Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 229
Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:13:30
Lượt xem: 21
Người khác là người có kinh nghiệm lõi đời, còn Diệp Tiểu Muội lại là người có kinh nghiệm đọc tiểu thuyết, vì thế kinh nghiệm phong phú nên cô biết, đối nghịch với vai chính cũng không có kết quả gì tốt, vai chính vừa mở khí tràng, boss nhân vật phản diện có trâu bò đi nữa cũng phải ngã rập, loại trong suốt bé nhỏ ở trong nguyên tác có lẽ đến họ tên cũng không có như cô, vậy mà cũng muốn cướp đàn ông với nữ chính, nhất định phải c.h.ế.t rất khó coi.
Hết cách rồi, người ta là vai chính của thế giới, có vầng sáng, cô là người qua đường A đến bàn tay vàng cũng không có, không dám trêu không dám trêu mà.
DTV
Khát vọng sống mãnh liệt khiến Diệp Tiểu Muội trở nên nhạy bén, cô bỗng nhiên nhớ tới lần trước đầy tháng của Đại Muội, chị gái nữ chính còn từng mịt mờ thăm dò quan hệ của cô và anh Tống, lẽ nào đã sớm có manh mối liên quan sao? Cũng may cô thông minh che giấu cho qua được, Diệp Tiểu Muội vỗ n.g.ự.c một cái, nghĩ đến mà sợ hãi, lập tức đưa ra quyết định, trên đời không có việc gì khó, chỉ cần chịu từ bỏ.
Cô điếc không sợ s.ú.n.g quyến rũ nam chính, nhưng dù sao không trêu tới tay mà, nể tình tình cảm giữa các cô tốt đẹp, chỉ cần cô biết sai có thể sửa, ngày sau nam nữ chính yêu đương thành công, bọn họ hẳn là đại nhân không chấp tiểu nhân tha cho cô một lần nhỉ?
Đưa ra quyết định này, trong lòng Diệp Tiểu Muội vẫn có chút khổ sở, thật lòng theo đuổi anh Tống lâu như vậy, từ năm trước theo đuổi tới năm nay, cô bỏ ra nhiều thời gian và tinh lực như vậy, kết quả còn chưa kịp làm gì đã trở về trước giải phóng, tổn thất nặng nề, lòng Diệp Tiểu Muội đều đau đớn. Ngoại trừ khó chịu, cô còn cảm thấy uất ức, đời trước cô chủ Diệp sống kiêu ngạo tự tại cỡ nào, muốn thứ gì cũng có, bao gồm cả đàn ông. Bây giờ không hiểu ra sao xuyên thành cô thiếu nữ nông thôn, không được ăn không được mặc không được chơi, không dễ gì coi trọng một anh chàng hợp mắt, còn chưa kịp đánh gục lại phải chắp tay dâng cho người ta, trên đời tại sao có thể có người thảm như cô chứ.
Vừa nghĩ như thế, Diệp Tiểu Muội cảm thấy mình chính là loser từ đầu đến đuôi, hai đời chênh lệch to lớn, làm cho cô khó chịu đến con mắt đều đỏ ửng.
Nói chung cô tuyệt đối không phải bởi vì không lừa gạt được thịt hộp mới đau lòng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-229.html.]
Có điều đau lòng thì đau lòng, người đàn ông của nữ chính vẫn không thể động, Diệp Tiểu Muội lau khô con mắt, lưu luyến không rời nói tiếng tạm biệt với anh Tống ở trong lòng.
Vốn cô dự định đợt này hết bận sẽ đi tìm anh Tống đòi câu trả lời chắc chắn, bây giờ không cần nữa, cô hóa bi thương thành động lực, tiếp tục xách cái giỏ nhỏ đội mũ rơm lên núi xuống sông. Trên núi còn có măng xuân chưa hái hết, những măng mùa xuân này tươi mới non mềm, trứng gà tươi rất mỹ vị, sau khi Diệp Tiểu Muội ăn qua một lần, đến nước luộc trứng cũng không cần, mỗi ngày tiết kiệm trứng gà để mẹ cô làm trứng chiên măng thêm mấy lần.
Có điều cho dù ăn đồ ngon thì ăn nhiều cũng sẽ chán, chủ yếu là măng xuân không dễ hái giống mầm dương xỉ, rút nó từ trong đất lên vẫn phải tốn chút sức lực, tí sức như mèo của Diệp Tiểu Muội, đào nửa rổ măng xuân về nhà gần như thành con mèo tàn tật, nằm ở trên giường trúc không nhúc nhích mấy tiếng mới có thể khôi phục, cho nên sau khi cô hơi đã nghiền, cũng không chịu lên núi đào măng xuân nữa.
Hiện tại Diệp Tiểu Muội không cần yêu đương, nhàn rỗi tẻ nhạt, lại nghe đồng chí Vương Thúy Phân nói măng tre hong khô ướp muối, xào thịt hầm canh đều ăn cực kỳ ngon, còn ngon hơn trứng chiên mang xuân. Một con cá chép nhảy như Diệp Tiểu Muội, lại tích cực lên núi tìm măng xuân lần nữa, dù sao từ giờ cô cũng không ăn được thịt hộp của anh Tống nữa, thậm chí khô bò hay kẹo sữa cũng không có, chỉ có thể tự mình nỗ lực nuôi sống chính mình.
Diệp Tiểu Muội tự lực cánh sinh ngẫm lại lại bắt đầu bi thương, nhưng không biết tại sao, cô tình nguyện tự mình động thủ ăn no mặc ấm, cũng không có nhớ tới anh Tống không thể động. Ký túc xá của thanh niên trí thức cũng không thiếu đồng chí nam có thể gieo vạ, bọn họ vẫn phải không có thịt hộp, thế nhưng nghe nói phần lớn những thanh niên trí thức trong đội đều có gia cảnh không tệ lắm, nhất định có thể lừa gạt chút đồ ngon khác, con muỗi nhỏ nữa cũng là thịt.
Diệp Tiểu Muội thoáng chốc không nghĩ tới cách này, cũng chỉ có thể tự mình làm khổ bản thân.
Sinh hoạt thường xuyên tràn đầy hài hước đến lạ, trước đây khi Diệp Tiểu Muội điên cuồng theo đuổi anh Tống, vắt hết óc cũng không thể tạo mấy cuộc gặp gỡ ngẫu nhiên, mà bây giờ cô từ bỏ Tống Thanh Huy, trái lại thường xuyên đi trên đường là có thể đụng phải anh.