Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 151
Cập nhật lúc: 2025-02-27 20:37:11
Lượt xem: 18
Ngay khi Diệp Tiểu Muội hưởng thụ "tình thương của mẹ" nặng trĩu nóng hổi này, chị dâu nhà hàng xóm không có chuyện gì làm bế con qua nhà.
Gần đây chị dâu này có quan hệ không tệ với chị dâu cả Diệp, con trai của chị ấy nhỏ hơn Diệp Đại Bảo ba tháng, cũng đều là mẹ trẻ, bởi vì ở gần, sau nông nhàn thường xuyên tìm chị dâu Diệp nói chút chuyện của con cái, quan hệ phát triển nhanh chóng, hôm nay cơm nước xong lại theo thói quen đến tìm chị dâu cả Diệp chơi.
Chẳng qua Vương Thúy Phân ở trong sân gội đầu cho Diệp Tiểu Muội, chị dâu nhà bên cạnh chào hỏi với chị dâu cả Diệp, cảm thấy có chút hứng thú nên tham gia náo nhiệt: "Thím Diệp, gội đầu cho Tiểu Muội sao ạ?"
Vương Thúy Phân cũng ngẩng đầu lên chào hỏi: "Tiểu Phương đến chơi à, ăn cơm chưa? Tự lấy băng ghế ngồi đi, đừng khách sáo."
Tất nhiên chị dâu Trần Phương không khách sáo, tự mình dời băng ghế ngồi dưới mái hiên, cười híp mắt nhìn Vương Thúy Phân làm việc. Chị ấy cũng không nói Diệp Tiểu Muội lớn như vậy còn cần mẹ gội đầu cho, mà là khen ngợi ở một góc độ khác: "Cháu đã nói mà, tóc dài của Tiểu Muội thật sự rất đẹp, dài như vậy, từ đầu đến đuôi đen bóng, chắc chưa từng cắt tỉa nhỉ?"
Vương Thúy Phân sờ vào mái tóc dài xinh đẹp mềm mại của con gái út, rất tự nhiên gật đầu: "Quả thật không có phân nhánh."
"Cũng không biết Tiểu Muội bảo dưỡng như thế nào?"
DTV
"Người nông thôn chúng ta bảo dưỡng cái gì chứ? Đoán chừng ăn một chút đã bị tóc hút đi rồi." Vương Thúy Phân nói rất nghiêm túc, chẳng qua cũng là lời trong lòng của bà ấy, quả thật Tiểu Muội của bọn họ chính là xinh đẹp trời sinh, nếu không những cô gái trong đội đều ăn gạo, cũng uống nước như vậy lớn lên, sao chỉ có Tiểu Muội nhà bọn họ khác biệt với bọn họ.
Trái lại Trần Phương lại cảm thấy quả nhiên vẫn là do Diệp Tiểu Muội được ăn ngon, mới có thể nuôi mình trở nên mềm mại xinh đẹp như vậy.
Chẳng qua cũng không có ăn gạo nhà chị ấy, chị ấy tội gì không hùa theo vợ đội trưởng, tiếp tục ngồi trên băng ghế trêu ghẹo nói: "Thím Diệp, thím cũng đừng khiêm tốn, mọi người đều nói bộ dạng Tiểu Muội xinh đẹp, trăm dặm chọn một. Cháu thật muốn nói, mái tóc này thật sự vô cùng đẹp, đừng nói công xã chúng ta không có một ai có thể so sánh với Tiểu Muội, dù là ở trong thành phố, Tiểu Muội cũng là số một số hai."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-151.html.]
Đối với cô gái ở thời đại này mà nói, cả ngày dầm mưa dãi nắng, dù có xinh đẹp, nhưng không có cơ hội chăm sóc cách ăn mặc, có một mái tóc dài đèn nhánh xinh đẹp, là một trong những tiêu chuẩn trong xấu đẹp. Cho dù ngũ quan không được xinh, nhưng chăm sóc tóc tốt, trên thị trường làm mai cũng có thể tăng lợi thế cho mình.
Loại giống như Diệp Tiểu Muội không những ngũ quan xinh đẹp, tóc còn đẹp như vậy, đó chính là người đẹp trong người đẹp, nếu cô vừa ý thằng nhóc của nhà nào, đối phương còn không vội vàng mang kiệu tám người khiêng đến rước cô về sao?
Cho nên Trần Phương tâng bốc từ góc độ này, Vương Thúy Phân nghe rất vui vẻ, cười cũng không ngậm được miệng, còn khiêm tốn lắc đầu: "Nào có khoa trương như vậy, cái miệng này của Tiểu Phương cháu thật biết cách dỗ người."
Trần Phương cũng được nói đến chỗ vui vẻ, cất giọng cười nói: "Từng câu từng chữ của cháu đều là nói thật, không nói đến người khác, chính là người thu tóc nhìn thấy Tiểu Muội, khẳng định sẽ ra giá cao mua tóc của em ấy!"
Diệp Thư Hoa vẫn luôn nhắm mắt, sau khi ăn cơm no dễ dàng mệt mỏi, lại được mẹ mát xa da đầu từng chút một, đã sớm mơ màng buồn ngủ, nghe nói như vậy đột nhiên tỉnh táo tinh thần: "Thu tóc? Tóc này của em có thể bán được nhiều tiền?"
Vì tò mò còn cố gắng muốn ngẩng đầu lên, đáng tiếc mới ngẩng được một nửa, đã bị đồng chí Vương Thúy Phân vô tình ấn trở về: "Còn chưa xong, đừng lộn xộn."
Diệp Tiểu Muội vì cuộc sống tốt của mình không thể làm khác hơn là ngoan ngoãn cúi đầu xuống, cũng may chị dâu Trần Phương không để ý đến đoạn nhạc đệm nhỏ này, vẫn vô cùng hứng khởi nói: "Tóc này của em rất đáng tiền đó, chị họ của chị cứ hơn nửa năm là bán tóc một lần, tóc chị ấy không nhiều bằng em, cũng không bóng mượt như em, chẳng qua là bán một nửa, được một đồng tám hào."
Vừa nói xong, Trần Phương nhìn Tiểu Muội, tính toán nói: "Như của Tiểu Muội kiểu gì cũng bán được ba bốn đồng, nếu như bán vào huyện, còn có thể có giá cao hơn."
Diệp Thư Hoa nghe vậy đã không còn hứng thú nữa, ủ dột "à" một tiếng.
Chị dâu Trần Phương này tâng bốc tóc của cô giống như trên trời dưới đất đều không có đối thủ, làm cho cô tưởng rằng tóc của mình cũng đáng hai ba trăm đồng, kết quả chỉ có thể ba bốn đồng. Trong nháy mắt Diệp Tiểu Muội không còn suy nghĩ muốn bán tóc nữa, cô tình nguyện ném vào trong sông cũng không để cho gian thương có cơ hội kiếm được giá chênh lệch.