Xuyên Qua Cuốn Niên Đại Văn Trở Thành Nữ Chính - Chương 142
Cập nhật lúc: 2025-02-27 20:36:53
Lượt xem: 16
Diệp Tiểu Muội hưng phấn làm anh cả Diệp dở khóc dở cười: "Sân khấu kịch năm nào cũng có, em kích động như vậy làm gì?"
Anh hai Diệp rất nhanh nói tiếp: "Chuyện năm ngoái Tiểu Muội của chúng ta đã quên nhanh như vậy sao."
Diệp Thư Hoa không để ý những lời trêu ghẹo của bọn họ, cô có chút không hiểu hỏi: "Tại sao chỉ Tết mới có, bình thường không hát hí khúc sao?"
"Bình thường người ta không cần làm việc ăn cơm à? Nào có thời gian rảnh rỗi mà dàn dựng kịch."
Điều này càng làm cho cô nghĩ mãi không hiểu: "Chẳng lẽ không phải gánh hát chuyên môn đi diễn sao, bình thường còn phải xuống ruộng làm việc?"
Diệp Tiểu Muội thường sẽ có những hiểu lầm kỳ lạ đối với cuộc sống này, người nhà họ Diệp cũng quen rồi, không những không thấy kì lạ, trái lại còn cảm thấy cái não nhỏ của Tiểu Muội vô cùng thần kỳ, luôn nghĩ tới những thứ bọn họ không bao giờ nghĩ tới.
Hai anh em vui cười hớn hở thay phiên nhau phổ cập kiến thức cho cô: "Sao gánh hát có thể đến chỗ chúng ta biểu diễn được? Sao người trong thôn có đủ tiền chứ, chúng ta nhiều nhất cũng chỉ có thể cho ít trứng gà đậu phộng hạt dưa, mỗi ngày đều ăn cái này không c.h.ế.t đói sao?"
"Hàng năm đến chỗ chúng ta diễn kịch đều là bà con sát vách, thôn của bọn họ, à bây giờ cũng có thể gọi là đại đội. Trong đội bọn họ có người già biết hát hí khúc, bọn nhỏ cũng theo học từ nhỏ, vừa đến lúc nông nhàn thì tổ chức diễn kịch, đi hát hí khúc ở xung quanh, cũng có thể đổi được một chút đồ ăn về, cũng có thể sống được thoải mái hơn."
DTV
Đây chính là gánh hát rong trong truyền thuyết ư, Diệp Thư Hoa cảm thấy giác ngộ một cách khó hiểu, vô cùng khâm phục khả năng sáng tạo của nhân dân lao động, dừng một chút lại hỏi: "Vậy gánh hát của bọn họ là học hát từ nhỏ, chắc là hát rất hay nhỉ?"
Anh hai Diệp vô cùng sùng bái gánh hát rong này, nói đến thì rất là đắc ý: "Chuyện này là tất nhiên, danh tiếng cũng truyền đến huyện chúng ta rồi, hát còn có thể không hay sao?"
Diệp Thư Hoa cảm thấy có chút nguy cơ: "Anh nói các bà con không trả tiền, vậy năm nay người ta còn chịu đến sao?"
Lời này vừa nói ra, lập tức làm cho Tống Thanh Huy giả trang mỹ nam an tĩnh cũng không nhịn nổi cười ra tiếng, đáng tiếc lại bị tiếng cười hào phóng của anh cả Diệp và anh hai Diệp át đi, vẫn không làm cho ai chú ý.
Anh cả Diệp vừa ra khỏi cửa, đã ôm con trai của mình, không tiện khoa tay múa chân, anh hai Diệp thì không có chút áp lực, dùng sức xoa đỉnh đầu đen nhánh phát sáng của Diệp Tiểu Muội, buồn cười nói: "Em không lo lắng chuyện khác, lo lắng cái này làm gì? Người trong đội chúng ta không có tiền còn có thể không lấy ra được chút đồ ăn sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/xuyen-qua-cuon-nien-dai-van-tro-thanh-nu-chinh/chuong-142.html.]
"Đúng vậy về mặt ăn uống đội chúng ta hào phóng nhất, vậy nên bọn họ hát trong trấn xong, đều sẽ đến hát ở chỗ chúng ta đầu tiên."
Nghe được lời này có chút ý muốn nói bà con bọn họ chính là tiền muôn bạc biển? Cuối cùng Diệp Thư Hoa cũng thấy yên tâm một chút, còn chưa nói gì đã nghe thấy anh cả đột nhiên nói: "Anh thấy xem hát hí khúc còn không thú vị bằng xem phim."
Diệp Thư Hoa nghe vậy lập tức hét lớn đến mức mặt đất rung chuyển: "Có phải ăn tết là có phim để xem không!!"
Ăn tết lại có những hoạt động như vậy, cô sắp ngã rồi, cô yêu ăn tết!!
"Ăn tết không có."
Vậy thì nói làm cái búa gì? Nếu Diệp Thư Hoa không nhớ tới thân phận của mình thì cũng sẽ bực bội nói tục. Tuy rằng không mắng người, nhưng cô sẽ diễn tự bế online, vừa muốn trở mặt đã nghe thấy anh cả cô nói: "Chẳng qua đầu năm thì có."
Vẻ mặt thay đổi lên xuống của Diệp Tiểu Muội rất là đặc sắc: "Anh cả, anh có thể nói xong một lần luôn được không?"
Anh hai Diệp nín cười phụ họa: "Đúng vậy, nhìn đi, Tiểu Muội nhà chúng ta bị dọa sợ rồi."
Anh hai không tìm được cảm giác tồn tại cũng còn tốt, đột nhiên nhô ra xem cuộc vui, Diệp Tiểu Muội liếc mắt nhìn qua: "Anh hai đừng cười anh cả, anh cũng không phải người tốt gì."
Anh hai Diệp không hiểu hỏi: "Anh đã làm sai cái gì?"
Mỹ nam yên tĩnh lập tức biến thành mỹ nam may mắn, đột nhiên Tống Thanh Huy không cảm thấy buồn bực nữa, thà bị bỏ quên còn hơn bị Diệp Tiểu Muội công kích bừa bãi.
Sau khi bị Diệp Tiểu Muội oán giận một trận, hai người anh trai cũng không dám trêu chọc Diệp Tiểu Muội nữa, đàng hoàng phổ cập khoa học cho cô.
"Chiếu phim đã bắt đầu từ hai năm trước rồi, đều vào tháng mười hai âm lịch, không cần tiền, nhưng bình thường chỉ chiếu trên trấn thôi."
"Năm ngoái vào đầu tháng mười hai thì đến trấn của chúng ta, trước hai ba ngày nhân viên chiếu phim sẽ thông báo cho công xã, công xã sẽ thông báo cho đại đội, đến ngày chiếu chúng ta chỉ việc mang băng ghế đến là được."