Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 189
Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:11:04
Lượt xem: 29
Ngồi xổm ở trong nhà vệ sinh tối tăm, vẻ mặt Tống Thanh Huy nghiêm túc mở bức thư "tràn ngập mùi vị thư tình" này.
Diệp Thư Hoa gọi nó là thư tình, Tống Thanh Huy hiển nhiên không cho là như vậy, nửa đoạn trước của bức thư vẫn rất bình thường, Diệp Tiểu Muội rất trịnh trọng nói cảm ơn anh, lại khen ngợi khô bò nhà anh, đồng thời bảo đảm cô nhất định sẽ không nói cho bất kỳ người nào, bảo anh cứ việc yên tâm.
Nhìn tới đây, Tống Thanh Huy hiểu ý nở nụ cười, nghĩ thầm Diệp Tiểu Muội phối hợp như vậy, quá nửa là bởi vì anh gãi đúng chỗ ngứa, dù sao nhờ cô bảo mật, cũng có nghĩa Diệp Tiểu Muội ăn mảnh một mình, cô có thể không vui vẻ sao?
Tống Thanh Huy cũng yên lòng rất nhiều, Diệp Tiểu Muội vẫn là Diệp Tiểu Muội trong lòng chỉ có ăn.
Có điều rất hiển nhiên, Tống Thanh Huy yên tâm quá sớm, Diệp Tiểu Muội không chỉ một lòng chỉ có ăn, còn tiện thể ném một ánh mắt nhìn chòng chọc cho người cho cô ăn, câu nói sau cùng trong thư, Diệp Tiểu Muội không hề xấu hổ hỏi anh: "Anh Tống, chúng ta như vậy là đang quen nhau sao?"
DTV
Đọc đến đây, anh Tống suýt chút nữa bị cô dọa sợ rơi vào trong hầm cầu.
Nửa tiếng sau, Tống Thanh Huy đi ra khỏi nhà vệ sinh, tuy rằng trong lòng còn loạn tung tùng phèo, thế nhưng đã xây dựng tâm lí trong lòng lâu như vậy, ít nhất trạng thái mặt đỏ tới mang tai được cải thiện, miệng mím thành một đường. Thanh niên trí thức Tống ngày xưa cười như gió xuân ấm áp không cười nữa, trái lại làm cho người ta có một cảm giác nghiêm túc không dám trêu, người không biết chỉ có thể cho là trong nhà anh đã xảy ra chuyện gì, mà tuyệt đối không nghĩ tới thanh niên trí thức Tống bị đồng chí nữ "ép gái nhà lành làm gái".
Từ nhà vệ sinh về ký túc xá thanh niên trí thức phải xuyên qua hơn một nửa thôn, bởi vì Tống Thanh Huy không tự chủ được căng thẳng sắc mặt, dọc theo đường đi đội viên chào hỏi anh đều ít đi rất nhiều, chỉ có hai anh em Diệp Quốc Hoa đ.â.m đầu tới không hề sợ sệt chút nào. Trong cái nhìn của bọn họ, vẻ mặt không giận tự uy của thanh niên trí thức Tống rất giống với cha bọn họ, vì thế hai anh em còn có chút cảm giác thân thiết, từ xa chào hỏi: "Thanh niên trí thức Tống, đi vệ sinh à."
Thanh niên trí thức Tống nhìn thấy hai anh em ngốc bọn họ nở nụ cười, lại nhớ lại Diệp Tiểu Muội cũng cười như vậy, trong tình huống anh không hề phòng bị nhét tờ giấy vào, lập tức có hơi giận chó đánh mèo. Nếu không phải mấy anh em bọn họ cả ngày cười khúc khích, làm cho người ta có cảm giác an toàn vô hại, để anh ở trước mặt Diệp Tiểu Muội coi nhẹ như vậy, khiến mình rơi vào hoàn cảnh túng quẫn sao?
Tống Thanh Huy kiềm nén một hơi cũng không có tâm tình trò chuyện với bọn họ, gật gù coi như chào hỏi, sau đó trực tiếp lướt qua bên người hai anh em.
Thanh niên trí thức Tống cứ như vậy cũng không quay đầu lại rời đi, hai anh em Diệp Quốc Hoa và Diệp Chấn Hoa liếc mắt nhìn nhau, hai mặt ngơ ngác.
"Thanh niên trí thức Tống làm sao vậy?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-189.html.]
"Từ xa đã thấy cậu ấy xụ mặt, đoán chừng là tâm tình không tốt."
"Hóa ra là như vậy."
"Chớ để ý, về sớm một chút cùng nhau nướng bánh dày đi, bọn Tiểu Muội chắc chắn đang chờ."
Nghĩ đến về nhà cùng ăn đồ ăn ngon với Tiểu Muội, hai anh em hoàn toàn vứt đi khúc nhạc dạo ngắn ngủi này, vẻ mặt hưng phấn trở về nhà, rất nhanh cả khu nhà họ Diệp lập tức truyền đến tiếng cười vui vẻ.
So sánh mới thới, Tống Thanh Huy về ký túc xá thanh niên trí thức lại có vẻ lặng yên không một tiếng động, bởi vì cả khuôn mặt anh tâm sự nặng nề, đám bạn ở trong sân nói chuyện chơi đùa cũng không dám nhiều lời. Cùng mọi người hỏi thăm một chút, Tống Thanh Huy bước đi không ngừng tiến vào ký túc xá, đóng cửa lại chuyện đầu tiên làm chính là mở lấy ổ khóa hành lý trong ngăn kéo ra, cẩn thận từng li từng tí giấu tờ giấy ở dưới cùng.
Tống Thanh Huy không định đáp lại thư, đời này cũng không thể hồi âm, anh lại không thể kết hôn với Diệp Tiểu Muội, quen nhau cũng không thể, chỉ có thể làm bộ không biết chuyện này mới có thể duy trì cuộc sống như vậy.
Nếu không dự định đáp lại Diệp Tiểu Muội, tờ giấy phải giấu kỹ, nếu như để mọi người phát hiện, lần này anh không muốn quen Diệp Tiểu Muội cũng không có cách nào.
Không biết tại sao, trong đầu Tống Thanh Huy hoàn toàn không có chọn “tiêu hủy chứng cứ”, mà chỉ nghĩ phải làm sao giấu đi không cho thấy ánh mặt trời, vậy cũng chỉ có bỏ vào trong cái hòm anh mang từ nhà đến là bảo đảm nhất. Đồ vật quan trọng nhất đáng tiền nhất của Tống Thanh Huy như tiền, phiếu và các loại thư từ, hết thảy đều khóa trong cái
này hòm này.
Anh biết tính cách của các thanh niên trí thức không giống nhau, nhưng mọi người đều cần mặt mũi, tự nhận không giống với người nhà quê thô tục lạc hậu, vì thế dù cho chỉ là một cái khóa nho nhỏ, trong ký túc xá cũng chưa từng có kẻ trộm, khóa thư vào trong hòm, là nơi an toàn nhất mà Tống Thanh Huy có thể nghĩ đến.
Làm xong chuyện lớn này, Tống Thanh Huy trả hành lý về chỗ cũ, mới ngồi ở trên giường của mình thở phào nhẹ nhõm, không cần lo lắng bị người ta phát hiện “gian tình”, nguy cơ xem như giải trừ một nửa. Thế nhưng nghĩ đến Diệp Tiểu Muội viết loại thư động lòng này mà còn có thể thẳng thắn nói chờ anh hồi âm, trái tim nỗ lực giữ vững bình tĩnh lại đang nhảy lên kịch liệt, anh bắt đầu suy nghĩ một vấn đề rất nghiêm túc, đối mặt với Diệp Tiểu Muội không hề xấu hổ, anh thật sự có thể vững vàng vượt qua cái hố này sao?
Lần đầu tiên trong đời, Tống Thanh Huy cảm thấy hối hận trước nay chưa từng có, lưu lạc tới tình trạng ngày hôm nay, đều là chính anh gieo gió gặt bão. Nếu như không tâm huyết dâng trào tặng quà sinh nhật gì đó, làm sao Diệp Tiểu Muội lại có thể học theo răm rắp "hồi âm" cho anh? Nếu như không phải chính anh gọi Diệp Tiểu Muội ra lúc đêm khuya tĩnh mịch, lại không thể nghiêm túc từ chối cô nắm tay, cô nhóc vốn không hiểu biết gì sao có thể nghĩ tới khả năng quen nhau này?
Trong lòng Tống Thanh Huy tràn đầy hối hận chỉ không nghĩ tới, nếu Diệp Tiểu Muội quả thật ngây thơ trong sáng như anh nghĩ, cũng không hề hiểu gì về chuyện tình cảm, thì bây giờ anh hoàn toàn không có những phiền não này.