Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 298

Cập nhật lúc: 2025-03-02 21:56:10
Lượt xem: 17

“Ở chỗ này?” Tống Thanh Huy không hề chuẩn bị, bị sự mạnh dạn nhiệt tình của cô dọa cho nuốt một ngụm nước bọt.

Nếu chỉ đơn thuần là ôm hôn thì trước đây họ cũng từng len lén làm rồi, Tống Thanh Huy vẫn không đến mức chuyện bé xé ra to tới mức này, vấn đề là họ đang ở trong nhà của Tiểu Muội, đám thím Diệp vẫn còn ở bên ngoài đấy, bất cứ lúc nào cũng có thể vào, ngộ nhỡ bị họ bắt gặp thì phải làm sao? Cho dù bây giờ bọn họ xem như đã định danh phận rồi nhưng bị phụ huynh bắt gặp thì cũng rất xấu hổ.

Tống Thanh Huy rất kiên trì phân tích tình huống chung quanh.

Nhưng Diệp Tiểu Muội đã quen coi trời bằng vung, bĩu môi nói: “Em mặc kệ, là tự anh nói muốn bồi thường cho em.”

Nhưng mà anh không ngờ cô lại trực tiếp đòi loại bồi thường này mà.

Bây giờ Tống Thanh Huy rất hối hận, anh không nên cái hay không nói, lại nói cái dở, nhưng gáy bị hai tay của Diệp Tiểu Muội ôm chặt lấy, không thể lui được nữa, mà trước người, chóp mũi của cô đã gần như kề sát chóp mũi của anh rồi. Tống Thanh Huy tiến thoái lưỡng nan, nhìn khuôn mặt như hoa như ngọc trước mắt, cuối cùng quyết tâm, cúi đầu như cô mong muốn, tóm lấy cái miệng nhỏ không an phận này.

Trước kia họ đã từng hôn mấy lần, nhưng đã qua mấy tháng rồi, trong thời gian này đã xảy ra rất nhiều chuyện, Tống Thanh Huy không ngờ hôn một cái, không chỉ Diệp Tiểu Muội bám chặt lấy anh không buông mà ngay cả chính anh cũng không nỡ dời ra. Môi hai người quấn quýt nhau một lúc lâu, Tống Thanh Huy mới cố gắng hết sức ngẩng đầu lên, cuối cùng tránh khỏi sự dây dưa của Diệp Tiểu Muội, hạ giọng nhắc nhở: “Tiểu Muội, được rồi.”

Tuy là anh Tống vô cùng mất tự nhiên nhưng lúc hôn vẫn vô cùng nhiệt tình, Diệp Tiểu Muội l.i.ế.m môi nhớ lại cảm giác, đại khái coi như thỏa mãn nên không dây dưa nữa, rất sảng khoái giao sách giáo khoa lên tay anh: “Không phải anh nói muốn giảng bài cho em ư? Tranh thủ thời gian bắt đầu đi.”

DTV

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-298.html.]

Diệp Tiểu Muội dễ nói chuyện một cách lạ thường khiến Tống Thanh Huy luôn cảm thấy vừa rồi dường như họ đã tiến hành giao dịch không đứng đắn gì đó. Lắc đầu bỏ suy nghĩ không hợp với lẽ thường đi, Tống Thanh Huy mở sách giáo khoa ra, nghiêm túc giảng giải giúp Diệp Tiểu Muội.

Không bao lâu sau, trong phòng vang lên tiếng đọc sách lanh lảnh, Tống Tú Tú trong sân thoáng nghe thấy âm thanh thì cười chia sẻ với mẹ chồng: “Xem ra thanh niên trí thức Tống cũng đang dạy Tiểu Muội đọc sách đấy.”

Vương Thúy Phân cũng hoàn hồn lại nghe một lúc, trên mặt lộ ra nụ cười vui mừng: “Tiểu Tống và Tiểu Sở đều là học sinh trung học phổ thông, chúng nó nghiêm túc dạy dỗ Tiểu Muội như thế thì nói không chừng Tiểu Muội của chúng ta cũng có thể có văn hóa giống như học sinh trung học phổ thông rồi.”

Đi Bắc Kinh thì càng dễ được ông nội bà nội của Tiểu Tống yêu thích hơn.

Tống Thanh Huy ở trong phòng của Diệp Tiểu Muội hơn nửa giờ, tuy là Vương Thúy Phân không giục anh đi, mà anh cũng đúng là đang đường hoàng dạy Diệp Tiểu Muội học tập, chỉ là cô nam quả nữ ở trong phòng đóng cửa lại “quấn lấy nhau” quá lâu, bản thân Tống Thanh Huy cũng cảm thấy không yên lòng cho nên không cần người khác nhắc nhở, anh đã rất tự giác chủ động rời đi.

Có lẽ Vương Thúy Phân vẫn chưa thay đổi tâm thái, gọi với ở phía sau anh giống như chiêu đãi khách: “Lần sau trở lại chơi nhé.”

Tống Thanh Huy đồng ý rất phối hợp nhưng tần suất đến nhà họ Diệp chơi không cao lắm, đại khái giữ ở tần suất một tuần một lần, Tống Thanh Huy đã rất thỏa mãn rồi. Như vậy vừa không khiến người khác ngờ vực vô căn cứ, họ lại có thể ở chung đường đường chính chính trước mặt người nhà họ Diệp, tốt hơn so với trước đây nửa tháng một lần, còn phải lén lén lút lút hẹn riêng rất nhiều.

Nếu như thanh niên trí thức Sở không thường xuyên đến nhà họ Diệp nhiều lần hơn, thời gian ở lại mỗi lần đều nhiều hơn anh thì tốt rồi. Tống Thanh Huy cầu nguyện ở trong lòng như vậy.

Đương nhiên nguyện vọng của Tống Thanh Huy không có tác dụng gì. Đối với người nhà họ Diệp mà nói, Sở Hàm có ích hơn anh nhiều, cô ấy chẳng những có thể dạy Diệp Tiểu Muội học tập, còn có thể chỉ đạo bọn họ làm quần áo mới đẹp đẽ mang phong cách tây, để Tiểu Muội đi Bắc Kinh cũng sẽ không bị cười nhạo là đồ nhà quê. Cho nên khi thời tiết lạnh dần, chẳng những số lần Sở Hàm đến nhà họ Diệp càng ngày càng nhiều mà thời gian ở lại mỗi lần cũng càng ngày càng dài.

Loading...