Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 248

Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:46:57
Lượt xem: 10

Giờ này, đồng chí Vương Thúy Phân còn đang bận rộn trong nhà, Diệp Tiểu Muội rất hưng phấn kéo mẹ cô hỏi: "Chị Sở Hàm đi lúc nào vậy?"

Vương thúy phân dở khóc dở cười sẵng giọng: "Con còn có mặt mũi hỏi, hai người các con ngủ chung một phòng, Tiểu Sở đã thức dậy hơn hai tiếng, sao con trễ vậy?"

Diệp Tiểu Muội căn bản không để ý mẹ cô, còn đang vượt ngoài lý luận mà cảm thán: "Chị ấy dậy mà con cũng không nghe thấy tiếng động nào, thật lợi hại."

Quên đi, hi vọng cô nhóc này ý thức được tật xấu ngủ nướng không tốt kịp thời thay đổi là không thể nào, Vương Thúy Phân chẳng muốn lãng phí thời gian ở trên người cô, vô cùng lạnh lùng xoay người: "Nếu đã thức, vậy nắm chắc thời gian rửa mặt ăn cơm, mẹ phải làm việc ngay, con có thể chăm sóc Đại Bảo và Đại Muội."

"Thật ạ." Diệp Tiểu Muội vui vẻ đáp lại, đồng thời rất hớn hở khẽ cười đi rửa mặt ăn sáng, nhưng cô với mẹ cô dường như không trôi qua cùng một thời gian, lúc cô đã ăn xong bữa sáng, đồng thời chơi với bọn trẻ ở trong vườn, đồng Chí Vương Thúy Phân nói là đi ngay vẫn còn chưa đi, thậm chí còn có tâm tình đứng trước mặt cô hỏi: "Đúng rồi Tiểu Muội, tối hôm qua sao các con đi vệ sinh lâu lắm mới trở về vậy?"

Diệp Tiểu Muội ngẩng đầu hỏi: "Rất lâu sao?"

Vương Thúy Phân lườm cô: "Mẹ sắp ngủ thiếp đi mà các con còn chưa trở lại, có thể không lâu sao?"

Nếu không phải biết Tiểu Sở đi cùng với Tiểu Muội, bà ấy đã muốn xuống giường tìm người trong hầm cầu rồi.

Diệp Tiểu Muội vô tội nháy mắt một cái, lời nói dối há mồm lập tức đến ngay: "Chuyện đó à, chúng con còn đi dạo một vòng ở bên ngoài, tối ngày hôm qua mặt trăng rất đẹp."

"Mẹ cũng đoán là như thế." Vương Thúy Phân dễ dàng tiếp nhận cái cớ này, không nhịn được lắc đầu nói: "Mặt trăng có gì đẹp mà ngắm, mấy đứa con gái các con cũng thật rảnh rỗi phát sợ."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-248.html.]

Phun nước bọt xong, Vương Thúy Phân lại nhắc nhở: "Lần sau đừng làm bừa như thế, coi như muốn đi ra ngoài chơi cũng phải nói một tiếng với mẹ, đêm hôm đi ra ngoài lâu như vậy, có thể không sốt ruột sao?"

Diệp Tiểu Muội ngoan ngoãn gật đầu, có chút tiếc nuối vì không có lần sau, chị gái đã không chút lưu tình từ chối cô.

Mất đi "chiến hữu" có thể yểm trợ cô như Sở Hàm, Diệp Tiểu Muội chỉ có thể tiếp tục cụp đuôi hẹn hò, mỗi lần chỉ nửa tiếng, tuyệt đối không ở thêm một phút, bởi vì không thể để đồng chí Vương Thúy Phân tìm cơ hội bò dậy tìm cô.

Có điều Diệp Tiểu Muội cũng sẽ không vì vậy cảm thấy quá phiền muộn, cô là phái vô tư, anh Tống dứt bỏ phần cá tính Đường Tăng ma ma chít chít của anh, cũng là bạn trai vô cùng hợp lệ, không chỉ mỗi lần đều chủ động cho cô đồ ăn, thỉnh thoảng còn có thể tạo bất ngờ.

Ví dụ như lần hẹn hò này, anh Tống khá thần bí đưa một hộp "bảo bối" cho cô.

Diệp Tiểu Muội bị anh khơi dậy hứng thú, không kịp mở ra đã hứng thú bừng bừng hỏi: "Là cái gì vậy?"

Tống Thanh Huy khẽ nở nụ cười: "Em mở trước đi."

DTV

Điều này làm cho Diệp Tiểu Muội càng thêm mong đợi, cô nhanh nhẹn mở hộp ra, phát hiện trong hộp thì ra không phải đồ ăn, mà là một chiếc đồng hồ đeo tay, con mắt bừng sáng.

Chẳng trách anh Tống thần bí như vậy, Diệp Tiểu Muội vui mừng đến mức muốn nhảy lên. Là một người kiêu ngạo ngọt ngào, hai đời cô đều rất thích nhận quà, cô cũng không để ý giá trí món quà cao hay thấp, chỉ cần để tâm chuẩn bị đều rất yêu thích, bởi vì sẽ khiến cô có cảm giác được cưng chiều yêu thương. Vì thế, coi như bọc kín trong hộp chỉ là miếng thịt khô hoặc là kẹo cô thích ăn, Diệp Tiểu Muội cũng sẽ rất vui, mà anh Tống lại tặng một đồng hồ đeo tay kiểu nữ hình thức khéo léo, quả thực là tấn công dữ dội, ánh mắt Diệp Tiểu Muội nhìn anh cũng bắt đầu phả ra trái tim màu hồng phấn.

Xuyên tới gần một năm, cô đã có trình độ ít nhiều cũng nắm rõ giá hàng của thời đại này, đồng hồ đeo tay là hàng xa xỉ trong hàng xa xỉ, loại "gia đình giàu có" như bọn họ, còn có "nhân sĩ thành công" có công ăn việc làm ổn định ở trong thành phố vẫn không mua nổi một chiếc đồng hồ đeo tay, anh Tống chi ra một khoản lớn đấy.

Diệp Tiểu Muội nghĩ một hồi, chiếc đồng hồ đeo tay trông dáng vẻ bình thường, giá trị tương đương với mấy cái túi phiên bản limited mà cô thích, nếu ai tặng cô món quà như vậy, bọn họ chính là bạn tốt cả đời!

Loading...