Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 166

Cập nhật lúc: 2025-02-27 20:37:39
Lượt xem: 24

Ban đầu Diệp Thư Hoa còn từ chối, không ăn thịt thơm ngon, chỉ ăn da heo, cô bị điên đấy.

Thế nhưng sau khi nếm thử một miếng da heo rừng, Diệp Tiểu Muội xúc động suýt chút nữa rơi nước mắt, thật là ngon.

Có lẽ tinh hoa của heo rừng đều ở trên da heo, béo mà không ngấy, thơm đầy tràn miệng, trái lại thịt có hơi khô, kém xa da heo làm cho người ta kinh ngạc.

Sau khi nếm thử, Diệp Tiểu Muội bị tình thương của cha như núi cảm động đến mức nước mắt lưng tròng, sau đó còn có chuyện làm cho cô cảm động. Hưởng ứng lời kêu gọi của người cha đội trưởng, anh cả anh hai anh ba đứng xếp hàng cũng đưa da heo của từng người cho cô, tiếp đó Diệp Tiểu Muội ăn cả miệng đầy mỡ.

DTV

Có lẽ là thời cơ xoay chuyển, ăn cơm xong, may mắn của Diệp Thư Hoa vẫn chưa kết thúc, anh ba Diệp đột nhiên hỏi cô ngày mai có muốn vào thành phố chơi không.

"Chơi?" Diệp Thư Hoa nghe vậy chỉ bĩu môi, cảm thấy anh ba còn biết nằm mơ hơn cô, trong nhà giàu có à, không có chuyện gì mà còn muốn vào thành phố chơi.

Giai đoạn hiện tại cô muốn thỏa mãn cả yêu cầu ăn lẫn mặc đã rất khó khăn rồi, đi chơi gì đó vẫn xếp ở đằng sau đi, chờ cô ấm no lại nói tiếp.

Có lẽ Diệp Quân Hoa không nghĩ tới Tiểu Muội cũng có lúc thức thời như thế, giả vờ thất vọng lắc đầu: "Xem ra Tiểu Muội không muốn đi, vậy thì không đi."

Diệp Tiểu Muội không nhịn được nhổ nước bọt lên tiếng: "Nói cứ như là em muốn đi thì anh có thể dẫn em đi vậy."

Anh ba Diệp đàng hoàng trịnh trọng: "Em muốn đi đương nhiên có thể đi rồi, anh đã lừa em bao giờ đâu?"

"Nhưng anh nói không tính." Bởi vì xưa nay không coi lời đó là thật, Diệp Tiểu Muội mới có thể từ đầu tới cuối bình tĩnh đến vậy.

"Vậy ai nói mới được tính?"

Diệp Tiểu Muội không hề trả lời, ánh mắt cũng không khỏi bay về phía Vương Thúy Phân, đáp án không cần nói cũng biết.

Diệp Quân Hoa cười nói: "Em nói mẹ sẽ không đồng ý à?"

Diệp Thư Hoa rất tự mình biết mình gật đầu: "Mẹ chắc chắn sẽ không cho anh dẫn em đi càn quấy."

Vương Thúy Phân cố ý nghiêm sắc mặt cũng không kiềm chế được nữa, cười nói: "Con còn biết mình càn quấy cả ngày à?"

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-166.html.]

Diệp Thư Hoa lại không tiếp lời, cô chỉ bắt chước giọng điệu mẹ cô, cũng không phải thừa nhận cách nói mình rất càn quấy.

Diệp Quân Hoa lại vui cười hớn hở nói: "Đó là bình thường thôi, ngày mai chúng ta vào trong huyện, mẹ nhất định sẽ không ngăn cản."

"Tại sao?" Thấy dáng vẻ anh ba lời thề son sắt, Diệp Tiểu Muội cũng có chút nửa tin nửa ngờ, còn ngốc nghếch đoán mò.

"Là bởi vì sắp đến tết, mẹ trở nên dễ nói chuyện sao?"

Diệp Quân Hoa rất có hứng thú trêu chọc em gái ngốc, anh cả Diệp tính tình nôn nóng nghe đến đó thực sự nhịn không được, xen vào nói: "Tiểu Muội quên rồi à, ngày mai sinh nhật em, chỉ cần trong nhà có điều kiện, sinh nhật hằng năm đều sẽ cho em vào trong thành phố chơi một ngày."

Diệp Thư Hoa há to miệng, cô nghĩ đến vô số khả năng, quả thực không nghĩ tới khả năng này, vậy mà sinh nhật của Diệp Tiểu Muội là cuối năm!

Cẩn thận ngẫm lại đời trước hình như sinh nhật cô cũng là tháng chạp, chỉ là hồi đó bọn họ đều thịnh hành sinh nhật dương lịch, thẻ căn cước của cô cũng là dương lịch. Diệp Thư Hoa bẻ ngón tay tính toán một chốc, ngày mùng 5 tháng 2, 25 tháng chạp, trùng hợp cô với Diệp Tiểu Muội sinh cùng ngày cùng tháng.

Đây thực sự là quá có duyên. Diệp Thư Hoa kinh ngạc nửa ngày, vẻ mặt cô ở trong mắt mọi người chính là ngay cả sinh nhật mình ngày nào cũng quên. Vương Thúy Phân vỗ đầu cô, dở khóc dở cười nói: "Sinh nhật cũng có thể quên, trong đầu cả ngày đều nghĩ cái gì đâu không."

Nghĩ tới ăn đó. Diệp Tiểu Muội rất muốn trả lời như vậy, nhưng bây giờ đây không phải trọng điểm, vẻ mặt cô tò mò ngửa đầu hỏi: "Mẹ, qua hết sinh nhật thì con thành niên chưa?"

"Tính theo tuổi mụ thì đã 19 rồi."

Diệp Tiểu Muội hài lòng gật đầu, rốt cục cũng trưởng thành rồi, cách lúc lấy chồng thành phố lại gần thêm một bước, thế nhưng mới vừa thở phào nhẹ nhõm, đã nghe mẹ cô nói.

"Có điều nhà nước không tính tuổi mụ, theo cách tính của bọn họ, năm nay con mới mười bảy."

"Mười… mười bảy?" Diệp Tiểu Muội sợ đến mức nói năng lộn xộn, chờ mong nhịn hơn nửa năm, cô lại là lolita ngay cả giấy đăng ký kết hôn cũng không ký được.

Thời gian ở thời đại này trôi qua cũng quá chậm!

Diệp Quân Hoa giống như nhìn thấu sự gấp gáp của cô, cười nói: "Không phải vừa vặn sao, Tiểu Muội còn có thể ở nhà thêm hai năm."

Nói xong lại hỏi ngày mai cô có còn muốn vào trong thành phố không.

"Đi, đương nhiên phải đi!" Diệp Tiểu Muội đáp lại như chặt đinh c.h.é.m sắt, nếu cha mẹ cô không phản đối, thì có đồ ngu mới không đi!

Loading...