Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 155
Cập nhật lúc: 2025-02-27 20:37:19
Lượt xem: 20
Anh cả Diệp và anh hai Diệp đã hết thuốc cứu, hai người vô cùng nghiêm túc chơi kéo búa bao, vị trí cuối cùng bên cạnh Tống Thanh Huy bị anh hai Diệp đoạt được. Anh cả Diệp không thể làm cái gì khác là đi đến ngồi bên cạnh Tiểu Muội, mấy anh em vô cùng nhiệt tình ngồi vây quanh Tống Thanh Huy.
Chỉ mất mấy giây, Tống Thanh Huy đã bị sắp xếp xong, ba tên ngốc nhà họ Diệp trực tiếp vây quanh anh, làm cho anh động cũng không dám động...
Chia xong chỗ ngồi, cách lúc chiếu phim còn hơn hai tiếng nữa, ngồi chờ cũng nhàm chán, anh cả Diệp và anh hai Diệp đã sớm có chuẩn bị móc ra từng nắm hạt dưa và đậu phồng rang thơm ngào ngạt. Diệp Tiểu Muội kích động đến mức hai mắt phát sáng: "Anh cả anh hai, sao hai người lại thông minh như vậy, có đồ ăn vặt thì không nhàm chán nữa!"
Thật ra chuyện này rất bình thường, chờ phim chiếu cũng phải chờ mấy tiếng, người có chút kinh nghiệm, trước khi ra cửa cũng sẽ không quên nhét chút đồ ăn vặt vào túi ăn g.i.ế.c thời gian. Cũng chỉ có Diệp Thư Hoa có thói quen đi rạp chiếu phim mua bỏng ngô là không nghĩ đến tự mang đồ theo, cho nên bây giờ mới có thể ngạc nhiên mừng rỡ như vậy.
Có câu nói không phải người nhà không vào cùng một cửa, sự ngạc nhiên của Diệp Tiểu Muội không những không làm cho anh cả Diệp và anh hai Diệp ghét bỏ, trái lại hai anh trai này còn vô cùng hưởng thụ. Được em gái ngốc tâng bốc như vậy, bọn họ cảm thấy mình mới vừa làm chuyện gì lớn, sống lưng cũng ưỡn thẳng tắp, đồng loạt đưa đồ ăn ngon cho Diệp Tiểu Muội ngồi bên cạnh.
Diệp Tiểu Muội nhìn bên trái một chút bên phải một chút, quả quyết lựa chọn đậu phộng rang.
Đậu phộng hạt dưa đều là nhà làm, nghiêm khắc mà nói không tốn một xu nào. Đậu phộng là trồng trong đất, hạt dưa là hạt dưa hấu, mỗi lần ăn dưa hấu, đồng chí Vương Thúy Phân đều nhặt hạt dưa giống như nhặt bảo bối rửa sạch rồi phơi khô, tích trữ cả một năm cũng được một túi tràn đầy.
Mấy ngày trước bởi vì công việc không nhiều, mẹ cô lấy đậu phộng và hạt dưa đã chuẩn bị xong rang chín trên nồi sắt, đây chính là trái cây quà vặt mà bọn họ dùng để chiêu đãi khách ngày tết.
Nhân lúc còn nóng Diệp Thư Hoa ăn mấy viên đậu phộng, quả thật tay nghề rang đậu phộng của mẹ cô không tệ, vừa thơm vừa giòn, một mình cô có thể ăn một chậu, nhưng quá nóng người, Diệp Thư Hoa cũng không dám ăn nhiều. Còn về hạt dưa, cô thật sự ăn không quen, bóc không tốt thịt bên trong cũng không có, món này không thích hợp với người lười như Diệp Tiểu Muội, trái lại mỗi lần nhìn mọi người cắn hạt dưa luôn làm cho cô "thấy vật nhớ người", đặc biệt nhớ đến hạt hướng dương của đời trước.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-155.html.]
Bây giờ ngay cả hạt dưa ngũ vị hương cũng không ăn được. Diệp Thư Hoa theo bản năng nuốt nướng miếng, càng cảm thấy cuộc sống quá thê thảm, độ hưng phấn khi được xem phim cũng giảm xuống một chút.
Anh em nhà họ Diệp không phát hiện sự đa cảm của cô, Tiểu Muội không cần hạt dưa của anh hai Diệp, anh ấy cũng không thèm để ý, vui vẻ hớn hở chia cho Tống Thanh Huy.
Tống Thanh Huy cũng rất sảng khoái nhận lấy, một giây tiếp theo, yên lặng từ trong túi móc ra một nắm hạt hướng dương, Diệp Thư Hoa hơi liếc về phía bàn tay anh, thấy hạt hướng dương thì hai mắt sáng ngời, trên mặt tràn đầy vẻ ngu ngốc ngây thơ hỏi: "Anh Tống, tại sao anh lại có loại hạt này?"
DTV
"Người trong nhà tương đối thích ăn loại hạt này, cố ý gửi cho tôi một chút." Tống Thanh Huy nhìn vẻ mặt của Diệp Tiểu Muội cũng biết cô đang suy nghĩ gì, dứt khoát chủ động nói.
"Anh cả Diệp anh hai Diệp, Tiểu Muội, ba người cũng nếm thử một chút đi."
Anh cả Diệp và anh hai Diệp còn muốn khách sáo mấy câu, Diệp Tiểu Muội đã ném đậu phộng trong tay về lại trong túi, sau đó vừa cầm hạt hướng dương trong lòng bàn tay của Tống Thanh Huy, vừa không chút khách sáo cười nói: "Đúng lúc em cũng muốn nếm thử mùi vị của hạt này, anh Tống, anh thật tốt."
Thuần thục lại phát thẻ người tốt, nhưng Diệp Thư Hoa phát thẻ vô cùng thật lòng, quả nhiên anh Tống chính là mèo máy thân thiết, muốn gì có cái đó, chuyện này làm cho cô càng quyết tâm hôm nay phải cua anh Tống vào tay!
Tống Thanh Huy còn không biết nguy hiểm đang đến, nhìn vào tròng mắt sáng ngời lấp lánh của Diệp Tiểu Muội, cũng theo bản năng mỉm cười, tiếp đó tỉnh bơ dời tầm mắt, tiếp tục móc hạt hướng dương đưa cho anh cả Diệp và anh hai Diệp.
Mặc dù anh cả Diệp và anh hai Diệp có lòng muốn khách sáo mây câu, nhưng bởi vì không chịu nổi cám dỗ của hạt hướng dương, cuối cùng vẫn rối rít lấy hạt hướng dương từ chỗ thanh niên trí thức Tống.