Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 218

Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:13:09
Lượt xem: 10

Anh Tống dùng hành động thực tế nói cho Diệp Tiểu Muội, anh còn có thể ma quỷ hơn nữa, đến nhà họ Diệp, quả nhiên thấy mặt của đám người đội trưởng Diệp, anh lại nói lời không nên nói, khen phẩm chất "chăm chỉ hiếu học" của Diệp Tiểu Muội, còn cười nói: "Chẳng qua cháu cảm thấy bút máy thực dụng hơn, cũng có thể sử dụng trong cuộc sống, cho nên cố ý tìm bút máy còn dư đưa cho Tiểu Muội luyện viết chữ, ở mặt này cô ấy rất có thiên phú, chỉ cần hơi chăm chỉ một chút, nhất định sẽ học thành tài."

Diệp Tiểu Muội lại mơ màng không hiểu, dùng một loại ánh mắt xa lạ nhìn chàng trai tuấn tú đang nói chuyện vui vẻ kia, đột nhiên rất muốn la lên một tiếng "yêu quái, trả lại anh Tống hiền lành lại dịu dàng cho ta".

Còn không chờ Diệp Tiểu Muội lên tiếng kháng nghị, cha đội trưởng đã dịu dàng từ chối khéo ý tốt của Tống Thanh Huy, bày tỏ loại bút máy quý như vậy bọn họ nhận cũng cảm thấy ngại.

Diệp Tiểu Muội điên cuồng gật đầu phụ họa lời của cha đội trưởng: "Con cũng nói như vậy, nhưng anh Tống cứ nhất quyết muốn tặng cho con, hay là bây giờ con mang trả cho anh Tống nhé?"

Câu nói sau tiết lộ sự không kịp chờ đợi của Diệp Tiểu Muội, chẳng qua Tống Thanh Huy chỉ lạnh nhạt liếc nhìn cô, vô cùng bình tĩnh cười nói: "Mỗi ngày chú Diệp thím Diệp đều nói cháu đừng khách sáo, xem hai người là người ngoài, bây giờ cháu thật sự không khách sáo nữa, ngược lại sao chú Diệp lại khách sáo như vậy rồi?"

Tống Thanh Huy hơi lì lợm một chút, mới nói lý do anh thuyết phục Diệp Tiểu Muội lúc nãy, bày tỏ cây bút này chỉ có thể để đấy không dùng, còn không bằng đưa cho Tiểu Muội sử dụng.

Thái độ thành khẩn, có lý có chứng, cuối cùng đội trưởng Diệp cũng nhận, cười nói: "Nếu Tiểu Tống đã nói như vậy, vậy hãy để Tiểu Muội tạm thời lấy dùng đi, ngày nào cháu có nhu cầu, lúc nào cũng có thể đến lấy."

DTV

Tống Thanh Huy cười gật đầu: "Vậy cũng được ạ."

Đội trưởng Diệp cũng cười thong dong, quay đầu nói với Diệp Tiểu Muội: "Tiểu Muội, con cũng không thể phụ tấm lòng của Tiểu Tống, từ hôm nay trở đi, ngoại trừ luyện chữ to ra, mỗi ngày lại viết thêm một trang bằng bút máy, cha sẽ kiểm tra."

Diệp Tiểu Muội: ...

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-218.html.]

Cô thật sự không hiểu nổi đường đi bên trong não của đám người cha đội trưởng, cô chỉ là một cô gái nông thôn thôi mà, lại không có thi đại học, càng không có hứng thú làm người có ăn có học. Đường ra tốt nhất của cô cũng chính là giống như đám người đồng chí Vương Thúy Phân nói, nuôi trắng trẻo non mềm gả cho người có tiền, nửa đời sau cơm áo không lo, buộc cô cả ngày luyện chữ làm gì?

So với ma quỷ Tống Thanh Huy, một vị khách còn lại thì đáng yêu hơn nhiều, Sở Hàm cũng mang quà đến, là một lọ nhỏ được gọi là tương ớt làm nên linh hồn của món ăn Tứ Xuyên, Vương Thúy Phân nhìn lọ tương ớt, cười tươi nói: "Tiểu Sở, đây cũng là đặc sản của chỗ cháu sao?"

Sở Hàm cười nói: "Đây là tương ớt, nhà bà ngoại của cháu ở Tứ Xuyên, chỗ đó của bọn họ lúc xào đồ ăn thì cho hai muỗng này vào, mùi vị đặc biệt ngon."

Bà ngoại của cô ấy đúng là người Tứ Xuyên, chẳng qua lọ tương ớt này là làm theo phương pháp bí truyền mà cô ấy nhớ lại của đời trước, từ sau khi làm ra được món đồ này, Sở Hàm mới cảm thấy cuộc sống có hy vọng. Hôm nay xem như không có thịt cá, xào cải xanh bỏ chút tương ớt, cô ấy cũng có thể ăn nhiều thơm một bát cơm.

Cho nên Sở Hàm có thể mang theo tương ớt kéo dài tính mạng của mình đưa cho nhà họ Diệp, thật sự là muốn làm bạn với Diệp Tiểu Muội.

Đáng tiếc Diệp Tiểu Muội còn chưa cảm nhận được thành ý nồng đậm của cô ấy.

Mùi thơm của tương ớt đậm đà, đến gần một chút là có thể ngửi được, Vương Thúy Phân rất thích món quà này, chẳng qua trên mặt còn có chút khó xử: "Tiểu Sở, đây là đồ tốt, chẳng qua chúng ta kiến thức ít không biết làm, hay là cháu cứ giữ lại tự mình ăn đi."

Sở Hàm nghe vậy cười nói: "Nếu thím Diệp không ngại, cháu có thể đi đến phòng bếp làm cho mọi người nhìn, rất đơn giản."

"Như vậy sao được, làm gì có chuyện lại để khách nấu cơm chứ." Tất nhiên Vương Thúy Phân không thể đồng ý, chẳng qua bà ấy suy nghĩ một chút lại nói: "Nếu không Tiểu Sở dạy cho chúng ta đi? Chuyện nấu cơm vẫn để thím làm."

Sở Hàm sảng khoái đồng ý, Vương Thúy Phân lập tức tươi cười dẫn cô ấy đi vào phòng bếp, thuận tiện xách theo Diệp Tiểu Muội bị anh Tống gài bẫy đến bây giờ đang nghi ngờ đời người. Diệp Tiểu Muội rất là mơ màng ngửa đầu: "Mẹ, mẹ lôi con đi làm gì?"

Loading...