Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 276

Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:53:31
Lượt xem: 17

Vương Thúy Phân nghe nói như thế, lập tức ngay cả nụ cười lúng túng cũng không cười ra được, khó có thể tin hỏi: "Đồng hồ đeo tay gì?"

Đội trưởng Diệp nhìn như bình tĩnh cũng bị sợ đến mức suýt chút nữa làm rơi mất gói t.h.u.ố.c lá bảo bối.

Anh cả Diệp và anh hai Diệp thì càng thêm ngoác mồm kinh ngạc, bọn họ còn chưa thoát khỏi đả kích Tiểu Muội gạt mọi người lén lút qua lại với thanh niên trí thức Tống, lại đột nhiên biết được em gái ngốc mắt cũng không chớp nhận đồng hồ đeo tay của thanh niên trí thức Tống làm tín vật, trong giây lát không nhịn được dùng ánh mắt quỳ lạy nhìn Diệp Tiểu Muội. Thứ quý giá như đồng hồ đeo tay bọn họ còn chưa được cầm, sờ cũng chưa từng sờ mấy lần, Tiểu Muội thật lợi hại. Hai người anh đánh giá từ trên xuống dưới, giống như lần đầu tiên phát hiện em gái ngốc của bọn họ thâm tàng bất lộ như thế.

Mà Diệp Tiểu Muội giấu tài, giờ khắc này vẻ mặt còn khó tin hơn bọn họ, cô sững sờ nhìn anh Tống, hoài nghi sâu sắc anh không phải vì yêu sinh hận trong truyền thuyết, mà đã biến thành nhân vật phản diện không đánh c.h.ế.t cô không bỏ qua.

DTV

Sớm biết sẽ như vậy, lúc cô chia tay nên chu toàn một chút, ngoại trừ đồ ăn ngon của anh cũng trả lại hết quà cáp, những vật ngoài thân này so với đánh gãy, cô biết rõ phải lựa chọn như thế nào.

Diệp Tiểu Muội hít thật sâu tự mình kiểm điểm, chỉ là cô tự hối lỗi cũng không khiến Tống Thanh Huy hủy bỏ kế hoạch "trả thù", anh vẫn không chút biến sắc đốt lửa, nhìn như phối hợp giải thích nghi hoặc cho Vương Thúy Phân: "Là đồng hồ hoa mai của Thượng Hải…"

Lời còn chưa nói hết, Vương Thúy Phân đã hoàn toàn ngồi không yên, hai ba bước đi tới trước mặt Diệp Tiểu Muội gan to bằng trời, không chút lưu tình xách lỗ tai của cô: "Thứ quý trọng như thế con nói nhận là nhận, còn không nói cho cha mẹ biết, từ lúc nào con to gan như vậy? Đi, tìm đồng hồ đeo tay ra, còn nhận đồ gì của Tiểu Tống nữa, một cái cũng không cho phép giữ làm của riêng!"

Diệp Tiểu Muội cứ như vậy không hề có sức chống đỡ bị đồng chí Vương Thúy Phân nổi giận xách vào phòng. Thanh niên trí thức Tống dõi theo cả đoạn đường, nhìn Vương Thúy Phân nổi giận đùng đùng, thầm nghĩ thím Diệp gấp gáp như vậy, e rằng không phải đang hoài nghi lời anh nói, mà muốn tìm đủ "chứng cứ" trả lại anh, để bọn họ thanh toán xong.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-276.html.]

Đáng tiếc anh không định phối hợp diễn với thím Diệp.

Tống Thanh Huy đoán không sai, dù cho đã nói đến mức này, Vương Thúy Phân vẫn hy vọng có thể chuyện lớn hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không.

Bà ấy nghĩ như vậy, có hai nguyên nhân, đầu tiên đương nhiên là bởi vì bọn họ còn băn khoăn cháu trai của đầu bếp Lưu, thậm chí một giây trước khi thanh niên trí thức Tống không mời mà tới, người nhà họ Diệp cũng còn đang nói chuyện này.

Khoảng thời gian này, người nhà họ Diệp ăn cơm xong sẽ bàn về chuyện này, mọi người trêu ghẹo cũng tưởng tượng về tương lai một phen, mỗi ngày làm việc đều tràn đầy mạnh mẽ, mỗi khi vào lúc này, cả khu nhà họ Diệp tràn đầy không khí vui vẻ.

Tống Thanh Huy còn cảm thấy mình bị ghét bỏ, trên thực tế, nếu như biến thành người khác khi mọi người đang vui vẻ đột nhiên chạy đến giội nước lã, ngăn cản Tiểu Muội nhà bọn họ xem mắt với người thành phố, Vương Thúy Phân tuyệt đối không nói hai lời đuổi người ra ngoài, anh vốn không có cơ hội ở lại tố giác. Đương nhiên Vương Thúy Phân hạ thủ lưu tình với Tống Thanh Huy, cũng không chỉ bởi vì "giao tình" mấy năm qua của bọn họ, cũng bởi vì điều kiện của thanh niên trí thức Tống thật sự rất tốt, mặt mày thanh tú, còn có nhiều đồ ăn ngon như vậy, mỗi lần chỉ cần anh tới nhà làm khách, Tiểu Muội đều không để ý tới người khác, lại như mèo con ngửi thấy mùi tiến đến trước mặt thanh niên trí thức Tống.

Vì thế, Vương Thúy Phân không tin đứa con gái trong đầu chỉ có ăn uống nhà bọn họ có thể nảy ra ý nghĩ bất chợt muốn yêu đương với người khác, nghe thấy Tống Thanh Huy lời thề son sắt, bà ấy vẫn tin mấy phần, dù cho không tin nhân phẩm của Tiểu Tống, cũng tin những món đồ tốt của anh quả thật có thể khiến Tiểu Muội nhà họ họ nảy ra ý tưởng.

Chỉ là tin tưởng thì tin tưởng, bảo Vương Thúy Phân chấp nhận chuyện này là chuyện rất ít khả năng.

Ngày hôm nay bà ấy thừa nhận bọn họ đang quen nhau, ngày mai sẽ đến thương lượng chuyện kết hôn của hai người, nếu không Tiểu Muội thành "hàng đã xài" truyền đi khắp mười dặm tám thôn, còn có thể gả cho người nào? Nhưng bảo Vương Thúy Phân gả con gái cho thanh niên trí thức Tống là không thể nào, đời này cũng không thể, bà ấy tình nguyện gả Tiểu Muội cho công nhân, gả cho người ở nông thôn, dù cho không ai thèm lấy làm gái lỡ thì đều được. Như vậy bọn họ cũng chỉ cần nuôi một mình cô, nếu để cho cô gả cho thanh niên trí thức, ngày nào đó đứa con rể thanh niên trí thức cũng học những thanh niên trí thức khác phủi m.ô.n.g một cái trở về thành phố, vợ con ở nông thôn cũng chẳng quan tâm, bọn họ còn phải nuôi cả con gái lẫn cháu ngoại.

Loading...