Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 282
Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:53:42
Lượt xem: 17
Nghe anh nói còn chưa nói cho cha mẹ, Vương Thúy Phân cảm thấy rất bình thường, bà ấy có lòng tin, Tiểu Muội và thanh niên trí thức Tống chỉ lén lút quen nhau, cũng chắc chắn không bắt đầu bao lâu, nếu không bọn họ sẽ không thể không phát hiện được. Bọn họ ở bên cạnh đều mới vừa biết, cha mẹ Tiểu Tống không biết chuyện cũng rất bình thường.
Nhưng Tống Thanh Huy nói bà nội rất thích Tiểu Muội, điều này làm cho Vương Thúy Phân càng thêm kinh ngạc: "Tiểu Tống, sao cháu nói với bà nội cháu vậy?"
Bởi vì bà nội ruột cũng rất không thích Diệp Tiểu Muội, sau đó Vương Thúy Phân không cam lòng, cũng cảm thấy Tiểu Muội có thể là không có duyên người già, dù sao các bà cụ cố chấp cũng không phải nhìn cô có xinh đẹp hay không, có khiến người ta thích hay không, các bà ấy chỉ thích những người tính tình điềm đạm, nhẫn nhục chịu khó, tốt nhất là cô gái có quy củ.
Tống Thanh Huy nói bà nội thích Tiểu Muội, Vương Thúy Phân lập tức lo lắng anh nói rất nhiều lời hay không đúng sự thật. Những cô gái khác còn có thể giả vờ một chút, Tiểu Muội nhà bọn họ mà để người ta nhìn tới cùng, chỉ cần gặp mặt tuyệt đối bị lộ.
Giống như nhìn thấu Vương Thúy Phân lo được lo mất, Tống Thanh Huy cười nói: "Cháu nói Tiểu Muội hoạt bát rộng rãi hào phóng còn yêu học tập, lại cho bọn họ nhìn chữ viết của Tiểu Muội, bà nội cháu cũng rất hài lòng, hồi âm nói nhìn thấy chữ Tiểu Muội thì biết ngay là một cô gái tốt thông minh hoạt bát, bà rất thích."
Tiểu Tống cũng không nói mò, Vương Thúy Phân không khỏi gật gật đầu, nhìn con gái ngồi xổm ở bên chân trồng nấm, thầm nghĩ người ngốc có phúc của kẻ ngốc, không nghĩ tới bà cụ ở thủ đô không coi trọng người biết lo việc nhà, lại thích cô gái thông minh yêu học tập, Tiểu Muội đúng là chó ngáp phải ruồi.
Cha mẹ vợ nhìn con rể, càng nhìn càng thoả mãn, bây giờ Vương Thúy Phân cũng càng cảm thấy thanh niên trí thức Tống và con gái quả thực chính là một đôi trời sinh.
Có điều đội trưởng Diệp lại không dễ dàng thay đổi ý như thế, ông ấy cò hỏi Tống Thanh Huy: "Nói cách khác, thái độ của cha mẹ cháu đối với việc cháu và Tiểu Muội kết hôn, bây giờ cháu cũng không biết rõ ?"
Tống Thanh Huy gật đầu: "Nhưng cháu đã viết thư về."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-282.html.]
"Lúc nào bọn họ có thể nhận được?"
"Có lẽ cuối tháng này, tháng sau cháu có thể nhận được hồi âm."
Đội trưởng Diệp trầm ngâm chốc lát, nghiêm túc nói: "Tiểu Tống, không phải chú Diệp không tin cháu, chỉ có điều kết hôn là chuyện lớn, tất cả chờ nhận được thư trả lời của cha mẹ cháu hãy nói, cháu và Tiểu Muội có tình cảm, chú thím cũng không muốn gậy đánh uyên ương. Chỉ cần cha mẹ cháu không có ý kiến, cuối năm cháu cứ dẫn Tiểu Muội trở lại thăm người thân, gặp hết người nhà các cháu lại trở về đãi tiệc."
"Nếu như cha mẹ cháu không muốn, chú thím cũng không cưỡng cầu, đến lúc đó cháu cứ thu dọn đồ đạc, mọi người coi như chẳng có chuyện gì, ngược lại chuyện của cháu và Tiểu Muội cũng không có người ngoài biết."
DTV
Tống Thanh Huy nghe xong vẻ mặt cũng có chút nghiêm nghị, anh cũng không bất ngờ đối với yêu cầu của đội trưởng Diệp, chỉ là không nghĩ tới sẽ "gấp gáp" như vậy. Vốn anh dự định ổn định nhà họ Diệp trước, đừng để Diệp Tiểu Muội xem mắt sớm như vậy, anh lại chậm rãi làm công tác tư tưởng cho cha mẹ, có bà nội chống đỡ, anh tin tưởng cuối cùng cha mẹ sẽ đồng ý. Nhưng khi thấy ý của đội trưởng Diệp càng giống như là muốn một bức thư định càn khôn, nếu như cha mẹ anh hồi âm không được, mình phải một đao cắt đứt với Tiểu Muội.
Đây đương nhiên không phải kết quả Tống Thanh Huy mong muốn, nhưng thông qua lần này trong quá trình trò chuyện với đội trưởng Diệp và vợ đội trưởng, anh cũng hơi hiểu dụng ý của đội trưởng Diệp. Suy cho cùng vẫn là chưa tin nhà anh có thể đồng ý, không muốn anh cứ hao phí nữa, có một kỳ hạn ở đây, vừa cho anh một câu trả lời, cũng sẽ không làm lỡ Tiểu Muội quá lâu.
Nghĩ tới đây, Tống Thanh Huy cảm thấy khâm phục sâu sắc với đội trưởng Diệp, thím Diệp nhìn thông minh tháo vát, thực ra kém xa chú Diệp.
Vì thế anh cũng không cần cầu xin đội trưởng Diệp thư thả đến hai tháng, đội trưởng Diệp vốn không tin mới có thể nói như vậy, lúc này anh mở miệng muốn xin, chỉ có thể đúng với suy đoán của đội trưởng Diệp, còn không bằng trở lại ngẫm nghĩ làm công tác tư tưởng cho cha mẹ thế nào.
Trên bức thư anh còn chưa ý thức được mọi chuyện vướng tay chân, viết khá uyển chuyển, với tính cách của cha mẹ anh nhất định sẽ không đồng ý, anh phải dành thời gian lại viết hai bức thư về, chủ yếu nhất là viết thư cho ông nội bà nội, xin bọn họ giúp đỡ thuyết phục cha mẹ.