Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 247
Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:46:55
Lượt xem: 20
Nhất định không cách nào đáp lại đối phương, Sở Hàm chỉ có thể làm bộ không phát hiện thanh niên bên cạnh thỉnh thoảng tập trung ánh mắt, đặt sự chú ý tới trên người đôi tình nhân ở cách đó không xa.
Cô ấy vốn đến để muốn xem hình thức ở chung của Diệp Tiểu Muội và thanh niên trí thức Tống, thực sự không nên lẫn lộn đầu đuôi.
Sở Hàm tập trung nhìn lại, quả thật phát hiện một điểm. Cô ấy cho rằng Diệp Tiểu Muội sẽ bị chiếm hời, thế mà lại tới dán trên người Tống Thanh Huy, mà Tống Thanh Huy vì tách khỏi cô mà chạy tới đường cái.
Rốt cục không thể tránh khỏi, chỉ thấy Tống Thanh Huy đưa tay đỡ lấy Diệp Tiểu Muội, bảo cô cố thẳng người, đồng thời một mặt nghiêm túc nói: "Tiểu Muội, đi đàng hoàng."
Diệp Tiểu Muội đương nhiên sẽ không nghe lời như thế, cô ngước đầu vô tội nói: "Em rõ ràng đi rất đàng hoàng."
Lúc này Tống Thanh Huy cúi đầu nói một câu ở bên tai cô, Sở Hàm cách khá xa không nghe rõ, chỉ nhìn thấy hai người đồng thời quay đầu họ nhìn sang bọn họ, sau đó Diệp Tiểu Muội không xương rốt cục học được cách đứng yên, chỉ là đồng thời vươn tay nhỏ.
Tống Thanh Huy nhìn cô khẽ thở dài, dường như không thể làm gì cô, cuối cùng vẫn phối hợp thu tay lại, thu móng vuốt không an phận vào trong lòng bàn tay.
DTV
Lúc này Diệp Tiểu Muội mới hài lòng, đồng ý bước tiếp tục về phía trước, cùng thanh niên trí thức Tống nắm tay lắc lư trái phải ở phía sau, đủ khiến người ta phát hiện tâm tình của cô rất tốt.
Tình cảnh này lại làm cho Sở Hàm ở phía sau trợn mắt ngoác mồm, tạm quan hủy sạch, cô ấy không nên lo lắng cho an toàn của Diệp Tiểu Muội, mà nên lo lắng cho thanh niên trí thức Tống, hai người này còn không biết ai chiếm hời của ai.
Diệp Tiểu Muội đương nhiên không biết sự khiếp sợ của nữ chính, cô rất vui vẻ, tuy rằng vẫn chưa ôm hôn, thế nhưng rốt cục khiến anh Tống há mồm là rụt rè ngậm miệng là lễ nghi chủ động nắm tay cô, cô cảm thấy mình đã rất lợi hại, bây giờ bọn họ cũng đã vượt bậc, ôm hôn còn có thể xa sao?
Tiền đồ vẫn rất sáng lạn, Diệp Tiểu Muội cũng không vội nhất thời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-247.html.]
Hẹn hò xong, hai đôi nam nữ trẻ tuổi về nhà của từng người, Diệp Tiểu Muội còn chưa hết thòm thèm hỏi chị gái: "Chị Sở Hàm, có phải chơi rất vui không, chúng ta hẹn lần sau nữa ha?"
Cô phát hiện có chị gái ở bên cạnh vô cùng thuận tiện, có thể ở thêm với anh Tống rất lâu, đêm nay các cô thậm chí đi ròng rã một tiếng, nhà cô cũng không có động tĩnh gì, còn có cảm giác an toàn hơn một mình cô đi ra ngoài!
Diệp Tiểu Muội thì sảng khoái, Sở Hàm chỉ cảm thấy cả người uể oải, bất chợt nhận lời mời của Diệp Tiểu Muội, không những không dằn vặt được Tống Thanh Huy, trái lại dằn vặt bản thân cô ấy không nhẹ, Sở Hàm như chặt đinh c.h.é.m sắt tỏ vẻ cô ấy không đi, cũng không đi nữa.
"Không đi thì không đi, kích động như vậy làm gì." Diệp Tiểu Muội nhỏ yếu đáng thương lại bất lực nhẹ giọng nhổ nước bọt.
"Em với thanh niên trí thức Tống đi chơi vui vẻ." Sở Hàm vô lực xua tay, cô ấy hoàn toàn sợ đàn ông xấu xa rồi, chỉ hi vọng Diệp Tiểu Muội đại diện mặt trăng thu phục tai hoạ này.
Bị cô ấy từ chối Diệp Tiểu Muội cũng chỉ thất vọng tí xíu, rất nhanh lại khôi phục tâm trạng vui vẻ, dù sao ban đầu cô ấy đề nghị dẫn nữ chính tới cùng là tìm về "tín nhiệm" của cô ấy với cô. Nếu bây giờ chị gái nữ chính nói như vậy, có thể thấy đã tin tưởng không nghi ngờ với cô, mục tiêu của cô đã hoàn thành, nên cảm thấy vui mới đúng.
Cho tới việc chị gái không thể tiếp tục cùng cô đi hẹn hò cũng rất bình thường, chị gái là nữ chính đi con đường sự nghiệp, người ta rất bận rộn có được hay không, làm sao có thời giờ mỗi ngày chơi với cô.
Người không thể quá tham lam mà. Diệp Tiểu Muội cứ như vậy dăm ba câu an ủi bản thân vui vẻ, cởi áo khoác lên giường ngả đầu ngủ ngay.
Không giống Diệp Tiểu Muội, Sở Hàm không có tình yêu để yêu trái lại tâm sự nặng nề, không hề buồn ngủ, nằm xuống chưa được mấy phút đã nghe thấy tiếng hít thở dài bên cạnh, chỉ có thể bất đắc dĩ cười.
Có điều Diệp Tiểu Muội ngủ rất ngon lành, bất tri bất giác cũng lây nhiễm cô ấy, Sở Hàm dần dần cũng rơi vào giấc ngủ say.
Diệp Tiểu Muội không có vướng bận thân thể nhẹ nhàng, ngủ một giấc thẳng tới hừng đông, một người khác ở trên giường đã từ lâu không thấy bóng dáng, đưa tay sờ bên cạnh giường ngủ, ổ chăn đã lạnh, Diệp Tiểu Muội kỳ lạ bò xuống giường.