Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 288

Cập nhật lúc: 2025-03-02 21:55:50
Lượt xem: 20

Cha Tống mẹ Tống lòng rất mệt mỏi cầu khẩn nói: "Cha mẹ, cha mẹ đừng vừa nói vừa cưới."

"Cha mẹ chỉ có thể nói cười thôi, vợ chồng các con không hiểu chuyện này đâu, cha mẹ người ta còn không chịu gả cô bé cho Tiểu Huy kìa."

Cha Tống không khỏi hỏi: "Không chịu gả cô gái cho Tiểu Huy là có ý gì?"

"Tiểu Huy muốn tới nhà cô bé cầu hôn, thế nhưng cha mẹ cô bé nói, kết hôn là chuyện lớn cả đời người, không có bề trên gật đầu thì không được, bèn để Tiểu Huy viết thư hỏi ý các con trước. Nếu các con không muốn, người ta cũng không miễn cưỡng, càng không có hứng thú lề mề với các con, bọn họ còn muốn vội vàng cho cô bé xem nhà khác, thu xếp việc kết hôn đấy."

Mẹ Tống bất ngờ hỏi: "Nhưng không phải cô gái đó còn chưa tròn mười tám tuổi sao, nhà bọn họ gấp gáp như vậy?"

"Chờ đầy mười tám tuổi là có thể đăng ký kết hôn rồi, chỗ bọn họ có phong tục kết hôn vốn là tương đối sớm, Tiểu Huy nói nhà cô bé khá thương con gái, giữ lại trễ một chút, có vài cô gái cùng tuổi với cô bé đã lập gia đình trước, nói là đến tuổi lại bù giấy kết hôn cũng rất bình thường." Bà nội Tống nói rồi dừng một chút, mới không mặn không nhạt bỏ thêm câu.

"Ngược lại việc này chỉ có thể do vợ chồng các con làm chủ, là thật sự vì tốt cho Tiểu Huy, hay là giữ mặt mũi cho các con tốt cho chính mình, chính các con tự biết trong lòng, mấy ông bà già này cũng chỉ có thể thêm phiền mà thôi."

Cha Tống vội an ủi: "Mẹ, mẹ là bà nội của Tiểu Huy, việc kết hôn của nó mẹ không làm chủ, còn ai có thể làm chủ?"

Bà nội Tống nghe vậy kiêu ngạo hừ một tiếng, không lên tiếng.

Cha Tống nhìn cha mẹ, lại nhìn vợ hé miệng không nói, thoáng chốc cũng không biết nên nói gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-288.html.]

So với cha Tống gặp tình thế khó xử kẹp ở giữa cha mẹ, thái độ của mẹ Tống lại kiên định hơn rất nhiều, lúc trước bà nội Tống và ông cụ mỉa mai thế nào, bà ấy cũng không chút d.a.o động, nhưng lời cuối cùng của bà nội Tống thực sự làm cho bà ấy không kịp ứng phó. Bà ấy không nghĩ tới con trai của mình đuổi tới, thì ra nhà gái cũng không để ý, chỉ cần bọn họ không muốn, thì lập tức gả con gái cho người khác, ý tứ chính là Tiểu Huy không thể ở bên cô gái mình thích, tất cả trách nhiệm đều ở trên người vợ chồng bọn họ!

DTV

Người làm mẹ cũng không muốn trở mặt thành thù với đứa nhỏ mình mang thai mười tháng, dù cho thái độ của mẹ Tống kiên định, liên tục nhận vài bức thư của Tống Thanh Huy nhưng không đáp lại một bức nào, cũng là hy vọng tìm thấy phương thức uyển chuyển hơn, lại không dễ dàng thương tổn tình cảm mẹ con để từ chối. Nhưng bây giờ xem ra, mặc kệ bọn họ uyển chuyển cũng được, trực tiếp cũng thế, bọn họ đều là đầu sỏ hại cô gái mà Tiểu Huy thích gả cho người khác, Tiểu Huy trẻ tuổi nóng tính có thể không trách bọn họ sao?

Trước đó mẹ Tống đã quyết định dù cho mẹ chồng bức bách thế nào, bọn họ cũng không chấp nhận cô gái nông thôn này, hiện giờ trái lại chần chờ, không biết nói gì hỏi: "Tiểu Huy thật sự nói như vậy? Nhưng nó cũng không nói chuyện này với chúng con ở trong thư…"

"Nói với các con thì có tác dụng gì?" Bà nội Tống cười ha ha nói: "Với tính tình của các con, Tiểu Huy coi như nói cho con sự thật, các con có lẽ còn muốn ác ý suy đoán, nếu không phải hoài nghi Tiểu Huy uy h.i.ế.p các con, thì chính là thủ đoạn của cha mẹ cô gái, đang lùi một bước để tiến hai bước buộc các con đồng ý."

Bà nội Tống hiểu rõ con trai và con dâu, nói đương nhiên cũng là gãu đúng chỗ ngứa, lúc này cha mẹ Tống quả thật có chút lúng túng, đồng thời cũng thấy rõ một điều, so với cha mẹ, đứa nhỏ quả thực càng thêm tin tưởng bà nội, có thể nói hết không giữ gì với bà nội.

Sự phát hiện này khiến vợ chồng hai người càng để ý, đặc biệt là mẹ Tống, bà ấy vốn rất chú ý con trai ruột thân mật với bà nội còn hơn bà ấy, lần này nếu như không xử lý tốt, có thể từ đây hoàn toàn xa cách với con trai, đứa nhỏ oán hận mình, có khác gì mất đi đứa nhỏ đâu?

Trong giây phút mẹ Tống gặp tình thế khó xử, cha Tống chủ động hỏi bà nội Tống: "Mẹ, thư Tiểu Huy viết cho mẹ, có thể cho con xem một chút không?"

"Con chờ chút, mẹ đi tìm xem." Bà nội Tống cũng rất dễ nói chuyện, rất nhanh lấy ra một xấp giấy từ trong phòng, rút ra một tờ giấy trong đó cho con trai: "Từ từ xem đi."

Cha Tống đầu nhìn mấy lần, khá chần chờ hỏi: "Mẹ, hình như đây không phải thư của Tiểu Huy?"

"Mẹ xem một chút." Bà nội Tống đeo kính lão, thoáng chốc lắc đầu cười nói: "Mẹ cầm nhầm, đây là chữ Tiểu Muội luyện viết?"

Cha Tống không rõ: "Tiểu Muội?"

Loading...