Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 227

Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:13:26
Lượt xem: 21

Đồng ruộng nước trơ trụi đã cắm đầy mầm lúa, có lần Diệp Tiểu Muội đi qua bờ ruộng, lại thấy trong ruộng có cá nhỏ bơi qua bơi lại, Diệp Tiểu Muội giống như phát hiện ra một vùng đất mới, vô cùng hưng phấn về nhà chia sẻ sự ngạc nhiên này, nhưng đám người anh cả Diệp nghe thì không kinh ngạc chút nào, còn nói cho cô biết cá này không phải đột nhiên có, mà là bọn họ cố ý thả vào?

Nuôi cá trong ruộng, đây là cách chơi mới mẻ gì vậy, trên mặt Diệp Tiểu Muội đầy vẻ không hiểu hỏi: "Tại sao phải thả vào trong rộng, ao cá không đủ dùng sao?"

Lời ngốc nghếch này làm cho mọi người cười to ha ha: "Cá được nuôi trong ao cũng không đủ cho em ăn, lần này cha chỉ thử một mẫu ruộng, thả gần hai trăm con cá, nếu nuôi được, mỗi nhà có thể chia được nhiều thêm hai con cá, không ăn hết cũng có thể đi đến tiệm cơm nhà nước đổi chút tiền, đây không phải là rất tốt sao?"

Diệp Tiểu Muội gật đầu liên tục: "Không thể nào tốt hơn."

Anh hai Diệp thấy vậy cũng cười nói: "Chắc chắn là Tiểu Muội không nghĩ ra được ý tưởng nuôi cá trong ruộng là của ai đâu."

Quả nhiên Diệp Tiểu Muội trợn to mắt tò mò hỏi: "Ai ạ?"

"Thanh niên trí thức Sở Hàm, là cô ấy đề nghị với cha."

Trên mặt Diệp Tiểu Muội đầy vẻ không tin: "Anh không lừa em chứ, sao chị Sở Hàm lại biết cái này?"

"Hình như bên cạnh nhà thanh niên trí thức Sở có một thầy giáo già chuyên đặc biệt nghiên cứu cái này, sau đó thầy giáo già bị tố cáo, một số sách văn chương quan trọng của ông ấy được cha mẹ thanh niên trí thức Sở lặng lẽ cất giữ."

"Từ nhỏ thanh niên trí thức Sở đọc nghiên cứu của thầy giáo già mà lớn lên, đáng tiếc thầy giáo già lại không thể trở về được nữa, nghe nói ông ấy đã bị bệnh qua đời, chẳng qua thanh niên trí thức Sở lại được những tài liệu này hun đúc. Ở trên của cô ấy còn có anh chị, vốn dĩ không cần cô ấy làm thanh niên trí thức xuống nông thôn, cũng bởi vì cảm thấy hứng thú với chuyện làm ruộng, thanh niên trí thức chủ động thay thế chị cả của mình nhập đội."

Anh cả Diệp giới thiệu xong, anh hai Diệp lại bổ sung mấy chuyện: "Đúng vậy, nhìn thì thấy thanh niên trí thức Sở dịu dàng yên tĩnh, nhưng lại rất tích cực trong chuyện này, mới vừa bắt đầu cha không muốn mạo hiểm, cuộc sống của đại đội chúng ta không tệ, tội gì phải phải mạo hiểm như vậy. Nhưng mỗi ngày cô ấy đều tìm cơ hội thuyết phục cha, còn đưa sách của thầy giáo già kia cho cha xem, cha là một người kính trọng người đọc sách, sau khi nhìn qua sách của thầy giáo già bắt đầu bị d.a.o đồng, quyết định lấy một mẫu ruộng thử một chút. Cha nói, nếu chuyện nuôi cá trong ruộng này thành công, sang năm sẽ tiến hành thêm mấy mẫu."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-227.html.]

Anh cả anh hai giải thích rất toàn diện, nhưng Diệp Tiểu Muội chỉ nghe hiểu đại khái, cô không rõ chuyện trong ruộng, cũng không có hứng thú, nhưng vấn đề lại đến rồi, Diệp Tiểu Muội buồn bực hỏi: "Gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy sao, sao em không biết gì vậy?"

Mọi người đều biết, chỉ có cô không biết, Diệp Tiểu Muội có một loại khó chịu bị mọi người vứt bỏ.

Anh cả Diệp bất đắc dĩ xoa đầu cô: "Anh đã nói là lúc làm việc trong ruộng thanh niên trí thức Sở đến tìm cha, lại không đến nhà mình nói, tất nhiên em không biết rồi."

Diệp Tiểu Muội suy nghĩ một chút cũng phải, nhất thời không buồn rầu nữa, ở trong mắt anh cả Diệp và anh hai Diệp dáng vẻ này của cô chính là biểu hiện của việc không tim không phổi. Nhưng Diệp Tiểu Muội thực sự để bụng chuyện bọn họ nói, nuôi cá trong ruộng chính là suy nghĩ của thiên tài, nếu sau này tất cả ruộng đều nuôi cá, há chẳng phải cách ba năm ngày là có thể đi bắt cá ăn sao?

Cô thích ăn cá, Diệp Tiểu Muội điên cuồng ấn like cho chị gái nhỏ thông minh, trong lòng còn có một chút kỳ lạ, có lẽ cô ấy không biết đến chuyện nuôi cá trong ruộng mới đúng, nhưng nghe anh cả anh hai giới thiệu, cô lại cảm thấy hình như mình đã nghe được cách này ở đâu rồi?

Chẳng qua Diệp Tiểu Muội không phải là người thích làm khó mình, nếu nhớ không nổi thì cũng lười suy nghĩ, nhắc đến ăn cá, cô lại thèm ăn rồi, vào lúc này không có cá tươi để cho cô ăn, lập tức quấn quýt đồng chí Vương Thúy Phân cắt chút thịt muối xào dương xỉ ăn.

Nể mặt Diệp Tiểu Muội gần đây tích cực lên núi đi hái rau củ dại, Vương Thúy Phân rất dễ dàng thỏa mãn yêu cầu của cô.

DTV

Bà ấy cũng nghe ba anh em nói chuyện náo nhiệt, cũng bị làm cho tò mò, lúc ăn cơm tối hỏi đội trưởng Diệp: "Đúng rồi, bây giờ mẫu ruộng Tiểu Sở trông coi như thế nào rồi?"

Tâm trạng của đội trưởng Diệp không tệ, nghe vậy hơi mỉm cười: "Mỗi ngày bọn tôi đều đi kiểm tra đồng ruộng, nhìn kỹ rễ cây, quả thật những con cá kia không có gặm rễ của cây mạ."

"Có thật không? Vậy thì quá tốt rồi." Vương Thúy Phân cũng lộ ra nụ cười vui mừng, nuôi cá trong đồng ruộng, nói cho cùng nuôi cá chỉ là thuận tiện, lương thực mới là chủ yếu, lúc trước bọn họ không dám thử nghiệm cách này chính là sợ cá sẽ gặm hư rễ cây mạ, đưa đến mất mùa, vậy bọn họ sẽ tiền vào thời kỳ nạn đói đáng sợ.

Cho nên chỉ cần cá không phá hư mạ chính là chuyện tốt, dù cuối cùng cá không được nuôi tốt, bọn họ cũng không tổn thất nhiều.

Loading...