Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 299

Cập nhật lúc: 2025-03-02 21:56:12
Lượt xem: 13

Nháy mắt đã đến ngày họ lên đường.

Trong khoảng thời gian này, vì chuyện Diệp Tiểu Muội đi Bắc Kinh mà nhà họ Diệp hầu như bận đến mức tối mắt tối mũi, nhân vật chính Diệp Tiểu Muội lại hầu như không giúp được bất cứ cái gì, ngay cả quần áo mới cũng không cần cô quan tâm, bị đồng chí Vương Thúy Phân nhốt ở trong phòng học tập quên ăn quên ngủ.

Cho nên khi thanh niên trí thức Tống muốn khởi hành xuất phát, chẳng những đám đội trưởng Diệp thở phào nhẹ nhõm mà ngay cả Diệp Tiểu Muội cũng không thể chờ đợi nữa, rốt cục có thể ra ngoài hít thở không khí, dù cho chị gái nữ chính mất trí sắp xếp rất nhiều “nhiệm vụ” cho cô, nói là trở về sẽ kiểm tra thì cũng không ảnh hưởng tới tâm trạng chờ mong của Diệp Tiểu Muội.

Giao thông bên nhà họ Diệp coi như không tệ, trong huyện đã có trạm xe lửa, nghe nói thời gian dừng không lâu, lần nào lên xe cũng giống như đánh nhau, nhưng có trạm xe lửa thì không cần đổi mấy chiếc xe khác để đi vào thành phố ngồi xe lửa nữa, bớt rất nhiều chuyện.

Nhưng xe lửa dừng ở trạm nhỏ không nhiều, xe lửa đi Bắc Kinh thì chỉ có một chuyến buổi sáng, không có lựa chọn khác, Tống Thanh Huy chỉ có thể đặt trước chuyến xe này.

DTV

Thế là hôm mùng mười, trời chưa sáng Diệp Tiểu Muội đã bị mẹ cô gọi dậy cho kịp xe lửa.

Bởi vì chờ mong đã lâu, Diệp Tiểu Muội không phản kháng bị lừa rời giường, đợi rửa mặt xong, tỉnh táo hoàn toàn, vừa nhìn đồng hồ đeo tay mới phát hiện đồng chí Vương Thúy Phân gọi dậy trước quá sớm.

Đúng vậy, sắp đi Bắc Kinh gặp nhà chồng rồi, buổi tối hôm trước Vương Thúy Phân đã trả lại đồng hồ đeo tay cất kỹ đã lâu cho Diệp Tiểu Muội, ân cần dạy bảo cô nhất định phải cẩn thận giữ gìn cái đồng hồ này.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-299.html.]

Đều đã đánh răng rửa mặt xong, ngay cả cơm sáng cũng ăn rồi, mặc dù phát hiện mình bị “lừa” nhưng Diệp Tiểu Muội cũng không thể chạy lên giường đi ngủ một giấc nữa được, cô đành phải trở về phòng kiểm tra hành lý mang theo người.

Đồng chí Vương Thúy Phân hỏi thanh niên trí thức Sở về kiểu dáng quần áo thịnh hành trong thành phố, tuyệt đối là lựa chọn sáng suốt nhất . Chị nữ chính chẳng những dạy họ làm quần áo mốt nhất, còn tự mình ra tay làm một cái túi đeo chéo tinh xảo xinh xắn cho Diệp Tiểu Muội - đương nhiên còn dùng vải mà nhà họ Tống đã chuẩn bị.

Diệp Tiểu Muội không tính là quá quan tâm đối với quần áo thời thượng, tuy là quần áo được làm ra từ tay nữ chính quả thực tinh xảo hợp mốt hơn nhà khác rất nhiều nhưng cũng không tiện làm quá thời thượng quá đặc biệt. Dù sao Diệp Tiểu Muội là con dâu đi gặp mẹ chồng, ăn mặc đẹp quan trọng hơn tất cả. Cho nên đám chị dâu Diệp làm quần áo mới cho Diệp Tiểu Muội vẫn tương đối theo quy củ, không thể so sánh với phòng chứa quần áo của cô chủ Diệp đời trước, cũng không thể trách cô phản ứng bình thường.

Nhưng, cái túi đeo chéo nhỏ này quả thật làm Diệp Tiểu Muội cảm thấy rất kinh ngạc, chủ yếu là chỗ họ căn bản không có thói quen đeo túi, dưới sự trợ giúp của chị nữ chính, Diệp Tiểu Muội mới sở hữu cái túi xách đầu tiên trong cuộc đời này, dù cho xấu thì cô cũng sẽ vui mừng, huống hồ cái túi xách thủ công này còn rất tinh xảo đáng yêu.

Diệp Tiểu Muội đã quyết định phải đeo cái túi xách của cô ấy theo bên cạnh, đồng thời rất hưng phấn bỏ hết “đồ trang điểm mỹ phẩm dưỡng da” và đồ ăn vặt của mình vào trong túi xách.

Lúc này, Diệp Tiểu Muội dư dả thời gian kiểm tra qua túi xách, dứt khoát móc “đồ trang điểm” ra, muốn trang điểm thật đẹp cho mình, không ngờ lại bị đồng chí Vương Thúy Phân đang bận tối mắt tối mũi ngăn lại: “Phải ngồi xe lửa hai ba ngày, còn không có chỗ mà rửa mặt đâu, có lẽ lúc xuống xe đã nhếch nhác lắm rồi, bây giờ trang điểm cho đẹp thì có ích lợi gì? Chẳng phải là lãng phí đồ tốt ư?”

Đúng vậy, Vương Thúy Phân không hề phản đối Diệp Tiểu Muội “trang điểm”.

Chỗ của họ nhỏ, dù cho trong thành phố cũng không tìm được mấy cô gái biết ăn diện như vậy, từ trước đến giờ Vương Thúy Phân chưa từng thấy những thứ đồ này, cũng không biết là tốt hay xấu. Nhưng nếu những thứ “đồ trang điểm” này là bà nội của Tiểu Tống tự mình mua cho Tiểu Muội thì Vương Thúy Phân cảm thấy chắc là đồ tốt, có lẽ con gái thành phố lớn đều làm đỏm như vậy, Tiểu Muội đến thành phố lớn thì nên học cách “hòa nhập” mới tốt.

Vương Thúy Phân nói rồi tiến lên cất đồ vào trong cái túi nhỏ của Diệp Tiểu Muội, đồng thời ân cần dạy bảo: “Con dùng tiết kiệm cho mẹ, người ta gọi là bột ngọc trai thì chắc là làm từ ngọc trai, một lọ có thể mua được rất nhiều lọ kem bảo vệ da mà anh ba con mua đấy.”

Loading...