Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 239
Cập nhật lúc: 2025-03-01 15:46:39
Lượt xem: 18
Phản ứng của Tống Thanh Huy quả nhiên dẫn tới các thanh niên trí thức nam khác trong sân hiếu kỳ liếc mắt, thế nhưng rất nhanh bọn họ lại dời đi sự chú ý, ánh mắt rơi đến trên người Diệp Tiểu Muội. Diệp Tiểu Muội càng ngày càng xinh đẹp, khuôn mặt nhỏ vừa tinh xảo vừa sáng rực rỡ, con mắt long lanh nước, xưa nay lại luôn tinh thần phấn chấn, người nào thấy cũng sáng mắt lên, tâm tình tốt hơn một chút. Vì thế từng đồng chí nam trong ký túc xá thanh niên trí thức nhìn đàng hoàng trịnh trọng, trong lòng có rất vừa ý Diệp Tiểu Muội mỗi ngày đến chơi, bọn họ không muốn làm gì, chỉ muốn thưởng thức người con gái đẹp như hoa như ngọc một chút.
Đáng tiếc cô gái xinh đẹp như hoa như ngọc đến ánh mắt cũng không chia cho bọn họ, cô tự mang một cảm giác kiêu ngao không coi ai ra gì, trong nhiều người như vậy cô chỉ nhìn "người quen" thanh niên trí thức Tống của mình, giống như toàn bộ thế giới chỉ quan tâm một mình anh. Ban đầu có lẽ Tống Thanh Huy chính là bị phần "chăm chú" này của cô đả động.
Hai mắt Diệp Tiểu Muội sáng lên nhìn anh vài lần, lúc này mới chậm rãi nói: "Em tìm chị Sở Hàm chơi."
Nhiều người nhìn như vậy, cô cũng không thể tìm anh Tống ôm hôn chứ.
Tống Thanh Huy trầm mặc nhìn cô: "…"
Trên lý trí anh biết đây là bình thường, trong lòng vẫn có chút thất vọng, còn tưởng rằng quan hệ bọn họ đã xảy ra thay đổi, Tiểu Muội sẽ để ý anh hơn một chút, kết quả cô vẫn thích chơi với thanh niên trí thức Sở, quả nhiên không thể quá chờ mong đối với Diệp Tiểu Muội.
Nghe thấy tiếng của Diệp Tiểu Muội, Sở Hàm cũng rất nhanh từ trong phòng đi ra, lướt qua bên cạnh Tống Thanh Huy, sau đó lôi kéo Diệp Tiểu Muội cười híp mắt nói: "Tiểu Muội, vào phòng chị nói chuyện."
Diệp Tiểu muội không chút nào giãy giụa bị cô ấy kéo đi.
Tống Thanh Huy không thể làm gì khác hơn là thu tầm mắt lại, cố gắng để sắc mặt mình trông như thường ngồi vào chỗ cũ.
Sở Hàm kéo Diệp Tiểu Muội kéo vào ký túc xá, nhưng không có nói chuyện nhiều lắm, bởi vì cô ấy nhìn thấy hai mắt Diệp Tiểu Muội tỏa sáng nhìn chằm chằm thanh niên trí thức Tống, thì biết cô gái này tới làm gì, ngẫm lại cũng đúng, mới vừa yêu đương, chắc chắn tràn đầy cảm giác mới mẻ.
Ngược lại phản ứng của thanh niên trí thức Tống lại khiến cô ấy càng cảm thấy thú vị, bình thường là một thiếu niên già dặn, kín kẽ không một lỗ hổng, lại bị Diệp Tiểu Muội làm cho sợ hãi mất hết cả hồn vía, lo được lo mất, chẳng lẽ đây chính là vỏ quýt dày có móng tay nhọn trong truyền thuyết?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-239.html.]
Có cơ hội, Sở Hàm còn muốn tìm Diệp Tiểu Muội tiếp tục nhiều chuyện, đáng tiếc ký túc xá thanh niên trí thức không phải nơi nói chuyện, nhiều người nhiều miệng, để người ta nghe thấy sẽ không tốt. Trong phòng các cô lại có đồng chí nữ mến thanh niên trí thức Tống nhiều năm, đã lâu như vậy cũng không thấy cô ta từ bỏ, có thể thấy là cố chấp vô cùng, nếu như bị vị này nghe xong, việc này e rằng cũng không dễ xử lý.
Sở Hàm theo nguyên tắc nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, cho nên cô ấy trò chuyện vài câu không quá quan trọng với Diệp Tiểu Muội, rồi lục tủ tìm quyển sách hỏi cô: "Bình thường Tiểu Muội có chán không? Chị tìm quyển sách cho em đọc."
Diệp Tiểu Muội đưa tay tiếp nhận, nhưng vẻ mặt ghét bỏ đẩy về: "Em không muốn xem sách giáo khoa, không có tiểu thuyết hay gì đó không?"
"Em thích đọc tiểu thuyết hả?"
Diệp Tiểu Muội thích ngôn tình nhưng giờ không có, chỉ có thể đọc kiệt tác g.i.ế.c thời gian thuận tiện hun đúc tình cảm, cho nên cô thành thật trả lời: "Chỉ có đọc tiểu thuyết mới vào thôi ạ."
Sở Hàm bất đắc dĩ đỡ trán, cô gái cũng thật thành thực.
Ký túc xá thanh niên trí thức vẫn có vị trí tụ tập của "người có ăn học", tuy rằng không phải mỗi người đề kiên trì học tập, nhưng ngoài miệng nhất định phải thích học tập, vì thanh phận tượng trưng người thành phố của bọn họ, nhấn mạnh điểm này mới có thể kéo dài chênh lệch của bọn họ và nông dân. Mặc dù chỉ là một phương diện, các bác nông dân người ta cũng không để ý bọn họ có học tập hay không.
Vì thế, Tiểu Muội không hề giấu sự "vô học" của cô ở ký túc xá thanh niên trí thức, hơn nửa cũng bị người ngầm cười nhạo, không biết thanh niên trí thức Tống nghe thấy mấy câu này có để ý hay không.
Sở Hàm có hơi hối hận mình không mở bình thì ai mà biết trong bình có gì, vì vậy không hề nhiều lời, trực tiếp đổi sách cho cô.
Diệp Tiểu Muội quả nhiên muốn, ôm sách bày tỏ: "Quyển này em thật sự chưa từng đọc."
DTV
Sở Hàm bất đắc dĩ lắc đầu cười nói: "Nếu như em thích, chỗ chị còn có mấy quyển, cứ việc đọc đi."