Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-03-01 07:11:02
Lượt xem: 21
Diệp Tiểu Muội nghe vậy nuốt nước miếng, quyết đoán tăng nhanh bước chân: "Vậy còn chần chờ gì nữa, đi nhanh một chút đi."
Bởi vì một năm chỉ ăn bánh dày mới mẻ mềm dẹo một lần, Vương Thúy Phân vẫn rất hào phóng, lấy một tô bánh dày cho Diệp Tiểu Muội, còn bỏ hai muỗng lớn đường trắng, khiến Diệp Tiểu Muội no gần chết, đến bữa trưa cũng ăn ít hơn nửa chén.
Sau giờ ngọ không có việc gì, anh ba Diệp bèn kiến nghị Diệp Tiểu Muội ở trong sân vừa tắm nắng vừa luyện chữ: "Anh nhớ cha bảo em mỗi ngày đều phải viết một chữ to, bây giờ cũng không thay đổi chứ?"
Diệp Tiểu Muội ôm cái bụng cười híp mắt tỏ vẻ: "Hôm nay đã luyện xong chữ rồi."
"Lúc nào?"
"Ăn bánh dày xong thì em viết chữ ở trong phòng luôn."
Bởi vì mỗi ngày cha anh đều sẽ xem chữ của Tiểu Muội, ngược lại Diệp Quân Hoa không hoài nghi tính chân thực trong lời cô, chỉ là có chút bất ngờ: "Bây giờ em tích cực luyện chữ thế?"
Bút luyện chữ của Tiểu Muội chính là anh mua cho, bây giờ Diệp Quân Hoa còn nhớ lúc đó Tiểu Muội phát hiện anh ấy tặng thứ này làm "quà" thì trên mặt khó có thể tin. Hơn nữa hai anh em bọn họ cùng nhau lớn lên, từ nhỏ Tiểu Muội đã không thích học tập, Diệp Quân Hoa bỗng chốc có cảm giác khiếp sợ Tiểu Muội dốt nát đột nhiên thành học sinh giỏi.
Vương Thúy Phân bèn ngẩng đầu lên cười nói: "Chớ bị nó lừa, bình thường bảo nó luyện chữ còn kì kéo tới sắp tối mới bắt đầu, ngày hôm nay có lẽ ăn đồ ngon, tâm tình tốt nên viết xong chữ sớm."
Nói như vậy đúng là rất phù hợp với tác phong của Tiểu Muội nhà bọn họ, Diệp Quân Hoa trêu ghẹo: "Sau này nếu như làm thêm đồ ăn ngon, để Tiểu Muội viết thêm hai ba chữ mỗi ngày con bé cũng vui vẻ chứ?"
Diệp Tiểu Muội cắm tay ở trong túi cười không nói, trong lòng vẫn đang suy nghĩ loại người môi cá nhám, học dốt thì làm sao có khả năng bởi vì một món tráng miệng nhỏ lại đột nhiên tràn trề động lực chứ, khiến cô tích cực như vậy phải là thịt hộp, à không, là bởi vì anh Tống.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-188.html.]
Trong túi là bức thư tình đầu tiên Diệp Tiểu Muội dựa vào luyện chữ lén viết cho anh Tống, cô đoán anh ba sẽ không chịu cô đơn xem cô luyện chữ ngay tại chỗ, bởi vì ngày hôm qua anh ấy cũng làm như vậy rồi, cho nên ngày hôm nay cô sớm đã viết chữ xong, thần không biết quỷ không hay, cô quả thực là thiên tài.
Khi đội săn trở về, thiên tài Diệp Tiểu Muội lại vui cười hớn hở ôm Diệp Đại Bảo đi vây xem.
Diệp Đại Bảo quả thực là trợ công tốt nhất, bởi vì ngày hôm qua chơi đùa với Tống Thanh Huy, lúc cô út âu yếm ôm cậu bé trong lòng chen tới bên cạnh Tống Thanh Huy, cậu bé cũng rất chủ động xông vào trong lòng Tống Thanh Huy tìm anh chơi. Sau đó Diệp Tiểu Muội dựa vào Tiểu Mập Mạp yểm trợ, ở trước mặt mọi người nhét tờ giấy vào trong tay anh Tống.
*
Không nghi ngờ chút nào, anh Tống lại ngơ ngác. Có thế nào anh cũng không ngờ tới Diệp Tiểu Muội to gan đến nước này, ban ngày ban mặt, dưới con mắt mọi người nhét tờ giấy vào trong tay anh, hơn nữa là lấy tay sượt vào lòng bàn tay trước, sau đó mới để lại tờ giấy.
Đổi thành bất cứ người nào khác, Tống Thanh Huy sẽ không thể tiếp chiêu lần này, giây phút đối phương mới vừa chạm vào tay anh, anh cũng sẽ rút tay ra, dù thế nào cũng sẽ không phối hợp với cái trò "trao đổi bí mật" này.
Nhưng Diệp Tiểu Muội không giống, anh quen thuộc tay cô, thân thể giống như để lại ký ức, cho nên khi cô lặng yên không một tiếng động lấy tay thăm dò, phản ứng đầu tiên của anh không phải kinh ngạc hoặc chống cự, trái lại theo bản năng cầm lấy, vừa vặn Diệp Tiểu Muội để lại lại tờ giấy rồi rút đi ngay, anh nắm chặt tờ giấy ở trong lòng bàn tay.
DTV
Chờ khi Tống Thanh Huy phản ứng lại, Diệp Tiểu Muội đã ngước đầu cười híp mắt nói với anh: "Anh Tống, em chờ anh hồi âm."
Hồi âm? Đang là mùa đông, Tống Thanh Huy nghe mà mồ hôi cũng phải rớt xuống, trong lòng hoảng loạn một trận, muốn trả tờ giấy lại, Diệp Tiểu Muội lại giống như hoàn thành nhiệm vụ, ôm lấy Diệp Đại Bảo hài lòng bước đi.
Tống Thanh huy theo bản năng đuổi về phía cô rời đi, có điều rất nhanh lại nghĩ tới như vậy dễ khiến người ta hoài nghi, chỉ đành dừng bước lại, nhìn theo bóng lưng Diệp Tiểu Muội không thèm quay đầu lại, yên lặng thu hồi tầm mắt.
Khoảnh khắc Diệp Tiểu Muội rời đi, Tống Thanh Huy cũng không tiếp tục chờ nữa, lòng bàn tay siết chặt tờ giấy thần bí rời đi theo đoàn người. Nhưng anh không có đi thẳng về ký túc xá thanh niên trí thức, bởi vì tạm thời còn chưa xác định nội dung bức thư của Diệp Tiểu Muội, trong ký túc xá người đến người đi, anh lại không giống Diệp Tiểu Muội có thể trốn ở phòng mình làm chuyện xấu. Để cho an toàn, Tống Thanh Huy chỉ có thể dựa vào cơ hội đi vệ sinh tìm tòi thực hư.