Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 335
Cập nhật lúc: 2025-03-02 22:00:36
Lượt xem: 16
Sau đó Tống Anh Thịnh bỗng cảm nhận được niềm vui vẻ khoác lác, có cung đề tài, "tình hữu nghị" với Diệp Tiểu Muội cũng tiến triển cực nhanh. Hiện tại không chỉ Diệp Tiểu Muội mỗi ngày tràn đầy phấn khởi lôi kéo anh Tống về nhà họ Tống, thực ra cha Tống cũng ngóng thấy con trai con dâu lại đây sớm một chút, bọn họ phải mở hoạt động kể chuyện hôm nay sớm một chút.
Ông ấy ở bên trong nhà không thể chờ được nữa gọi hai vợ chồng nhỏ bước vào, Triệu Hải Lan chặn ở cửa cũng chỉ có thể mặt mày tối sầm nhường đường, bà ấy chỉ cảm thấy mình bị người bên gối phá, không thể không đón con nhỏ nông thôn này vào trong nhà, tâm tình uất ức cực kỳ.
Trên thực tế chỉ có Diệp Tiểu Muội biết, mẹ Tống còn miệng cọp gan thỏ hơn cô, dù sao ở cửa cũng không phải chỉ có một mình cô, còn có anh Tống, anh lại là con ruột của mẹ Tống, không phải ôm từ trong thùng rác nào tới, mẹ Tống cũng chỉ trưng bản mặt ra, cuối cùng vẫn để bọn họ đi vào, thậm chí còn có chiêu đãi đồ ăn ngon.
Vì thế Diệp Tiểu Muội căn bản không để ý mẹ Tống đen mặt, cô lễ phép chào hỏi mẹ Tống, lại vô cùng quen thuộc đổi giày đi vào phòng khách, vẻ mặt chờ mong hỏi cha Tống: "Chú ơi, ngày hôm nay chúng ta kể chuyện gì ạ?"
Cha Tống cũng đặt báo xuống, Diệp Tiểu Muội và Tống Thanh Huy còn chưa ngồi xuống ghế sô pha, ông ấy cũng đã không thể chờ được nữa bắt đầu kể: "Ngày hôm nay kể một câu chuyện nhỏ khá là thú vị, hai mươi, ba mươi năm trước, chú còn là một lính nhỏ mới vừa tham gia quân đội, có một lần làm nhiệm vụ, mấy binh lính bọn chú không chú ý tách khỏi các tiền bối, lương khô đều ở trên người bọn họ, bọn chú đói bụng, đành ngồi xổm ở bên một dòng suối nhỏ câu cá…"
Diệp Tiểu Muội nghe đến đó, trên mặt xẹt qua một tia hưng phấn, không chờ cha Tống nói, cô đã không nhịn được xen vào: "Chuyện này cháu biết! Tên là “Lưỡi câu màu vàng”, dùng kim may quần áo uốn cong rồi câu cá trong nước đúng không ạ? Chúng cháu đều được học trên sách giáo khoa rồi!"
Bài “Lưỡi câu màu vàng” này cụ thể nói về cái gì, Diệp Tiểu Muội đã không nhớ rõ lắm, thế nhưng có mấy việc cô nhớ vô cùng sâu sắc, ngoại trừ dùng kim may quần áo làm lưỡi câu, ấn tượng sâu nhất chính là cá câu được làm thành canh cá, tác giả hình dung nó như mỹ vị đời người, dẫn đến năm đó cô ở trên lớp từ đầu tới cuối đều nuốt nước miếng, còn tưởng rằng cá trong suối cực kỳ ngon, về nhà bèn quấn quít ông bà nội cũng muốn tới dòng suối nhỏ câu cá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-335.html.]
Vào lúc ấy, cha mẹ cô đã ồn ào ly hôn, có điều ông bà nội đều còn sống, cô vẫn là công chúa nhỏ không buồn không lo, cô nói muốn câu cá, chủ nhật ông nội lập tức dẫn cô tới một con suối nhỏ, đáng tiếc cá tự tay câu cũng không ngon, xương cá còn nhiều, nấu canh cá cô cũng không uống bát thứ hai.
Miệng nhà văn, quỷ gạt người, từ đây Diệp Tiểu Muội khắc ghi lần dạy dỗ này, sau đó thấy cái gì ngon ở trên sách giáo, cô đều tâm lặng như nước.
DTV
Nhưng bây giờ nghe cha Tống kể về chuyện này, cô vẫn có chút kích động, thì ra cha Tống là người viết trên sách giáo khoa ngữ văn? Cảm giác thật vinh hạnh!
Diệp Tiểu Muội là người nhận được niềm vinh dự, cha Tống lại bị lời của cô làm cho rất m.ô.n.g lung, đầu óc mơ hồ tỏ vẻ: "Bọn chú đúng là dùng kim may quần áo đi câu cá… Thế nhưng chuyện này người khác cũng không biết, sao lại vào sách giáo khoa rồi?"
Tống Thanh Huy há miệng, muốn lên tiếng, Diệp Tiểu Muội đã hết sức hưng phấn xác nhận nói: "Cháu nhớ trong bài này còn nhắc bãi cỏ gì đó, có đúng không ạ?"
Cha Tống quả quyết lắc đầu, cười nói: "Vậy thì không phải chuyện giống nhau rồi, bọn chú không có bãi cỏ."
"Có điều, mùa màng đó tất cả mọi người gian nan, chiến hữu có thể nghĩ đến dùng kim may quần áo câu cá no bụng hẳn cũng không thiếu." Nói như vậy, tâm trạng cha Tống vẫn không tệ, năm đó rất khó khăn, thế nhưng quay đầu lại ngẫm lại, thì ra khi ông ấy không biết, còn có chiến hữu làm chuyện giống như bọn họ, có kinh nghiệm giống nhau, trái lại khiến ông ấy không nhịn được nở nụ cười.
Nghe thấy cha Tống phủ nhận, Diệp Tiểu Muội khá thất vọng chớp mắt, còn tưởng rằng có thể làm bạn với nhân vật trong sách giáo khoa, hóa ra là cô cả nghĩ quá sao?