Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:11:19
Lượt xem: 16

Đồng lứa với anh cả Diệp cũng chỉ hai năm này mới lục tục kết hôn, cho ra đời kế tiếp mới có ba người, đám người đội trưởng Diệp phát tiền mừng tuổi không đã ghiền. Có thể là bởi vì như vậy, Diệp Tiểu Muội - tên có lót chữ Hoa nhỏ tuổi nhất, còn không kiếm được điểm công chiếm được hời lớn, đội trưởng Diệp, bác cả Diệp cùng với bà nội Diệp, mỗi người cho cô một bao lì xì.

Hạnh phúc tới quá đột nhiên, Diệp Tiểu Muội ôm bao tiền lì xì cười toe toét, ngay sau đó anh cả Diệp, anh hai Diệp và anh ba Diệp cũng phát bao lì xì cho cô.

Anh ba Diệp có công việc, có tiền rất bình thường, nhưng anh cả Diệp và anh hai Diệp cũng phát bao lì xì, chuyện này thật sự khó có thể tin được.

Đã nói cùng nhau làm quỷ nghèo, tại sao giấu cô có một kho bạc nhỏ? Diệp Tiểu Muội không nhịn được hỏi: "Anh cả anh hai, năm nay các anh cũng phát tài hả?"

Diệp Quân Hoa trêu ghẹo: "Tiểu Muội, em đừng xem anh cả anh hai ngày bình thường chỉ làm ruộng, trong tay bọn họ còn có nhiều tiền hơn anh nữa."

Anh cả Diệp và anh hai Diệp cười nói: "Thằng ba à, em còn chưa có cưới vợ, phải để dành tiền làm lễ đám hỏi, qua hai năm nữa là được rồi."

Lời này xem như là thầm chấp nhận cách nói của Diệp Quân Hoa, bọn họ đọc sách không nhiều, tốt nghiệp cấp hai thì xuống ruộng kiếm điểm công, mỗi ngày mười điểm công, tích lũy trong vòng năm năm. Vương Thúy Phân cũng không phải là mẹ ghẻ, hoa hồng mỗi năm trong đội thì bà ấy lấy đi phần nhiều, cũng sẽ để lại cho hai anh em mấy chục đồng làm tiền tiêu vặt. Nhưng hai anh em một năm 365 ngày gần như không đi ra ngoài, cũng không có chỗ cần tiêu tiền, cưới vợ cũng không cần bọn họ lấy tiền riêng, tất nhiên góp ít thành nhiều, để dành được "số tiền lớn" ít nhất cũng được một trăm hai trăm.

Cũng bởi vì đây là tiền để dành, lúc bọn họ cưới vợ Vương Thúy Phân cũng nói rõ ràng, bà ấy sẽ không động vào tiền riêng của bọn họ, để cho chính bọn họ tự mình quản lý, giữ lại sau này có chỗ cần dùng. Hai anh em thẳng nam nghĩ ngay cả mẹ ruột cũng không muốn quản lí tiền riêng của bọn họ, giao cho vợ càng không thích hợp, như vậy giống như mẹ còn không bằng vợ. Vì vậy từ khi kết hôn đến bây giờ, kho bạc nhỏ này cũng là bọn họ tự quản lý, hôm nay phát tiền mừng tuổi cho Tiểu Muội nghèo như chó cũng không cần trải qua sự đồng ý của vợ, hai anh em cũng cảm thấy rất tiện, cũng càng thêm hiểu dụng ý mà mẹ để cho bọn họ tự giữ tiền.

Mặc dù phát hiện chuyện trong nhà người nghèo nhất chính là mình làm cho người ta rất lúng túng, nhưng anh cả Diệp và anh hai Diệp có tiền riêng rất phong phú, cho nên cô cầm bao tiền lì xì này cũng không có chút áp lực nào. Diệp Tiểu Muội vẫn rất vui vẻ nói cám ơn, sau đó cất một chồng bao lì xì rồi đi bên cạnh đống lửa sưởi ấm.

Ở Song Cương có truyền thống chờ đón giao thừa rất nghiêm khắc, chờ đến rạng sáng mười hai giờ cũng không được xem là đón giao thừa, phải đến trời sáng, đại khái là rạng sáng bốn năm giờ, đốt dây pháo mới có thể trở về phòng ngủ, đêm dài như vậy dù sao cũng phải tán gẫu, vui đùa chơi trò chơi một chút mới có thể g.i.ế.c thời gian. Vào lúc này, đội trưởng Diệp và bác cả Diệp cũng ngồi chung một chỗ tán gẫu, đội trưởng Diệp còn cống hiến một chuyện "bát quái" .

"Qua hết năm, lại có thanh niên trí thức sắp tới."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-197.html.]

"Đại đội chúng ta cũng có?"

Đội trưởng Diệp gật đầu, bác cả Diệp nhíu mày lại: "Không phải có một số thanh niên trí thức sẽ trở về thành phố sao, làm sao còn có thanh niên trí thức mới xuống, như vậy rốt cuộc một số thanh niên trí thức có thể về hay không?"

"Vẫn chưa truyền chính sách thực tế xuống, khó mà nói được." Đội trưởng Diệp hút tẩu thuốc than thở.

Trái lại bác cả Diệp cũng không quan tâm vấn đề thanh niên trí thức có thể trở về thành phố hay không, vội vàng lại hỏi: "Trong đội tới mấy người, nam hay nữ?"

"Hai người, đều là nữ."

"Xong rồi, lại tới cướp khẩu phần lương thực." Trên mặt bác cả Diệp tràn đầy không vui, phần lớn nữ thanh niên trí thức đến từ thành phố đều yếu ớt nhát gan, công việc làm không xong, học cũng không tốt, bọn họ cảm thấy phiền nhất là mấy nữ thanh niên trí thức này.

DTV

Trái lại Diệp Thư Hoa rất có hứng thú: "Cha, lúc nào nữ thanh niên trí thức tới ạ?"

"Trước Nguyên Tiêu, cụ thể cũng không biết là mùng mấy."

"Sớm như vậy?"

Đội trưởng Diệp liếc nhìn con gái ngốc, không biết giải thích làm sao: "Qua hết Nguyên Tiêu cũng gần đến lúc phải xới đất chuẩn bị làm ruộng, tháng hai ươm giống gieo trồng, có rất nhiều chuyện phải làm. Thanh niên trí thức mới đến không biết cái gì cả, không tới sớm học làm việc, lúc trồng trọt vụ xuân, chẳng lẽ mấy cô gái đó đứng ở bờ ruộng nhìn chúng ta làm ruộng?"

Diệp Tiểu Muội hiểu rõ gật đầu, nghe đám anh cả Diệp trò chuyện náo nhiệt, lại quay đầu qua bên kia tham gia náo nhiệt. Trái lại, bác cả Diệp cười cảm khái nói với đội trưởng Diệp: "Nghe được lại có thanh niên trí thức tới, Tiểu Muội còn rất vui mừng nha."

Đội trưởng Diệp bất đắc dĩ cười nói: "Con bé là muốn tham gia náo nhiệt thôi."

Loading...