Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 317

Cập nhật lúc: 2025-03-02 21:56:46
Lượt xem: 15

Nghĩ tới đây, bà nội Tống không khỏi lại nhìn Diệp Tiểu Muội. Lúc Tống Thanh Huy cố gắng nói tốt giúp người nhà cô, Diệp Tiểu Muội lại cúi đầu ăn cơm như không liên quan đến mình, ít nhiều có chút vô tâm. Nhưng ấn tượng của bà nội Tống đối với Diệp Tiểu Muội vô cùng tốt, ngược lại cảm thấy cô như vậy càng thêm chân thực không làm bộ, cũng làm tâm lòng của người nhà họ Diệp càng thêm chân thành.

Nhìn cô ăn ngon như thế, bà cụ không nhịn được gắp một cái đùi gà vào trong bát của cô, dặn dò với vẻ mặt hòa ái: “Ăn nhiều một chút.” Người già chỉ thích trẻ con ăn giỏi.

Diệp Tiểu Muội không chút khách sáo cầm bát đón lấy đùi gà, cười ngọt ngào với bà nội Tống, tiếp tục vùi đầu ăn. Bà nội Tống có chút thỏa mãn gật đầu, mới tiếp tục trò chuyện với Tống Thanh Huy: “Cha mẹ vợ của cháu đúng là hao tâm rồi, đợi lát nữa cơm nước xong còn phải lựa món ăn thôn quê này ra ăn trước đúng không?”

Tống Thanh Huy cười nói: “Thím Diệp đã dặn dò rồi ạ, sau khi về nhà phải mau chóng lấy đồ ra để cùng nhau, đợi lát nữa cháu tìm là được.”

Tuy là Tống Thanh Huy rất có trách nhiệm nhưng sau khi cơm nước xong, mọi người vẫn tụ tập ở phòng khách chia hành lý với anh, gia đình họ là như vậy, gà vịt thịt cá cũng không tính là quá hiếm. Dù cho lượng cung ứng không lớn nhưng mỗi tháng cũng đều có, món ăn thôn quê thật sự không dễ làm, một năm đều khó ăn được hai lần, ngay cả Tống Thanh Ngọc cũng rất tò mò theo tới, nhìn Tống Thanh Huy móc đồ ra từ trong túi, có gà rừng, thỏ rừng, hươu bào rừng, thậm chí còn có một con rắn hong gió.

Tống Thanh Ngọc không nhịn được vỗ vai em họ trêu ghẹo: “Thanh Huy, xem ra cha vợ em cũng là nhà giàu có. Anh từng nghe các chiến hữu nói, có vài gia đình nếu ở nông thôn mà nhiều đồ như vậy đã đủ để cưới vợ rồi.”

Lời nói này rất uyển chuyển, Tống Thanh Huy cũng nghe hiểu, anh họ đang trêu ghẹo nhà họ Diệp chuẩn bị nhiều đồ như vậy đã có thể để anh trực tiếp ở rể rồi. Trên mặt nhất thời viết đầy chữ sầu.

Góp vui xong rồi, em họ cũng trêu rồi, Tống Thanh Ngọc có chút thỏa mãn đứng dậy chào từ biệt. Bà nội Tống đặt món ăn thôn quê ở phòng bếp, xoay người tới hỏi: “Đã trễ thế này, Tiểu Ngọc còn đi đâu? Ở chỗ bà đi, phòng của cháu vẫn luôn ở đằng kia.”

Bà nội Tống không hề nói lời khách sáo, nhà bọn họ là nhà lầu hai tầng, rất nhiều gian phòng. Khi còn bé Tống Thanh Ngọc thường ở nhà, dù cho đầu quân rồi, bởi vì anh ấy đang ở bộ đội của Bắc Kinh nên còn siêng tới nhà hơn so với những đứa cháu khác cho nên phòng của anh ấy vẫn luôn được giữ lại.

“Bà nội, hôm nay thật sự không được, lúc cháu viết báo cáo đã nói ngày hôm nay nhất định phải lái xe trở về, bây giờ đã coi là muộn rồi.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-317.html.]

Nghe anh ấy nói như vậy, bà nội Tống chỉ có thể tiếc nuối gật đầu: “Thế bà tiễn cháu ra ngoài.”

Tống Thanh Ngọc vẫn muốn từ chối, bà nội Tống nghiêm túc nói: “Bà muốn xem cháu lái xe, đã trễ thế này, bên ngoài lại tối, cháu không được phóng nhanh đâu đấy!”

Trước khi đưa Tống Thanh Ngọc đi, bà nội Tống vẫn không quên quay đầu lại dặn dò Tống Thanh Huy: “Tiểu Huy, hành lý thu dọn xong rồi thì cháu dẫn Tiểu Muội lên lầu nghỉ ngơi trước, cháu vẫn ở gian phòng trước kia, Tiểu Muội ở bên cạnh cháu, bà đã phơi chăn xong cả rồi, nếu các cháu mệt thì đi ngủ đi.”

Tống Thanh Huy lên tiếng dạ vâng rồi xách hành lý, dẫn Diệp Tiểu Muội lên lầu.

Nhà lầu đã lâu không ở mà sàn nhà vẫn sạch sẽ như vậy, Diệp Tiểu Muội rất vui vẻ, leo thang lầu mà không nhịn được ngâm nga bài hát.

DTV

Nhưng điều khiến cô vui mừng chính là trong phòng còn có phòng tắm!

Phát hiện chuyện này, Diệp Tiểu Muội không thèm xem thử giường cô sắp ngủ có mềm hay không, thoải mái hay không mà vọt vào phòng tắm trước tiên. Xuyên qua đã hơn một năm, rốt cục cũng có thể hưởng thụ phòng tắm riêng và nhà vệ sinh sạch sẽ, Diệp Tiểu Muội cảm thấy muốn mừng đến chảy nước mắt.

Tống Thanh Huy để đồ xuống, theo sau nói: “Em xem bà nội quý em biết bao, căn phòng tốt nhất trên lầu đã để lại cho em rồi.”

Diệp Tiểu Muội căn bản không chú ý tới lời của anh, chỉ vào hệ thống vòi sen trong phòng tắm, vẻ mặt kích động quay đầu lại hỏi anh Tống: “Cái này có thể tắm không?”

Tống Thanh Huy bị câu hỏi rõ ràng của cô làm cho sửng sốt, rất nhanh mới nhớ ra, có lẽ đây là lần đầu tiên Tiểu Muội thấy vật này, cô có thể đoán được cái này là để tắm cũng đã rất thông minh rồi, cho nên không cảm thấy vấn đề của cô lạ, kiên trì giới thiệu: “Đúng vậy, cái này là dùng để tắm...”

Loading...