-03-03 21:50:20
Lượt xem: 22
Khi Diệp Tiểu Muội vui vẻ xoát cảm giác tồn tại ở trước mặt cha mẹ Tống thì tết đến.
Thời gian trôi qua rất nhanh, có điều Diệp Tiểu Muội đến Bắc Kinh cũng hơn nửa tháng, mỗi ngày ngồi ở phía sau xe đạp anh Tống, gần như di chuyển khắp phố lớn ngõ nhỏ ở Bắc Kinh.
Lúc bắt đầu, Diệp Tiểu Muội không quá hiểu vì sao lần này anh Tống tích cực như vậy, rõ ràng thời gian đầy đủ như thế, anh Tống lại giống như lửa cháy tới mông, chỉ cần mặt trời ló dạng, nhất định phải lôi kéo cô ra ngoài chơi, như là hận không thể trong vòng một ngày dẫn cô đi dạo hết Bắc Kinh.
Diệp Tiểu Muội đề xuất ở nhà nghỉ hai ngày xem TV đều bị bác bỏ, anh Tống với tính tình vội vã như vậy, căn bản không phải anh Tống cô biết mà.
Đến tết, Diệp Tiểu Muội mới biết nguyên nhân, thì ra thời gian để cho cô ra ngoài chơi thật sự không nhiều, bởi vì cô là "nàng dâu mới vào cửa", bạn bè người thân đến rồi đều phải kéo cô ra ngoài lặn mất tăm, cho nên ngoại trừ đi thăm người thân ra cô cũng không thể đi đâu cả.
Có lẽ là sợ Diệp Tiểu Muội biết rồi lại nháo nhào lên, Tống Thanh Huy cũng không có nói sắp xếp quan trọng như thế cho cô biết trước, chỉ là đề phòng chu đáo dẫn cô chơi thoải mái nhiều ngày như vậy, xem như là ngăn chặn cái miệng của Diệp Tiểu Muội.
DTV
Hơn nửa tháng này Diệp Tiểu Muội cũng coi như hài lòng thỏa mãn, lúc đến tết, cũng ngoan ngoãn phối hợp trong sự chờ mong của Tống Thanh Huy.
Có điều không phải cô nghe anh Tống, mà là thời gian qua đi nhiều ngày rốt cục nhớ ra, ăn tết xong có nghĩa là qua không lâu nữa bọn họ phải về nhà, lại được kiếm ăn dưới tay đồng chí Vương Thúy Phân và người cha đội trưởng rồi. Cha mẹ già rất coi trọng biểu hiện của cô ở Bắc Kinh, trong lòng cô vẫn có tính toán, vì sau khi trở về có kết quả báo cáo tốt với bọn họ, Diệp Tiểu Muội cũng chỉ có thể ngoan ngoãn phối hợp.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-337.html.]
Bị mọi người ép đọc sách viết chữ, thường xuyên khiến Diệp Tiểu Muội cảm thấy đau đầu, thế nhưng để mình làm bình hoa tinh mỹ biểu diễn ở trước mặt mọi người, nghe mọi người khen tặng ca ngợi, công việc này cô làm rất thuận tay, chẳng khó khăn gì. Chủ yếu là đến cả cha chồng mẹ chồng cô cũng nắm được, lúc này đang tự tin tăng cao, vì thế không hề lo lắng gặp họ hàng chút nào.
Hơn nữa nhà của bà nội Tống còn là sân nhà của buổi hoạt động.
Người trong nước dù cho ngày lễ trọng đại nào đều chú ý hai chữ "đoàn viên", bữa cơm đêm giao thừa quan trọng như vậy, ở Bắc Kinh có cha Tống mẹ Tống, cô út Tống, dượng út và con cái bọn họ, còn có anh họ Tống và mẹ của anh ấy, một người cũng không thiếu, tất cả đều đến nhà bà nội Tống đón giao thừa.
Bà Tống sinh hai đôi trai gái, bây giờ đến Tống Thanh Huy cũng sắp kết hôn, anh chị bên trên đương nhiên đã sớm lập gia đình, có vài người động tác mau lẹ phỏng chừng đã sinh mấy đứa nhỏ. Như chị họ ở Thượng Hải mua đồng hồ đeo tay giúp Tống Thanh Huy, Diệp Tiểu Muội nghe bà nội Tống nói chị ấy đã sinh hai trai gái, còn định sinh thai thứ ba. Nói cách khác con trai của nhà họ Tống rất thịnh vượng, bữa tiệc đêm giao thừa, tụ tập qua nhà bà nội Tống chỉ miễn cưỡng chừng mười người, nếu không phải năm nay Tống Thanh Huy dẫn theo Diệp Tiểu Muội trở về góp đủ số, người còn có thể ít hơn, hai bàn tay đã đếm đủ, thực ra bữa tiệc đêm giao thừa này có thể xưng là vắng vẻ.
Diệp Tiểu Muội lại phát hiện ông bà cụ cũng không giống như khổ sở.
Anh ruột của anh Tống Tống Thanh Vanh hình như gần đây có nhiệm vụ, nhiều năm liên tục đều ở trong bộ đội, căn bản không có cách nào trở về, vợ anh ấy đương nhiên cũng không thể trở về, thế nào cũng phải ở lại chăm sóc người chồng bị nhiệm vụ quấn quanh. Tương tự, một gia đình lớn nhà bác cả Tống ở Nam Kinh, và gia đình cô cả Tống ở Thượng Hải, cũng đều là có lý do tương tự không thoát thân được, ông bà nội Tống rất thấu hiểu, ông cụ thậm chí hào phóng thở dài nói: "Bây giờ thế đạo an ổn, bọn nhỏ ăn tết không thể phân thân, khoảng thời gian qua đi luôn có thể tìm thời gian, cách mỗi một hai năm trở về thăm hai bộ xương già chúng ta, không ở một chỗ đúng là có hơi bất tiện, thế nhưng cũng không giống như trước, muốn đoàn tụ có rất nhiều cơ hội."
Bà nội Tống cũng rất tán đồng gật đầu: "Biết bọn nhỏ đều bình an vậy là được rồi."
Có lẽ những người già trải qua chiến loạn mới có thể tràn ngập cảm kích đối với hiện thế an ổn. Ông nội Tống và bà nội Tống cũng không để ý người nhà tề tựu không đầy đủ, Diệp Tiểu Muội đương nhiên càng sẽ không để ý, các họ hàng ở nơi khác cũng không trở về, bọn cha Tống và cô út Tống cũng không cần ngủ lại, cơm nước xong thì có thể ai về nhà nấy, cũng có nghĩa Diệp Tiểu Muội còn có thể tiếp tục một mình độc chiếm buồng tắm "xa hoa", cô vui còn không kịp.