Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 259
Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:47:18
Lượt xem: 18
Tống Thanh Huy hiển nhiên cũng không biết, rõ ràng cho thấy người mặc quần vào sẽ không nhận người chính là Diệp Tiểu Muội mà không phải anh, khi Diệp Tiểu Muội thật lòng thật dạ nói cho Sở Hàm kế hoạch "bội tình bạc nghĩa" của cô, Tống Thanh Huy đang thấp thỏm mở giấy viết thư đáp lại thư nhà, trong thư lần đầu tiên nhắc tới tên Diệp Tiểu Muội.
Vì trả lời bức thư này, Tống Thanh Huy đã xoắn xuýt rất nhiều ngày, có thể nói từ đêm đó qua đi, anh vẫn cân nhắc chuyện này.
Kinh Phật có thể ngăn chặn tham vọng của thân thể, nhưng không áp chế nổi khuấy động và dâng trào trong lòng, mấy ngày nay Tống Thanh Huy đều đang suy nghĩ mình có phải đã vượt ranh giới không. Mặc dù không có người thứ ba biết, nhưng anh và Diệp Tiểu Muội rốt cuộc đã hôn ôm, thậm chí… còn sờ soạng, đã sớm vượt qua giới hạn yêu đương bình thường, bọn họ làm nhiều như vậy, dựa theo cách nói của địa phương, Diệp Tiểu Muội "bị mất đi sự thuần khiết", sau này cô còn có thể lấy chồng như thường không?
Tống Thanh Huy bỏ quên thực ra anh càng chú ý có người đàn ông thứ hai thân mật không kẽ hở với Diệp Tiểu Muội giống như anh, thậm chí còn làm chuyện thân mật hơn bọn họ, mà đặt trọng điểm ở hai chữ "trách nhiệm". Từ nhỏ cha mẹ bề trên giáo dục anh không sợ phạm sai lầm, nhưng nhất định phải dũng cảm gánh chịu trách nhiệm, dám làm dám chịu mới thật sự là đàn ông, là con cháu ngoan của nhà họ Tống!
Lúc này Tống Thanh Huy không khỏi nghĩ, anh làm chuyện không nên làm với Diệp Tiểu Muội, có thể sẽ ảnh hưởng chuyện lớn cả đời của cô, anh không nên chỉ ôm lòng chờ may mắn, nên sớm chuẩn bị sẵn sàng, dù cho thật sự đến ngày mọi chuyện bại lộ, ít nhất anh có năng lực chịu trách nhiệm với Diệp Tiểu Muội.
Vì thế suy tính lâu như vậy, Tống Thanh Huy vẫn quyết định nói một chút về Diệp Tiểu Muội ở trong thư.
DTV
Lại như Diệp Tiểu Muội nói, thời gian của bọn họ còn rất nhiều, bây giờ Tống Thanh Huy cũng chỉ tạo nền tảng, cũng không có lập tức nói với gia đình anh "khinh bạc" một cô gái, anh sợ cha trong cơn tức giận đuổi tới nơi này quất anh.
Trên thực tế, Tống Thanh Huy cũng không dám nói cho cha mẹ chuyện này, chỉ dám nói với bà nội. Không chỉ bởi vì tính cách bà nội Tống văn minh, cưng chiều đám con cháu bọn họ vô điều kiện, cũng bởi vì người lớn nhà bọn họ nắm giữ quyền uy tuyệt đối, cha và bác cả ở bên ngoài "hô mưa gọi gió" thì ở trước mặt bà nội vẫn thường xuyên bị dạy dỗ. Tống Thanh Huy nghĩ, chỉ cần ông nội bà nội hài lòng với Diệp Tiểu Muội, sự cản trở của cha mẹ bên kia sẽ nhỏ đi rất nhiều.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-259.html.]
Quan trọng nhất là, khi Tống Thanh Huy rời nhà, từng lời thề son sắt bảo đảm với cha mẹ anh, anh nhất định sẽ không ấm đầu, không tự quyết định chuyện hạnh phúc cả đời với thanh niên trí thức nữ không biết nội tình, hôn nhân đại sự của anh chỉ có thể chờ trở lại Bắc Kinh sau đó suy nghĩ thêm.
Năm đó Tống Thanh Huy nói lời này đương nhiên vô cùng thật lòng, quyết tâm của anh nhận được sự tín nhiệm của cha mẹ, mấy năm qua anh cũng thực sự nói được làm được, bất kỳ người nào lấy lòng anh đều thờ ơ không động lòng. Nhưng trước mắt thanh niên trí thức nữ giống như cơn lốc, anh phòng vệ như thế, nhưng không để ý bị Diệp Tiểu Muội không tim không phổi lừa gạt, Diệp Tiểu Muội lừa gạt được một nửa "lạc đường biết quay lại" anh còn không tình nguyện, nhất định muốn cho cô "đến nơi đến chốn" mới thôi.
Bây giờ Tống Thanh Huy chỉ cần nhớ tới anh từng đảm bảo với cha mẹ, lập tức cảm thấy mặt rất đau, bởi vì anh vẫn rất tỉnh táo, biết Diệp Tiểu Muội còn quá đáng hơn "thanh niên trí thức nữ không biết nội tình". Hành vi của anh lại như cha mẹ vợ "lòng cao hơn trời, chọn ba kén bốn cuối cùng tìm người có điều kiện kém nhất", trong lúc nhất thời cũng không dám đối mặt cha mẹ, không thể làm gì khác là thăm dò ý tứ ở chỗ bà nội trước.
Hơn một tháng sau.
Ở khu nhà quân khu thủ đô, một người phụ nữ mặc quân trang xinh đẹp oai hùng thoải mái đổi giày đi vào phòng khách sáng sủa sạch sẽ, thân mật ngồi ở bên cạnh bà cụ mặt mày hiền hậu: "Mẹ, mẹ đang xem gì vậy, cười vui vẻ thế?"
"Tiểu Quân, con trở về rồi à?" Bà cụ nhìn con gái một chút, vui cười hớn hở nói: "Tiểu Huy viết thư gửi về."
"Thật à, Tiểu Huy viết cái gì?" Nghe thấy tin của cháu trai, Tống Anh Ngọc khó tránh khỏi quan tâm hỏi.
"Thằng bé này xuống nông thôn cũng đã mấy năm, còn không biết lúc nào về, sao anh cả anh hai không nghĩ cách để nó về sớm một chút?"
Bà nội Tống không vui vẻ nói: "Bảo nó trở về làm cái gì, tham gia quân đội với các con sao? Tiểu Huy từ nhỏ đã không thích đánh đánh g.i.ế.c giết, nó vẫn thích đọc sách, bảo anh cả anh hai con thu xếp, chỉ có thể ném thằng bé vào trong bộ đội, mẹ cũng không đồng ý. Mấy năm qua quốc gia không ổn định, ai biết lúc nào phải đánh trận, lỡ như ngày nào đó tất cả các con đều ra chiến trường, Tiểu Huy ở lại bên cạnh mẹ."