Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 322
Cập nhật lúc: 2025-03-02 22:00:14
Lượt xem: 39
Bà nội Tống cười không khép được miệng. Người già rồi chỉ thích trong nhà thật náo nhiệt, mỗi ngày ngậm kẹo đùa cháu là tốt nhất, đáng tiếc con cháu nhà bọn họ đều có chí khí lớn, lần lượt ra sức ở trời nam biển bắc, cho dù là mấy người ở bên cạnh cũng bận rộn đến mức không có thời gian ở cùng bọn họ. Khó lắm mới đợi đến khi Tiểu Huy dẫn Tiểu Muội trở về, cho dù là bởi vì nguyên nhân thời tiết không tiện ra ngoài chơi, bà cũng coi như bọn trẻ ở nhà với họ. Căn nhà lớn vắng lặng thường ngày trở nên náo nhiệt, bà nội Tống là người vui mừng nhất.
Nhưng mức độ vui vẻ của Diệp Tiểu Muội cũng tương đương với bà nội Tống. Lúc ở nhà họ Diệp, cô vô cùng chờ mong ngày anh Tống đến Bắc Kinh là bởi vì ở nông dân lâu đến mức không còn gì thú vị nữa, đừng nói nhà anh Tống ở Bắc Kinh, cho dù là huyện thành nhỏ quanh nhà họ, cô cũng sẽ ôm sự chờ mong như vậy. Có điều sau khi tới Bắc Kinh, không ra khỏi cửa đi dạo cũng không sao, dù sao đời trước cô không phải người Bắc Kinh nhưng có nhà ở Bắc Kinh, đám bạn gây dựng sự nghiệp có lòng cầu tiến hơn cô cũng ở Bắc Kinh, khiến cô hàng năm có hơn phân nửa thời gian đều ở Bắc Kinh ăn nhậu chơi bời, vô cùng quen thuộc đối với chỗ này.
Trên thực tế, làm cô chủ xinh đẹp giàu có không thể giả được, đời trước cô chiêu nhà họ Diệp có không ít bất động sản, là con gái “không chịu thua kém” thế hệ này của nhà họ Diệp, còn chưa tốt nghiệp đại học mà cha cô đã mua nhà cho cô ở New York, nói là chuẩn bị ngày sau cô đi du học sẽ dùng. Mẹ cô vừa nghe nói, ngay sau đó đã mua căn nhà kiểu tây cho cô tại châu Úc, muốn về sau cô đi du học ở châu Úc. Đáng tiếc sau khi tốt nghiệp cô chủ Diệp chuyên chú ăn chơi hát lượn, căn bản không có ý định đi nước ngoài học bồi dưỡng, chỗ nhà cha mẹ chuẩn bị liền trở thành căn cứ địa trên khắp thế giới của cô, bản thân có nhà sẽ thoải mái hơn ở khách sạn nhiều, chí ít bất cứ lúc nào đều có chỗ ăn chơi.
Hảo hán không nhắc tới sự dũng mãnh trước đây, bây giờ Diệp Tiểu Muội đã không còn hy vọng xa vời du lịch khắp nơi trên thế giới nữa, bây giờ ở nhà bà nội Tống có thể hưởng thụ hệ thống sưởi ấm, tắm nước nóng bất cứ lúc nào, còn có TV để xem thì cô đã hạnh phúc quên hết tất cả rồi, dù cho TV chỉ là tivi đen trắng kiểu cũ.
Lúc được bà nội Tống kéo đi xem TV, Diệp Tiểu Muội còn giật mình không có tiền đồ, lại còn có TV, đây rốt cuộc là gia đình thần tiên gì thế này! Nhưng nghĩ lại thì ngay cả hệ thống sưởi ấm và nước nóng hai tư trên hai tư mà nhà bà nội Tống đều có thì TV cũng là chuyện bình thường. Diệp Tiểu Muội thích ứng hiện thực rất nhanh, tràn đầy phấn khởi nhìn TV, thi thoảng còn thầm cảm khái ở trong lòng, TV trắng đen vẫn hơi nhỏ, chất lượng màn hình cũng không tốt, nếu như có TV màu thì tốt rồi.
Mới vừa nghĩ như vậy, bà nội Tống ở bên cạnh đã cười nói: “Nếu như các cháu không cần xuống nông thôn nữa thì bà sẽ đi đổi TV màu, nghe nói bây giờ TV màu vừa lớn, hình ảnh vừa đẹp, chắc chắn Tiểu Muội sẽ thích.”
Thì ra thật sự có TV màu rồi, Diệp Tiểu Muội rất là tò mò hỏi: “Bà nội, TV màu bao nhiêu tiền một cái ạ?”
Bà nội Tống cười híp mắt nói một con số, Diệp Tiểu Muội sợ hãi khoát tay lia lịa: “Một cái TV màu đã có thể đổi được sáu bảy tám cái TV trắng đen rồi, đắt quá, không đáng không đáng.”
Không phải Diệp Tiểu Muội tiết kiệm thật mà là cô biết tính toán, cuộc sống ở nhà bà nội Tống xem như là đã thoát nghèo vươn lên nhà giàu sang rồi, nhưng một tháng sau trở lại nhà họ Diệp lại là một buổi sáng trở lại trước giải phóng, mỗi ngày chỉ có thể trông cậy vào kiện hàng bà nội Tống gửi tới, cho nên bà nội Tống tiết kiệm tiền mua TV màu thì mỗi tháng sẽ gửi thêm hai cân thịt cho bọn họ cũng có thể được hai ba năm, TV đâu có đáng yêu như thịt.
Diệp Tiểu Muội tính toán xong xuôi, đương nhiên bà nội Tống không thể nào biết, bà chỉ cảm thấy cháu dâu vô cùng hiểu chuyện, trong lòng càng vui mừng hơn, trời còn chưa tối đã lên kế hoạch buổi tối phải làm chút đồ ăn ngon cho Tiểu Muội bồi bổ, con gái mập một chút thì càng đẹp.
Ăn ngon chơi vui, đương nhiên Diệp Tiểu Muội cũng càng thật lòng thật dạ dỗ dành bà nội Tống, hai bà cháu hợp nhau lại càng thêm sức mạnh, cái này gọi là vòng tuần hoàn tốt đẹp.
Nhưng lại vui đến quên cả trời đất, con dâu xấu vẫn phải gặp cha mẹ chồng, mặc dù Diệp Tiểu Muội không thừa nhận cô là con dâu xấu.
Chương 323 -
Nghe nói cha mẹ chồng tương lai của Diệp Tiểu Muội rất bận rộn, không để ý tới việc đoàn tụ với con trai ruột đã rời nhà nhiều năm. Tống Thanh Huy và Diệp Tiểu Muội ở nhà bà nội ba ngày, cuối cùng hai người cực kỳ bận rộn ấy mới có thời gian gặp bọn họ.
Theo lý thuyết, bây giờ Tống Thanh Huy và Diệp Tiểu Muội ở nhà bề trên, cha mẹ Tống tới thăm cha mẹ, thuận tiện gặp mặt con dâu mới là bình thường. Trước kia bà nội Tống cũng nghĩ như vậy, chỉ không ngăn nổi mẹ Tống quá chú ý, cố ý ở đơn vị gọi điện thoại tới trước một ngày, bảo Tống Thanh Huy hôm sau dẫn Diệp Tiểu Muội trở về ăn cơm trưa.
Bà nội Tống tự nhận không phải bề trên độc tài ngang ngược, mẹ Tống hay để ý, dù sao cũng là người làm mẹ chồng, vẫn phải có chút tự do ấy. Cho nên sau khi bà nhận được điện thoại cũng đã đồng ý giúp bọn nhỏ, để điện thoại xuống còn đang suy nghĩ làm sao nói với bọn nhỏ, chủ yếu là lo lắng Tiểu Muội sẽ sợ.
Không ngờ Diệp Tiểu Muội rất thoải mái, mới vừa nghe bà mở đầu đã gật đầu: “Được ạ được ạ.”
DTV
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-322.html.]
Dường như đối với cô mà nói gặp cha mẹ chồng không có một chút khó khăn nào.
Ngay cả Tống Thanh Huy còn căng thẳng hơn Diệp Tiểu Muội, dù sao anh hiểu cha mẹ, có lẽ là mẹ anh đang dự định lập uy đấy.
Nhưng thấy Diệp Tiểu Muội nhẹ nhàng như vậy, Tống Thanh Huy cũng thấy không cần quá lo lắng, cho nên anh cũng từ từ bình tĩnh lại.
Bà nội Tống rất thích sự lạc quan tự tin này của Diệp Tiểu Muội, thấy thế bèn cười nói: “Bà thấy sắc trời chắc ngày mai cũng trong lành rồi, vừa hay đến chỗ cha mẹ Tiểu Huy ăn cơm, buổi chiều chúng ta đi dạo cửa hàng bách hóa.”
Sự chú ý của Diệp Tiểu Muội bỗng chốc bị việc đi dạo phố mua sắm hấp dẫn, tràn đầy phấn khởi hỏi: “Cháu có thể đi mua son môi không ạ?”
Bà nội Tống hào phóng cười nói: “Có đồ đẹp thì sẽ mua cho cháu hai thỏi.”
Diệp Tiểu Muội càng mong đợi hơn, đồng thời thông minh tỏ ý: “Cũng mua cho bà hai thỏi.”
Dù sao cũng không xài tiền của cô.
Bà nội Tống vẫn không nhìn ra tính toán nhỏ nhặt của Diệp Tiểu Muội, lại bị dáng vẻ ngây thơ của cô chọc cho vui: “Bà già rồi, tô son môi tiếp thì không phải thành lão yêu bà ư?”
Không đợi Diệp Tiểu Muội nói cái gì, bà lại nheo mắt lại, hơi hoài niệm nói: “Lúc còn trẻ bà may mắn hơn các cháu, chỗ son môi này thượng hạng đều đã dùng qua, còn có nước hoa nhập khẩu nữa, phun một cái lên trên người là có thể thơm cả ngày.”
Diệp Tiểu Muội không hề ra vẻ nữa, có chút hâm mộ gật đầu: “Bà nội thật hạnh phúc.”
Đời trước cô cũng bày đầy một cái giá nước hoa, bây giờ ngay cả nước hoa cũng phải dùng tiết kiệm, vô cùng thảm.
Nếu đã muốn đi gặp cha mẹ chồng thì cũng phải cần thể hiện thành ý, ngày hôm sau, Diệp Tiểu Muội hết sức chịu khó, anh Tống gọi một lần cô đã rời giường.
Đúng vậy, từ sau khi đến Bắc Kinh, phục vụ đánh thức mỗi ngày do anh Tống cung cấp. So với đồng chí Vương Thúy Phân một lời không hợp đã muốn đánh gãy chân thì đương nhiên anh Tống vừa dịu dàng vừa biết quan tâm, không có chút uy h.i.ế.p nào đối với Diệp Tiểu Muội. Cô không thích nghe là xoay người giả chết, ngày đầu tiên gọi cô, ngay cả chăn mà Tống Thanh Huy còn ngại không vén lên, ngồi trơ ra ở trong phòng cô nửa giờ, cuối cùng thất bại tan tác mà quay trở về, đành phải che giấu cho cô trước mặt ông bà nội, nói ngày đầu tiên ngồi xe lửa cực kỳ “không quen thời tiết”, ở trên xe hầu như không chợp mắt, bây giờ cần phải ngủ bù cho tốt.
Ông bà vốn không phải là người quá hà khắc, nghe anh nói nghiêm trọng như vậy thì càng đau lòng, trái lại khuyên anh đừng đi quấy rầy Tiểu Muội, để cho cô nghỉ ngơi thật tốt vài ngày.
Tống Thanh Huy vâng dạ trước mặt hai ông bà, quay đầu lại gọi Diệp Tiểu Muội dậy.
Nói ra thì, khi Tống Thanh Huy vừa mới bắt đầu nhận được “nhiệm vụ” này, nội tâm ít nhiều có chút thất thường. Nguyên nhân rất đơn giản, ở nhà họ Diệp anh được cho phép ra vào “khuê phòng” của Diệp Tiểu Muội, nghĩ cũng biết, thím Diệp sẽ chỉ cho anh vào lúc Diệp Tiểu Muội đọc sách viết chữ, hai thanh niên tâm sự học tập, đúng lúc tăng một chút tình cảm. Nhưng thời điểm nhạy cảm như lúc Diệp Tiểu Muội ở trên giường ngủ, thím Diệp tuyệt đối không thể yên tâm để anh vào, dù sao còn chưa kết hôn, lỡ như truyền ra ngoài thì sẽ há chẳng phải họ đang “làm loạn quan hệ nam nữ” ngay trước mắt mọi người ư?
Cho nên lần đầu tiên hưởng thụ hành vi thân mật gọi Diệp Tiểu Muội rời giường này, Tống Thanh Huy ngoài miệng không nói nhưng trong lòng vẫn có chút hơi mong đợi.