Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 210
Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:11:44
Lượt xem: 27
Diệp Tiểu Muội kể lại chuyện mình cắt tóc xong bị mẹ già dạy dỗ, bị đội viên đặt điều, đáng hận còn bị thanh niên trí thức lên mặt giễu cợt nói cho Sở Hàm nghe.
Đứng ở lập trường của Diệp Tiểu Muội, chuyện này làm cho cô tức giận rất mất thể diện còn rất ủy khuất, chẳng qua cô cũng không phải là người thích thêm dầu thêm mỡ, dù bây giờ lòng đầy căm phẫn, cũng có sao nói vậy. Thế nên Sở Hàm nghe xong đoạn ân oán này chỉ muốn co rút khóe miệng, phản ứng đầu tiên của cô ấy chính là con gái nhà đội trưởng Diệp thật sự là ngốc nghếch như vậy. Chắc không phải là đồng hương của cô ấy, vì mua quần áo mua đồ ăn, mà "làm cái chuyện người trong thiên hạ đều không cho là đúng" lén lút đi bán tóc, đó rõ ràng là chuyện chỉ có cô gái ngốc mới có thể làm được.
Sở Hàm tuyệt đối không tin "đồng hương" của cô ấy sẽ ngốc đến nước này.
DTV
Chẳng qua Diệp Tiểu Muội ngốc thì ngốc, nhưng nói chuyện với cô thì rất là vui vẻ, Sở Hàm và cô nói chuyện một chút, lại gọi Trương Lệ Dung đến làm quen với nhau. Ba người chủ yếu là Sở Hàm và Diệp Tiểu Muội nói chuyện khí thế ngất thời, làm cho đội trưởng Diệp đi ra từ công xã cảm thấy vui vẻ yên tâm.
Mẹ của Tiểu Muội còn buồn chuyện con gái út cả ngày nhốt mình trong nhà không đi ra ngoài chơi, trong đội cũng không có được mấy bạn nữ có quan hệ tốt, nếu để cho đội trưởng Diệp nói, mấy cô gái cùng lứa với Tiểu Muội ở trong đội, bao gồm mấy nữ thanh niên trí thức có mặt ngoài khôn khéo kia, thật ra đều là tóc dài kiến thức ngắn. Tiểu Muội không thích chơi với bọn họ là chuyện đúng đắn, tránh cho học phải thói xấu lắm miệng.
Nhưng hai nữ thanh niên trí thức mới đến này, ở trong phòng làm việc của công xã đội trưởng Diệp đã quan sát rồi, nhìn cũng tương đối đứng đắn, nhất là Tiểu Sở đang mặt mày hớn hở nói chuyện với Tiểu Muội nhà bọn họ, đối xử với người vật, nói chuyện đều làm cho đội trưởng Diệp có ấn tượng rất tốt. Nếu như đây là một nam thanh niên trí thức, vậy nhất định sẽ kế thừa Tiểu Tống, trở thành thanh niên trí thức thứ hai được đội trưởng Diệp xem trọng.
Còn nữ thanh niên trí thức còn lại, nhìn thì thông minh nhưng cũng chỉ có như vậy thôi, đánh giá của đội trưởng Diệp đối với Sở Hàm cũng chỉ dừng lại ở bước thông minh biết làm người thôi.
Chẳng qua Tiểu Muội có thể cảm thấy mới gặp mà như đã quen biết từ lâu với Tiểu Sở giống như ông ấy, đội trưởng Diệp vẫn cảm thấy thật vui vẻ, như vậy đầu tiên là để cho con gái út cô đơn có thể có bạn chơi, thứ hai cũng có thể xác nhận được phỏng đoán của mình với con gái út. Tiểu Muội nhà bọn họ thông minh, nhìn người cũng rất chính xác, biết người nào có thể qua lại người nào không thể qua lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-210.html.]
Cha đội trưởng vui vẻ, đồng ý lời đi nhờ xe của Diệp Tiểu Muội, chẳng qua Diệp Tiểu Muội lên xe, đội trưởng Diệp phải chờ rồi đi về cùng với đồng chí Vương Thúy Phân, cho nên ông ấy giao cho Diệp Tiểu Muội một nhiệm vụ vô cùng nặng nề. Diệp Tiểu Muội phụ trách sắp xếp Tiểu Sở Tiểu Trương đến ký túc xá thanh niên trí thức, còn phải giới thiệu bọn họ với đám thanh niên trí thức, nhất là đám nữ thanh niên trí thức, để cho bọn họ có thể ở chung hòa thuận.
Đây là nhiệm vụ không thể làm khó được Diệp Tiểu Muội không sợ trời không sợ đất, cô ngồi trên máy cày, làm tư thế chào: "Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"
Lời này chọc cười cha đội trưởng vẫn luôn nghiêm túc, ông ấy vỗ đuôi máy cày nói: "Đi đi."
Máy cày nổ vang lên tiếng "đột đột đột", làm cho Diệp Tiểu Muội lần đầu tiên ngồi máy cày cảm thấy mới mẻ không chịu được, cô giống như một cô gái nông thôn không có kiến thức nhìn xung quanh, đột nhiên nghe Sở Hàm gọi mình: "Tiểu Muội..."
Diệp Tiểu Muội theo bản năng quay đầu lại, mới kịp phản ứng lại, kháng nghị nói: "Không phải đã nói gọi em là Thư Hoa sao?"
Sở Hàm cười híp mắt nói: "Chị thấy đội trưởng Diệp và bác gái Diệp cũng gọi em là Tiểu Muội, cảm thấy gọi như vậy tương đối thân thiết, Tiểu Muội không thích sao?"
Trái lại không phải là Diệp Thư Hoa không thích, cái tên này cũng đã bị gọi nửa năm rồi, cô cũng đã quen, thêm một Sở Hàm gọi như vậy cũng không được xem là nhiều, cho nên cuối cùng cô khoát tay xem như trả lời.
Lúc này Sở Hàm mới cười hỏi: "Tiểu Muội, chị chỉ là có chút tò mò, nhìn bộ dạng hưng phấn này của em, thật sự là chưa từng ngồi máy cày à, chẳng lẽ ở trong đội chiếc máy cày này là mới mua?"
"Máy cày mua được hai năm rồi, nhưng đúng là lần đầu tiên em được ngồi máy cày, cha của em rất keo kiệt, máy cày là bảo bối lớn của ông ấy, bình thường chính ông ấy cũng không nỡ dùng, chớ nói chi đến chuyện để cho em lên ngồi."